Cuộc Sống Tình Nhân

Chương 2: Số phận an bài




Giai Đồng cầm điện thoại điện cho tú bà " Tôi là Giai Đồng phiền bà cho tôi biết địa chỉ " nhận được những gì cần biết cô cúp máy bắt taxi đến địa chỉ đó.

Khu nhà là một khu chung cư khá sang trọng cô bước xuống đi lên thang máy tìm số nhà của bà ta. Cô thở một hơi thật dài rồi ấn chuông.

" Ting Ting Ting " một người đàn bà ra mở cửa chính xác là bà tú bà lần trước,  bà ta cười niềm nở mở cửa cho cô vào. " Chào cô gái,  cô ngồi đi ta lấy nước cho cô uống " bà ta quay ra bếp đem ly nước tới cho cô.

" Tôi vô vấn đề luôn nhé " không đợi bà ta trả lời cô nói tiếp " Tôi đang cần một số tiền giống như lần trước bà đã nói là làm tình nhân, tôi đồng ý bà giúp tôi liên hệ với một người nào đó tùy ý ".

Bà ta nhìn cô mắt khẻ chớp " Được thôi ", đang nói điện thoại bà ta reo lên, chỉ thấy bà nhanh chống bắt máy nói vài câu " Dạ được, dạ được tối nay tôi sẽ cho cô ấy tới nơi của tổng giám đốc Nam Cung ". Bà ta quay qua nhìn cô cười bà ta bảo " Cô thật có số tốt,  mới tới mà tổng giám đốc Nam Cung đã chôn cô,  hôm nay có thể bắt đầu, cô đừng thắc mắc sao ngài ta biết cô vì bên kia ngài ta có thể thấy cô thông qua camera phía trước cô, cô ra giá đi "

Cô hơi ngước lên nhìn quả thật có camera nhưng cô lại thấy dấu hiệu đã tắt chắt bên kia đã không còn xem chưa kịp mở miệng là lại nghe tiếng chuông cửa vang lên " Ting ting ting",  bà ta ra mở cửa, " Chào bà " một tiếng nói quá quen thuộc làm cô đang cuối gầm mặt cũng phải ngẩn đầu lên.  " Thuần Thuần,  sao cậu lại tới đây " cô ngạc nhiên nhăn mày hỏi người mới bước vào.

Thuần Thuần cũng ngạc nhiên không kém cười với cô từ từ ngồi xuống nói " Chúng ta lại cùng ý tưởng sao, định mệnh thật, vậy chia 50% nhé,  giờ là đúng với câu có phước cùng hưởng có họa cùng chia rồi ".

" haha, phải không, cuộc đời chúng ta chỉ có thế thôi sao, cậu có thể về hay không " cô vừa cười chua xót vừa hỏi.

" Đồng Đồng tớ biết cậu muốn chịu một mình nhưng chúng ta cùng lớn lên tình cảm hơn người thân tớ làm sao để cậu chịu một mình huống chi chuyện này cũng có tớ mà " Y Thuần trừng mắt nói.

" Không hối hận " cô nhìn rồi mở miệng nói, " Được " Y Thuần đáp. Giai Đồng tiếp tục câu chuyện gian dở hồi này " 100 tỉ ".

Bà ta nảy giờ không lên tiếng nghe cô nói bà ta lấy điện thoại ra cô thừa biết bà ta điện thoại cho ai chính là người muốn cô " Cô gái đó ra giá 100 tỉ, được tôi sẽ kêu cô ta xuống dưới lầu đợi ngài ". 

" Thành giao,  giờ cô xuống dưới lầu ngài ấy sẽ tới đón cô,  thời hạn là một năm mai tôi ghé đưa hợp đồng và tiền cho cô,  nhanh xuống đi " cúp điện thoại bà ta nói với cô.

" Được, đa tạ bà, Thuần Thuần chúng ta phải mở con đường mới rồi, có gì điện thoại cho tớ nhé,  đi trước đây,  tạm biệt " cô tính nói nhưng nhìn thấy đôi mắt kiên quyết của Thuần Thuần thì lại thôi chỉ nói vài câu rồi tạm biệt.

" Được rồi cậu của phải bảo trọng haha " Y Thuần cười gượng xua tay bảo cô đi. Cô cúi đầu chào bà ta rồi mở cửa nhà đi xuống lầu đợi xe tới.

Giờ chỉ còn Y Thuần và bà ta,  Y Thuần thấy bà ta nhấn 1 cái nút camera được bật lên. Cô ngước lên nhìn liệu sẽ là ai đây, điện thoại bà ta reo chắc chắn đã có người chấm cô, cô im lặng đợi bà ta nói.

" Chào giám đốc Chu, được tôi sẽ chuẩn bị giúp ông,  khoảng một tiếng ông hả tới đón nhé, chào ông " bà ta cúp máy thở dài nói " Ông ta đã 40 tuổi, hôm nay ổng đã nhìn chúng cô, cô phải làm bạn gái trong bữa tiệc tối nay cho ổng, ổng rất giàu có, cô củng ra giá 100 tỉ đúng không, thành giao hay không ".

Cô lặng im suy nghĩ chấp nhận hay không đây, nếu không chấp nhận có lẽ sẽ mang nhiều phiền phức,  thôi thì chấp nhận số phận vậy.  " Đúng là 100 tỉ,  thành giao " cô trả lời.

" Được vậy bây giờ tôi sẽ dẫn cô đi lựa chọn trang phục và trang điểm, chúng ta đi thôi " Bà ta nói rồi nắm tay tôi đi ra ngoài.

Giai Đồng bước xuống thì có một chiếc xe chạy lại, một người đàn ông bước xuống hỏi cô " Cô là người của Phỉ Nhi ".

" Đúng " cô đáp nhẹ. " Vậy mời cô lên xe " người đàn ông nói xong mở cửa xe mời cô lên.

Ngồi trong xe cô nhắm mắt lại nghỉ ngơi qua đêm nay cuộc đời cô sẽ khác sẽ phải làm tìnhnhân cho người ta à mà không phải mình ên cô còn cả Thuần Thuần nữa. Định mệnh thật nghiệt ngã mà đúng là điều có sự sắp đặt hết, chỉ còn cách thuận theo tự nhiên thôi.

Xe dừng cô mở mắt ra bước xuống đi theo người đàn ông đó,  là một khu nhà rất đẹp xung quanh rất nhiều hoa vì đây là ban đêm nên vườn lại được thắp sáng bằng những đèn nhỏ li đi rất thơ mộng quả thật chủ nhân ngôi nhà này rất biết thưởng thức. Anh ta đưa cô cho một người con gái khoảng tầm 20 tuổi rồi lui ra. Người con gái đó dẫn cô lên phòng rồi dặn dò vài điều " Tôi tên là Nguyệt 22 tuổi sẽ là người hầu thân cận của cô chủ có việc gì cứ gọi tôi,  giờ cô chủ nên đi tắm đợi ngài về " nói rồi không đợi cô trả lời cô ta đi thẳng ra ngoài bỏ lại cô trong phòng.

Cô nhìn qua căn phòng tường và giường điều màu xám, cô bước ra ban công phòng cánh cửa lại được làm bằng kính phía trước có rất nhiều chậu hoa đủ màu sắc, làm cô thật thoải mái, nhìn sơ qua phòng rất đầy đủ tiện nghi đúng thật là người giàu. Cô lắc đầu rồi mở tủ lấy ra cái áo choàng bước vào phòng tắm. Tắm xong cô thấy buồn ngủ nên đã lên giường nhắm mắt ngủ thiếp đi mà cô lại quên chuyện quan trọng đợi người đàn ông đó về.