Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu

Chương 43: Nhị Nữu cứu cha (phần 1)




“Ngẩng đầu lên.” Đợi những người khác đều đã lui ra, ta ra lệnh cho nữ mặt sắt vẫn đang quỳ trên mặt đất.

Nữ mặt sắt phụng mệnh ngẩng đầu, trong ánh mắt nhìn ta tràn ngập hận thù.

“Ta nên nói gì đây nhỉ? Thật xin lỗi, ta còn chưa có chết?” Ta lạnh lùng nhìn nữ mặt sắt, nói mà như tự nói.

“Hừ.” Nữ mặt sắt hừ lạnh một tiếng rồi không thèm…nhìn nữa.

“Có thể nói cho ta biết tại sao không?” Ta tức giận hỏi. Ta đến giờ vẫn cảm thấy chuyện này không đơn giản như vậy.

“…” Không nói.

“Ngươi hận ta?”

“…” Vẫn không nói

“Ngươi thích Đại biến thái?”

Đôi đồng tử nữ mặt sắt co giật lại một chút, nhưng vẫn không trả lời.

“Ngươi nói xem, nếu ta đem chuyện ngươi làm nói lại với Đại biến thái, hắn sẽ đối với ngươi thế nào đây?” Ta dứt khoát ngồi

“Đã rơi vào tay ngươi, muốn chém muốn giết tùy ngươi.” Nữ mặt sắt né tránh ánh mắt ta, phẫn nộ trả lời.

“Ngươi thật sự thích Đại biến thái?” Chẳng lẽ lại vì xem ta là tình địch.

Nữ mặt sắt không nói nhưng hô hấp có chút dồn dập.

“Ai! Cần gì phải như vậy. Ta thừa nhận dáng vẻ Đại biến thái rất yêu nghiệt. Nhưng thủ đoạn của hắn càng yêu nghiệt hơn! Một người nguy hiểm như vậy, cả ta cũng không dám ăn, ta thật sự bội phục dũng khí của ngươi. Nhưng mà nói gì thì nói ngươi cũng không cần phải vì vậy mà giết ta mà.”

“…” Cũng không nói.

“Vì một nam nhân như vậy thật sự không đáng!” Ta tốt bụng khuyên nhủ.

“Ngươi sao cứ nói cái gì mà Đại biến thái, cái gì mà nam nhân như vậy! Ban đầu chẳng phải chính ngươi yêu Tư Đồ yêu đến chết đi sống lại sao, muốn đê tiện bao nhiêu ngươi liền đê tiện bấy nhiêu. Đến bây giờ đạt được rồi lại bắt đầu khoe khoang sao?” Nữ mặt sắt đột nhiên bộc phát- rống vào mặt ta.

Cái gì? ! Là ta ban đầu yêu Đại biến thái đến chết đi sống lại?

“Ý ngươi là, Thần Vũ rất yêu Đại biến thái sao?”

“Hừ ~ a!” Nữ mặt sắt ngửa mặt lên trời cười lạnh.

“Ngươi vì thứ tình yêu loạn luân của ngươi mà làm bao nhiêu hành động điên cuồng. Như thế nào? Ngươi cũng không nhớ? Ngươi không nhớ, nhưng ta thì nhớ rất rõ! Ta vĩnh viễn vẫn nhớ rõ! Ngươi đừng ở đây giả mù sa mưa nữa, mau giết ta đi, nếu không ta sẽ đuổi giết ngươi cả đời, mãi đến khi nào ta chết mới thôi!” Nữ mặt sắt rống lên giận dữ.

Cái? ! Cái gì? ! ! ! Loạn luân? Thần Vũ và Đại biến thái là loạn luân? Ta trong lúc nhất thời khó hiểu không thể tiêu hóa nổi thông tin kia, Đại biến thái cùng Ta – trước kia rốt cuộc là có quan hệ gì?

“Ngươi nói rõ ràng cho ta, ta trước kia cùng Đại biến thái rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Ta vội vàng hỏi nữ mặt sắt.

“Thế nào? Không muốn nhận phụ thân sao, nên giả bộ mất trí nhớ sao?” Nữ mặt sắt cười lạnh.

⊙ khẩu ⊙ ! ! ! ! ! ! !”Ngươi… Ngươi cứ nói cái gì, đại… Đại biến thái là phụ thân của ta? !” Ta muốn đứng không vững nữa.

Gạt người! Gạt người! Gạt người! Gạt người! Gạt người! ! ! ! ! ! ! ! !

“Hừ.” Nữ mặt sắt tiếp tục hừ lạnh.

“Hắn…Hắn, Đại biến thái sinh ra ta?” Không có khả năng a. Này, ta thật sự nghĩ không thông, Đại biến thái thoạt nhìn không lớn tuổi hơn ta bao nhiêu, làm sao có thể là phụ thân của ta?

Nữ mặt sắt không hề…mở miệng nữa.

“Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra, ngươi nói rõ ra cho ta! ! ! !” Ta phát điên nắm áo nữ mặt sắt.

Nữ mặt sắt ngoài việc quay phắt mặt đi, còn lại không có thêm phản ứng nào với ta.

“Ngươi nói mau a! ! !” Ta dùng sức lay mạnh nữ mặt sắt, nữ mặt sắt thấy ta tức giận, ngược lại biểu lộ rất vui vẻ. Ta không hiểu nổi, cười cái gì? Thoáng chỉ nghe thấy ‘đương ~’ một tiếng, giống như có vật gì từ vạt áo trước ngực nữ mặt sắt rơi xuống đất. Sắc mặt nữ mặt sắt liền biến đổi, vội vàng muốn cúi người nhặt lại nhưng đã bị ta bắt được.

Ta thấy nữ mặt sắt khẩn trương nhặt đồ như thế liền nhanh chóng khom lưng nhặt lên trước.

Đây là? Ta nghi hoặc nhìn ngọc bội trong tay, trên mặt trước sau đều có khắc một chữ, chữ trên mặt trước ta không nhận ra, chữ mặt sau thì ta biết, là chữ ‘Vũ’.

Nữ mặt sắt đưa tay đoạt lại, ta xoay người tránh thoát, không ngờ nữ mặt sắt trong tình thế cấp bách cư nhiên dám động võ với ta. Bản lãnh đánh nhau ta không có, nhưng bản lãnh trốn thì tuyệt đối là hạng nhất. Vừa thu lại ngọc bội cất đi, vừa sử dụng ‘Mạc kế’ rất nhanh liền thoát khỏi phạm vi công kích của nữ mặt sắt.

“Xảy ra chuyện gì?” Giọng nói của Thanh Y.

Nữ mặt sắt nghe tiếng vội thu tay lại.

“Nàng…” Ta lập tức chỉ vào nữ mặt sắt.

Nữ mặt sắt liền xoay người nhanh chóng chạy trốn, Thanh Y lập tức đuổi theo nhưng đuổi được hai bước rồi lại ngừng.

“Nàng mới vừa rồi động thủ với ngươi?” Thanh Y hỏi ta.

Ta gật đầu.

Thanh Y liếc mắt nhìn ta, sau đó thở dài nói: “Ngươi trước kia…Ai, thôi đi, bất quá ngươi sau này nhất định cứ tránh xa nàng một chút, còn nữa ta… có một thỉnh cầu.”

“Thỉnh cầu gì?” Ta hơi kinh ngạc, Thanh Y khi không lại nói chuyện với ta như vậy.

“Chuyện ngày hôm nay đừng nói cho Thừa tướng đại nhân biết. Thật ra, nói đến cùng là do ngươi nợ nàng-.” Thanh Y nói.

Ta thiếu nợ nữ mặt sắt-? “Ta trước kia…Không không không, Thần Vũ trước kia đã làm rất nhiều chuyện gì quá đáng với người đàn bà kia sao?” Ta tò mò hỏi.

Thanh Y gật đầu.

“Ta hiểu, sẽ không nói cho Đại biến thái-.” Thật ra ngay từ đầu ta cũng không có dự định nói cho Đại biến thái biết.

Thanh Y như có điều suy nghĩ, nhìn ta thật lâu, sau đó nói một câu: “Cám ơn!” rồi xoay người rời đi

“Ai! Chờ một chút.” Ta gọi.

Thanh Y dừng bước.

“Đại biến thái là ta, không không không, Đại biến thái là phụ thân của Thần Vũ? ?” Ta hỏi.

Thanh Y thoáng sửng sốt, quay đầu liếc mắt nhìn ta, suy nghĩ một hồi sau đó gật đầu , rời đi. Lưu lại ta một mình đang đứng trong đại viện giữa trời gió lăng loạn…

Nếu Đại biến thái là cha của Thần Vũ, tại sao lúc ta mang thai giả hắn còn nói ta mang trong bụng hài tử của hắn?

Vì vậy, ta sốt ruột sôi gan chờ Đại biến thái trở về, muốn hỏi hắn rõ ràng – rốt cuộc là chuyện gì. Nhưng đợi cả một đêm, cũng không thấy hắn trở về.

Sáng sớm hôm sau, ta lập tức lại bị tin tức kế tiếp làm cho thất kinh!

Tiểu Lôi vội vàng vừa chạy vừa tri hô: “Tỷ tỷ, tỷ tỷ, không xong rồi, vừa có tin tức truyền về, Thánh Nữ Linh Sơn chỉ ra và xác nhận Thừa tướng đại nhân cùng bọn người phóng hỏa đánh lén nàng là một bọn-, Tư Đồ ca ca bị phán xử hình, ba ngày sao sẽ trảm!”

Không thể nào…Ta vừa biết bản thân còn có một người cha, hắn lại liền bị đem đi chém!

“Tỷ tỷ, phải làm sao bây giờ?” Tiểu Lôi lôi kéo ống tay áo ta hỏi.

“Đương nhiên là đi cứu người!” Ta thốt ra.

Rồi lại cảm thấy có chút không đúng, ta tại sao lại muốn đi cứu Đại biến thái làm chi? Thôi bỏ đi, nói thế nào hắn cũng có thể là lão ba ba của ta trên thế giới này. Ta không thể thấy chết mà không cứu, đây là vấn đề đạo nghĩa nha!

Nếu Đại biến thái bị Thánh Nữ giả chỉ ra và xác nhận-, chỉ cần ta xuất hiện chứng minh Thánh Nữ kia là giả-, Đại biến thái đương nhiên có thể được cứu. Vấn đề bây giờ là, làm thế nào tiến cung diện thánh đây?

Còn nữa, ngày đầu tiên ta vừa về đến phủ Thừa tướng, Đại biến thái đã bị bọn Tranh Nhiên mách tội, sớm không mách muộn không mách, hết lần này đến lần khác đợi ta về đến mới gây sự? Cái này…trong phủ nhất định là có nội gián!

Ta nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng quyết định âm thầm lặng lẽ mang theo Tiểu Lôi cùng Tiểu Chu Tước đi trước.

Vì vậy, ngoài cửa hoàng cung…

“Ngươi…Ngươi là người phương nào? Vì sao ăn mặc quái dị như thế? !” Lính canh hỏi ta.

Quái dị? Hôm nay ta tới là muốn phá hủy chuyện làm ăn của Thánh Nữ giả-, cho nên trước khi đến hoàng cung ta cố ý bỏ ra không ít tiền mua một bộ trang phục và phụ kiện hoa hoa lệ lệ để đại tu nhan sắc, cố ý không để thua bởi khí thế được. Vậy mà các người…khi không dám nói ta trang phục quái dị? !

Ta hất cái đầu cắm đầy trâm cài tòn teng vàng chóe lên, ánh sáng phản chiếu chói đến nỗi lính canh cửa hoàng cung phải vội vàng lấy tay che mắt. Hừ hừ! Thế nào, đã thấy oai phong chưa! “Ta muốn gặp hoàng thượng!” Ta cao ngạo nói.

“Giỡn chơi! Hoàng thượng là ai mà nói gặp là gặp được sao? ! Cái bà điên ngươi mau cút đi!”

Hừ, cũng không ngoài dự tính của ta!

“Tiểu Lôi!”

“Vâng!” Tiểu Lôi nhanh chóng chạy ra đứng trước mặt ta.

“Xem đây-, Sét đánh …chết …ngươi…!” Vừa nói vừa đưa tay nhắm chuẩn phương vị, nhẹ nhàng hướng đến cái mông nhỏ của Tiểu Lôi.

Trước mắt ánh sáng chợt lóe, một tia sấm sét giáng xuống!

Nhưng làm ta vẫn không nghe được tiếng sét đánh ‘oanh oanh’ kia, mà chỉ có ‘két ~ két ~’ vài tiếng, sấm sét lại đột nhiên biến mất.

Thị vệ canh cửa nghi hoặc nhìn ta. Mà ta lại càng nghi hoặc. Như vầy là sao? Không nhạy? Ta tập trung nhìn lại, tức thì hai mắt trợn tròn, ta nhổ vào! ! ! Trên mặt tường thành, sao lại có thể có…Cột thu lôi? !

Chẳng lẽ lại là kiệt tác của Thánh Nữ tiền nhiệm? Ta không có thời gian nghĩ nhiều, cửa thành lại đột nhiên mở ra, một đội thị vệ chạy ra bao vây quanh chúng ta!

Phương án A không nhạy, ta đành phải chuyển dùng phương án B.

“Tiểu Chu Tước!” Ta hô.

“Vâng!”

Tiểu Chu Tước tiếp nhận mệnh lệnh, lập tức hóa thân thành một con chim thật lớn, cắp lấy ta và Tiểu Lôi câu lên bay đi.

“Tỷ tỷ, tỷ tỷ, ta hình như ngửi được mùi vị của Tư Đồ ca ca.” Giữa không trung, Tiểu Lôi dùng cái mũi của hắn hít hà hít hà đánh hơi.

“Ở đâu?” Ta vội vàng hỏi.

“Bên kia.” Tiểu Lôi chỉ hướng về một cái sân.

Tiểu Chu Tước theo hướng Tiểu Lôi chỉ, bay đến cái sân tà tà hạ thấp vài bước, liền thấy ngoài cửa một căn phòng có vài binh lính đang canh chừng.

“Chính là … trong căn phòng kia!” Tiểu Lôi nói.

Ta bảo Tiểu Chu Tước thả chúng ta xuống một góc ngách không có người lui đến ở gần đó, lại nghe từ rất xa có người kêu lên: “Bay tới hướng kia, mau đuổi theo!”

Ta vội vàng cởi ra áo ngoài hoa lệ giao cho Tiểu Chu Tước

“Tiểu Chu Tước, ngươi bắt Tiểu Lôi, chân kia cắp lấy áo này, bay ra chỗ khác đánh lạc hướng binh lính đi.” Ta nói với Tiểu Chu Tước.

Tiểu Chu Tước gật đầu.

“Chờ, chờ chút, Tiểu Chu Tước, ngươi có thể …giúp ta…đánh cho mấy người canh cửa phòng kia…đánh cho hôn mê trước rồi bay đi có được không!” Mặc dù chính mình làm thì vẫn được, nhưng chỉ sợ vạn nhất bên trong có võ lâm cao thủ ngọa tàng.

“Không thành vấn đề!” chỉ thấy Tiểu Chu Tước bay về phía trời cao, lại xoay người một vòng lao thẳng xuống đám người canh cửa, sau đó…đâm bổ xuống đầu một người = =! Mấy người còn lại cũng kêu lên, ngã lăn xuống đất.

Đợi Tiểu Chu Tước dẫn dắt đám binh lính đuổi theo chạy ra hướng khác xong, ta nhẹ tay nhẹ chân đẩy cửa phòng.

“Đại biến thái?” Ta nhẹ nhàng gọi.

“Ừm…” Có tiếng người yếu ớt đáp lại.

Ta nhìn về hướng phát ra âm thanh liền thấy Đại biến thái máu me đầy người bị trói dính vào trên một thanh giá. Trên người, phàm là có da thịt đều hằn lên những vết roi rất ghê người!

“Đại biến thái? !” Ta kinh hô, vội vàng chạy tới.

“Nhị…Nữu, sao ngươi lại đến đây?” Đại biến thái hơi hơi ngẩng đầu, đang nhiên còn mỉm cười hỏi ta.

Trong lòng ta tức đến phát run lên. “Bọn họ…cư nhiên dám dùng hình với ngươi nặng đến như vậy!” Không biết tại sao, giọng ta có chút nghẹn ngào. Trái tim hơi hơi co rút đau đớn. Ừm, nhất định là bởi vì đã biết Đại biến thái có quan hệ cha con với ta.

“Ta, ta sẽ cởi trói cho ngươi!” Tay chân ta rối loạn muốn mở vòng dây xích trói quanh người Đại biến thái, nhưng dùng sức thế nào cũng không lay chuyển được.

“Không cần-, chỉ có Hoàng thượng mới có chìa khóa mở ra xiềng xích này. Nhị Nữu, ngươi chạy mau đi, nơi này rất nguy hiểm!” Đại biến thái nhẹ giọng nói.

“Không cần lo lắng, ta không sao, thật mà. Ngươi chạy mau đi!” Đại biến thái quay qua ta xuất chiêu ‘nụ cười yêu nghiệt’, hối thúc ta chạy.

“Không được, ngươi là phụ thân của ta, ta nhất định phải cứu ngươi-!”

Ta vừa dứt lời, Đại biến thái vội vàng ho khan vài tiếng. “Ai? Ai nói với ngươi?”

“Thanh Y!”

“Ngươi chỉ vì đã biết như vậy nên mới đến cứu ta-?” sắc mặt Đại biến thái có chút âm trầm.

“Này…” Cần phải là như vậy.

“Ta không phải là phụ thân của ngươi.” Đại biến thái nhịn không được cắt ngang. “Ngươi có thể đi.” Đại biến thái nói tiếp.

“Ngươi…Ngươi không gạt ta?”

“Không có!” Giọng nói mang theo tức giận.

“Vậy sao bọn họ đều nói…” Ta bị quay đến mơ hồ.

“Ta nói, ta không phải phụ thân của ngươi.” Giọng nói Đại biến thái hơi hơi run lên. Ta đột nhiên bắt gặp Đại biến thái lại có chút sợ hãi như vậy.

Đại biến thái nắm tay thật chặt, sau đó lại buông lỏng mở ra. “Ngươi đi đi, hiện tại ta không muốn thấy ngươi.”

Ta đang nhiên cứ như vậy khó hiểu bước ra khỏi căn phòng. Không được, ta còn muốn cứu Đại biến thái. Ta nghĩ lại mục đích vào cung lần này, chỉ cần tìm gặp được hoàng thượng là có thể cứu được Đại biến thái!

Ta dè dặt bước đi trên đường. Vốn là muốn bắt một tiểu cung nữ hoặc một tiểu thái giám nào đó buộc bọn hắn dẫn ta đi gặp hoàng thượng. Chính đang lúc đi trên đường cư nhiên ngay cả một bóng người cũng không thấy. Cuối cùng trên một hành lang dài ta cũng bắt gặp một người đàn ông mặc cẩm y.

Thoạt nhìn không giống thái giám, là người trong triều ư? Nhớ đến bộ dáng Đại biến thái máu chảy đầm đìa bị trói trên thanh giá, ta cố không muốn nghĩ nhiều nữa.

“Ngươi! Mau dẫn ta đi tìm hoàng thượng, nếu không ta giết ngươi!” Ta nhanh chóng lẻn đến phía sau, bắt ngoặc tay người đàn ông mặc cẩm y, xuất ra mệnh lệnh.