Cuộc Sống “Trà Xanh” Của Thái Tử Điện Hạ

Chương 81




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương có nội dung hình ảnh
Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - VietWriter


*********************************


Độc Hoạt Lâu nằm phía trước chợ Đông, người qua kẻ lại đông đúc, xung quanh san sát cửa hàng, hôm nay lại là rằm Trung Thu, thanh 3âm huyên náo rôm rả không dứt.


Nhưng trong nhã gian của Độc Hoạt Lâu lại lặng ngắt như tờ, tưởng chừng có thể nghe thấy c1ả tiếng kim rơi xuống đất, Thẩm Vân An đắc ý nhướng mày, ngấm ngầm liếc muội muội với vẻ tán thưởng.Tiêu Trường Doanh siết chặt nắm tay: “Quận chúa muốn nói đến Thái tử điện hạ ư?”


“Người đó là ai không liên quan đến điện hạ, ta chỉ cho điện hạ hai lựa chọn, hoặc là cho ta biết tình hình thực tế, hoặc là ta tiến cung diện kiến bệ hạ để cảm tạ Liệt vương điện hạ sớm thông báo chuyện An Tây cho ta biết, nhờ đó phụ thân ta mới có thể kịp thời phát hiện sơ hở, tránh được mầm mống gây họa.” Thẩm Hi Hòa cười nhạt.Chứng cứ của án Yên Chi do Nhị hoàng huynh Chiêu vương trình lên, tuy chính thể của Chiêu vương đã qua đời nhưng lại để lại một trai một gái, hắn không tin Thẩm Hi Hòa cam chịu làm kế thất.


Thẩm Hi Hòa muốn nói với hắn rằng nếu chuyện này đến tai bệ hạ, hắn sẽ không chỉ bị quở mắng hoặc cẩm túc đơn giản như hắn nghĩ.“Phải, hương húng quế không làm nước đổi màu, nhưng ta vẫn bắt được thủ phạm đó thôi.” Thẩm Hi Hòa nhẹ nhàng lên tiếng, “Điện hạ cũng có thể đánh cược một ván, xem bản đồ bố phòng có bị ta động tay động chân gì hay không? Cũng có thể bản đồ không hề hấn gì, nhưng nếu ta muốn chứng minh điều đó thì chắc chắn sẽ có cách biển giá thành thật.”


Ví như húng tây không làm nước biển thành màu đỏ, nhưng nàng vẫn có cách để nước đổi màu, vả lại chẳng có ai biết rõ về đặc tính của húng tây, vì vậy sẽ bị nàng dắt mũi.“Diệp Kỳ ư?” Thẩm Vân An chau mày, “Có tin được không đây?”


“Đã đến nước này, hắn sẽ không vu vạ lung tung.” Thẩm Hi Hòa tin Tiêu Trường Doanh thật sự lấy được bản đồ bố phòng từ tay Diệp Kỳ. Diệp Kỳ là phụ thân của Định vương phi Diệp Vãn Đường, trong buổi tiệc sinh nhật dạo nọ của Định vương phi, Diệp Vãn Đường tỏ ra rất quen thuộc với Tây Bắc…“Bốp, bốp, bốp.” Thẩm Hi Hòa nhẹ nhàng vỗ tay vì Tiêu Trường Doanh, “Xem ra điện hạ có chuẩn bị sẵn.”


“Mấy lần chịu thiệt bởi tay quận chúa thì cũng phải học khôn ra chứ.” Tiêu Trường Doanh mỉm cười khiêm tốn.“Hà Tây Tiết độ sứ!” Tiêu Trường Doanh nói cộc lốc, sau đó đứng dậy phất tay áo bỏ đi.


Sắc mặt hắn sa sầm, chẳng buồn nói một câu cáo từ cho phái phép.Tiêu Trường Doanh ngừng một chốc, quét mắt qua lại giữa hai huynh muội Thẩm Hi Hòa: “Lời đồn này được tung ra rất khéo, không khiến quần thần khủng hoảng, cũng không làm bệ hạ đau đầu, nửa thật nửa giả khó lòng phân biệt. Miệng lưỡi thế gian đáng sợ, thứ lỗi cho tiểu vương mạo phạm, quận chúa và thể tử chưa có bản lĩnh làm được chuyện này.”


Quả thật hai huynh muội chưa có bản lĩnh này, muốn khống chế lời đồn đồng thời không để người khác tra được xuất xứ của nó cần có mạng lưới nhân lực và khả năng nhuần nhuyễn mới có thể làm được. Thẩm Hi Hòa thừa nhận: “Điện hạ nói phải lắm, tất nhiên ta và a huynh không có năng lực để làm chuyện này, nhưng ta có người giúp đỡ.”Tiêu Trường Doanh cầm một chiếc bánh hấp trên bàn lên cắn một miếng, thỏa mãn chép miệng, ăn hết một chiếc, lại nhấp ngụm trà rồi mới nói tiếp: “Không biết nếu bệ hạ tìm được con rắn độc này liệu có biến nó thành quân cờ ngầm của mình không, liệu Tây Bắc có còn yên bình nữa không?”


Tiêu Trường Doanh ung dung nhìn Thẩm Hi Hòa, rất mong chờ Thẩm Hi Hòa sẽ giải quyết thế nào.Thẩm Hi Hòa cười với9 hắn, hai tay chắp lên nhau ngồi ngay ngắn, rồi lại lẳng lặng nhìn Tiêu Trường Doanh.


Tiêu Trường Doanh nhẹ nhàng đặt ngó3n cái lên mép chung trà, cười nhạt: “Quận chúa quen dọa người ta nhỉ, ta tin quận chúa thông minh hơn người, trừ khi tin đồn bản 8đồ bố phòng bị mất truyền đi từ chỗ quận chúa, bằng không làm sao quận chúa có thể đoán trước diễn biến chuyện này? Làm sao biết trước để mà động tay động chân lên bản đồ được?”“Điên ha còn chưa làm lễ đội mũ đã được phong Vương, bệ hạ coi trong điện hạ bao nhiêu thì lại càng thất vọng khi biết điện hạ phản bội bấy nhiêu.” Thẩm Hi Hòa nhẹ nhàng đặt cốc nước xuống, đáy cốc chạm. vào mặt bàn phát ra âm thanh trầm thấp, “Điện hạ, ta chỉ muốn nghe điện hạ nói một câu, câu nói này sẽ quyết định ta nên làm gì, điện hạ phải uốn lưỡi cẩn thận trước khi mở miệng đấy.”


Tiêu Trường Doanh nhìn nàng đăm đăm hồi lâu, từ đầu chỉ cuổi nàng vẫn tỏ vẻ mình đang yên lặng lắng nghe một cách ung dung, không thúc giục, cũng không sốt ruột.Tiêu Trường Doanh cười khẽ: “Quận chúa, hương húng tây gặp nước sẽ không làm nước đổi màu, có pha thêm mực hay hương liệu gì cũng thế.”


Sắc mặt Thẩm Hi Hòa vẫn bình thản, ngày hôm ấy nàng đã giở trò vặt ở Đại Lý tự, quả thật hương húng tây không có tác dụng gây đổi màu, thứ làm nước đổi màu chính là hương liệu Mặc Ngọc giấu trong móng tay, mà hai người Định Trị đều bị Mặc Ngọc cầm tay ấn vào trong nước.“Nhưng điện hạ không để ý ba điều.” Thẩm Hi Hòa cười nhẹ, “Thứ nhất, vừa rồi ta đã nói, kẻ chủ mưu của vụ việc này quá trầm lặng, ta nghĩ hắn ta không sốt ruột phản kích hẳn là người lòng dạ kín đáo, sẵn sàng bỏ thời gian để giải quyết hậu quả. Không biết với mạnh mối mà điện hạ cung cấp, liệu bệ hạ có tra được chứng cứ gì không?”


Thẩm Hi Hòa liếc gương mặt tươi cười dần cứng đờ của Tiêu Trường Doanh rồi nói tiếp: “Manh mối của điện hạ chỉ có ích với Thẩm gia chúng ta. Thứ hai, Tây Bắc nhiều hoang mạc, rắn độc không chỉ nhiều mà còn kịch độc, lại giỏi ngụy trang. Đối với chủng, dầu có để lộ dấu vết nhưng không bị tóm thì cũng chả sao.”Nói xong hai điều đầu tiên, Thẩm Hi Hòa bèn bưng cốc nước hoa quế lên uống cho đỡ khô cổ: “Thứ ba, ta có người chống lưng.”


Ánh mắt Tiêu Trường Doanh sa sâm.Người sau lưng Thẩm Hi Hòa có thể vì nàng mà nẫng tay trên chứng cứ trong tay hắn, có thể hóa giải chuyện nghiêm trọng như bản đồ bố phòng trong thời gian ngắn.


Người này là huynh đệ của hắn, nhưng đến nay hắn vẫn chưa nhìn thấu đó là ai!“Ta tin.” Tiêu Trường Doanh tỏ vẻ biếng nhác, “Quận chúa muốn biết kẻ nào đã đánh cắp bản đồ bố phòng, muốn dẫn dụ con rắn độc đang ẩn nấp ở Tây Bắc, bằng không Tây Bắc vương sẽ ăn không ngon ngủ không yên. Cho dù quận chúa có diện kiến bệ hạ, đổi trắng thay đen thì ta chỉ cần nói cho bệ hạ những gì ta biết là xong, bệ hạ có giận thì ta cũng có thể lấy cớ mình hãy còn trẻ người non dạ, bị tình yêu làm cho mù quáng…”


Thoạt trong Thẩm Hi Hòa vẫn điềm tĩnh, nhưng trực giác mách bảo Tiêu Trường Doanh rằng nàng đang bực bội, chẳng hiểu sao điều đó lại khiến hắn hả hê vô cùng: “Chỉ cần điều tra là biết ngay ta có phải kẻ chủ mưu hay không, bệ hạ có trách phạt thì cùng lắm là bắt ta đóng cửa tự kiểm điểm.”Hà Tây vừa khéo giáp ranh với Tây Bắc, nếu có một ngày Tây Bắc nổ ra binh biển, người đầu tiên phải đương đầu chính là Hà Tây Tiết độ sử.


“Nếu là Định vượng thì cũng hợp tình hợp lý.” Thẩm Vân An trầm ngâm, “Nếu không bị Liệt vương lấy mất, một khi bản đồ bố phòng được trình lên ngự án của bệ hạ, tất nhiên bệ hạ sẽ phải Diệp Kỳ truy nã huynh và phụ thân. Ông ta trấn thủ Lương Châu mấy mươi năm, hiểu rõ Tây Bắc như lòng bàn tay, Tây Bắc mà loạn thì rất có khả năng ông ta sẽ dễ dàng lập công bằng cách bình định chiến loạn, sau đó tiếp nhận vị trí của phụ thân.”


Xem ảnh 1

81.png