Cuộc Sống Trêu Chó Chọc Mèo Của Nhị Nữu

Chương 31: Gặp lại người quen ~




Mệt nhọc một ngày một đêm, ngay cả Tiểu Chu Tước cũng chịu không nổi, cho nên tìm đại một khách sạn để tá túc. Ngày thứ hai, lại bị một trận hỗn độn huyên náo đánh thức.

“Chủ quán, trong thành sao lại náo nhiệt như vậy?” bất đắc dĩ phải thức dậy, ta đành xuống đại sảnh vừa ăn điểm tâm, vừa hỏi thăm tiểu nhị.

Điếm tiểu nhị thấy có người hỏi, lập tức phát huy tuyệt kỹ buôn dưa lê vô cùng nhuần nhuyễn, dùng một loại ngữ khí đắc ý cố tình khoe khoang: “Cô nương sao cả chuyện này mà cũng không biết a, đại hội thưởng cúc ba năm một lần mấy ngày nữa sẽ bắt đầu. Bây giờ là lúc, mặc kệ là người đến báo danh hay là đến xem trận đấu đều rất đông đủ. Cô nương thật có vận khí tốt, nếu đến muộn một ngày thôi a, hừ, ngay cả chủ quán cũng tìm không ra!”

“Phốc…” Ta đang ăn cháo, liền một ngụm phun ra.

“Cái gì? ! Đại hội thưởng cúc? ! Ngắm hoa cúc? ! ! ! !” Tên đại hội đê tiện như vậy, trong lòng ta đã biết do ai khởi xướng cầm đầu-.

“Cô nương cũng quá thấp kém nha. Đại hội thưởng cúc này, chính là từ Kiến quốc sơ kỳ truyền đến. Ban đầu, chỉ có một ít quan quán thời đó cạnh tranh nhau, cứ ba năm lại chọn ra một thảo khôi. Thảo khôi này không những nhận được một phần tiền thưởng hậu hĩnh, còn có thể được tự do. Lưu truyền cho đến giờ, đại hội thưởng cúc đã không từ một tiểu quan quán nào, cả nước trên dưới, mặc kệ là nam hay nữ, chỉ cần là người có bản lĩnh đều có thể ghi danh. Những người xuất sắc nhất được chọn, ngoài tiền thưởng hậu hĩnh cả đời tiêu không hết không nói, chỉ cần ngươi lọt vào nhóm những người đứng đầu bảng xếp hạng thì thậm chí còn có cơ hội nhập cung làm phi nữa đó!” Điếm tiểu nhị tiếp tục kiêu ngạo giới thiệu, thao thao bất tuyệt.

Nghe tiểu nhị giới thiệu, ta đã khẳng định được đại hội thi hoa cúc này chắc chắn là kiệt tác của Thánh Nữ đời thứ nhất.Theo tinh thần xưa nay, cứ có mỹ nam thì tuyệt đối phải xem, hơn nữa ta cũng không vội vào kinh, dù sao đến lúc nào cầu phúc cũng la do ta quyết. Ta quyết định đem theo Tiểu Lôi cùng Tiểu Chu Tước tạm thời ở lại đây.

Vì để ngừa vạn nhất, ta còn chuẩn bị cải trang một chút. Thật ra ta vẫn cảm thấy, trong những phim truyền hình trước kia những…tiểu thư thiếu nữ thường cải trang thành công tử đi ra ngoài lắc lư, tự nhiên sẽ không ai nhận ra, hoàn toàn chỉ là ý dâm! Cho nên, trong đội của chúng ta, người phải cải trang chính là Tiểu Lôi. Nơi sắp tới sẽ cử hành đại hội thi thưởng cúc bán đầy đủ các trang phục phụ kiện để hóa trang, mà khiến ta không ngờ nhất là, ngay cả tóc giả cũng có bán ⊙_⊙.

Cho nên rất nhanh sau đó, dưới tài nghệ của ta, một tiểu cô nương nũng nịu, đôi mắt to ngập nước liền hiện ra. Ngay cả Tiểu Chu Tước nhìn thấy cũng trợn mắt há mồm, buột miệng khen: Thật là đẹp quá, thật là đẹp quá! Cải trang xong xuôi, ta cùng Tiểu Lôi đi đến chỗ báo danh, đương nhiên ta không phải là đi báo danh, mà chỉ đi ngắm nhìn, nghe nói ở nơi này thỉnh thoảng cũng xuất hiện người đẹp ~

Dọc theo đường đi, Tiểu Lôi liên tiếp lôi kéo ánh mắt của mọi người, có đại thúc thậm chí còn chạy thẳng đến trước mặt Tiểu Lôi hỏi: “Tiểu cô nương, ngươi số mấy, đến lúc đó ta nhất định bầu chọn cho ngươi…”

Đầu ta đầy vạch đen, tung quyền đánh bay đại thúc thứ N, rốt cuộc cũng đi được đến chỗ báo danh. Quả thật là…người đẹp vô số, lúc ta đang vừa thưởng thức vừa chảy nước miếng, thoáng nhìn thấy một người quen…

Phù Dung tỷ tỷ!

Thật đúng lúc, ngay khi ta vừa nhìn thấy nàng, ánh mắt của nàng cũng đang nhìn phía ta.

“Nhị Nữu!” Phù Dung tỷ tỷ kích động gọi ta. “Sao ngươi lại ở đây, ngươi có thể rời khỏi Linh Sơn sao?” Bởi vì đệ tử Linh Sơn bình thường chỉ có thể xuất sư xong mới được phép xuống núi, cho nên Phù Dung tỷ tỷ mới hỏi ta như thế.

“Ách… cứ xem là có thể đi. Phù Dung tỷ tỷ sao cũng ở đây?”

“Đại hội thi hoa cúc ta có thể không đến sao. Các cô nương trong tay ta cũng khá. Tiền thưởng hàng năm rất lớn, lại có thể khai quật một ít tiền đồ sau này. Vị này là?” Phù Dung tỷ tỷ vừa thấy Tiểu Lôi hai mắt liền tóe lục quang!

Tiểu Lôi liền chạy tới núp sau lưng ta không dám ngẩng đầu lên.

Ta vừa bảo vệ Tiểu Lôi vừa nói với Phù Dung tỷ tỷ: “Đây là tiểu sư muội của ta.”

“Tiểu sư muội? Lúc đầu chúng ta tham gia cuộc thi đâu có thấy nàng a. Bây giờ cũng chưa đến cuộc thi năm thứ hai, chẳng lẽ! Chẳng lẽ nàng chính là Thánh Nữ Linh Sơn? !” Phù Dung tỷ tỷ có chút hưng phấn, lại lộ ra một chút thất vọng.

“À…Đúng!” Trên trán ta xuất hiện liền ba vạch đen.

“Thánh Nữ đúng là Thánh Nữ, người bình thường không sao sánh được! Nhị Nữu, chúng ta so với nàng, quả thật giống như người phàm so với tiên nữ.” Phù Dung tỷ tỷ vỗ vai ta, lắc đầu nói.

“Ách…Đúng vậy T_T…”

“Chúng ta chính là đối thủ của nhau. Hàng năm các cô nương trong tay ta đều xếp dưới mấy thuộc hạ của tiểu quan quán Linh Sơn các người. Người khác không biết đó là tài sản của Linh Sơn, Phù Dung ta lại biết rất rõ ràng.” Phù Dung quay qua nói với Tiểu Lôi.

“Ha ha, không thể nào, Phù Dung tỷ tỷ, thanh lâu cả nước đều là thuộc hạ của ngươi, Linh Sơn chỉ chăm nom có mấy trăm gian tiểu quan, làm sao so với ngươi được.” Ta thay Tiểu Lôi trả lời.

“Mấy trăm gian? Ha ha, Linh Sơn cùng ta có quan hệ hợp tác, người khác còn có thể không rõ, ta còn không nắm rõ hay sao? Nhị Nữu ngươi bị lừa rồi, mấy trăm gian, còn không bằng mấy con số lẻ. Ta thấy ngươi là Thánh Nữ nhưng lại rất khả ái, sao lại có thể lừa gạt Nhị Nữu ngây thơ của chúng ta.” Phù Dung tỷ tỷ có chút kinh ngạc.

Bị lừa! Những…trưởng lão này cũng không phải dễ đối phó! Trong lòng ta trầm xuống.

“Phù Dung tỷ tỷ, ngươi cùng Linh Sơn có quan hệ hợp tác sao?” Ta nỗ lực khắc chế phẫn nộ, ra vẻ vô tư quay qua Phù Dung hỏi tiếp.

“Này…” Phù Dung tỷ tỷ nhìn Tiểu Lôi có chút e ngại.

Ta ngầm ra hiệu cho Tiểu Lôi gật đầu. Nhận được sự đồng ý của Tiểu Lôi, Phù Dung tỷ tỷ kéo ta đến một ngõ vắng không người nói: “Ừm, Linh Sơn có mạng lưới tình báo, hơn một nửa bộ phận cung cấp tình báo chính là các cô nương của ta, có khi chính ta cũng nghe theo sự sắp xếp của Linh Sơn mà sát nhập người Linh Sơn với người của ta lại. Kỳ thật lần trước lên Linh Sơn bái sư, cũng là ta nhất thời cao hứng, muốn biết đến cùng thì ai là người cùng ta chia đều đối lập.” Phù Dung tỷ tỷ nhỏ giọng nói.

Chia đều? Nói vậy, đại bộ phận tiểu quan quán trong cả nước đều nằm trong tay Linh Sơn nắm giữ, mà bọn họ cho ta -! Cũng chỉ là ngụy trang! Ta tức thì cảm thấy bản thân giống như một kẻ ngốc. Là ai? Rốt cuộc là ai? Ai mới là người chân chính nắm trọn quyền lực tại Linh Sơn?

Mùi vị bị ăn quả lừa thật không tốt chút nào, ta lập tức mất hết hứng thú, đang muốn kéo Tiểu Lôi về lại khách sạn. Thoáng trong lúc vô tình chợt nhìn thấy trên bảng báo danh dự thi xuất hiện tên kinh thành Đan Mai lâu cao cao tại thượng.

Đan Mai lâu? Dương Chi Hách kia có đến hay không?