Tiểu Tuyết Cầu vừa nghe vậy, ngẩn người, “Người không có ký khế ước với ta sao?”
Mặc Liên lắc đầu: “Ta không có huyền lực, thì sao có thể cùng ngươi ký khế ước được?”
Nói xong, ánh mắt Mặc Liên đưa về cái giới chỉ chất phác trên bàn tay mình, nó hình như vừa nổi lên một loại thanh lãnh ánh sáng, rất nhạt, như có như không. Lúc vừa này, bên trên cái ngân giới này hiện lên một ma thú đồ án thần bí, vừa tôn quý, vừa thanh lệ, đồ án đó giống hệt đồ án lúc thăng cấp của Tiểu Tuyết Cầu.
Chẳng lẽ bởi vì cái Ngân giới này?
“Không có khả năng! Giữa chúng ta đã hình thành huyết khế ước, đến cùng là đã xảy ra chuyện gì?” Tiểu Tuyết Cầu sửng sốt, vẻ mặt khó hiểu, ngơ ngác hỏi.
“Đừng giả vờ ngu ngốc nữa, ngươi làm như vậy đến cùng là vì cái gì? Trên người ta không có bảo vật gì đáng giá đâu, ngươi không cần phải hao tốn tâm sức tiếp cận ta.” ánh mắt Mặc Liên liền ngưng lại, giọng nói lạnh như làm cho tiểu Tuyết Cầu rùng mình một cái. Trên thực tế trong lòng nàng chắc chắn, khế ước này được hình thành là vì Ngân giới trên tay nàng.
Tiểu Tuyết Cầu lập tức vội vàng giải thích, nói: “Chủ nhân, chủ nhân ngươi đừng nóng giận, trước đây, ta tới gần ngươi thật sự là vì trên người ngươi có bảo vật, nhưng hiện tại ngươi thật sự đã là chủ nhân của ta! Chuyện này có quan hệ với máu của người đó, bây giờ giữa chúng ta đã hình thành huyết khế ước, mặc dù hiện tại huyền lực của ngươi chưa thức tỉnh, nên người không nhận ra mà thôi!” Không có khả năng, chủ nhân của nó chắc chắn có thiên tư hơn người, bản thân nó có huyết mạch chi lực cao quý tinh thuần, đáng nhẽ nó phải là bản mạng khế ước với chủ nhân mới đúng, chẳng lẽ chủ nhân đã có bản mạng khế ước giả?
Mấy lời này của Tiểu Tuyết Cầu làm Liệt Diễm chiến sư giật mình, nó lập tức hỏi: “Huyết khế ước! Làm sao có thể như vậy! Nàng không có quang hệ huyền lực, cũng không phải Thuần Linh Sư, Tinh Thần lực của nàng càng không thể có khả năng khống chế được ngươi, làm sao có thể cùng ngươi ký kết khế ước mà không bị phản phệ?”
“Ta cũng không biết, hết thảy đều bởi vì thể chất đặc thù của nàng.” Tiểu Tuyết Cầu trầm giọng đáp.
Trên mặt Mặc Liên không có xuất hiện vẻ vui sướng hay kích động như tiểu gia hỏa dự kiến, chỉ thấy sắc mặt Mặc Liên lạnh lùng, nhàn nhạt đặt nghi vấn: “Trên người ta có bảo vật gì? Hơn nữa muốn ký khế ước với ma thú không phải là cần phải trở thành Huyền Sư sao? Thậm chí ngay cả Đấu Sư cũng không có cách nào ký kết khế ước với ma thú, huống chi ta còn là một người bình thường?”
Tiểu Tuyết Cầu buồn bực, nước mắt đều muốn trào ra, miệng nó mím lại, nức nở nói: “Người ta thật sự không lừa chủ nhân mà, bảo vật chính là cái nhẫn màu đen trên trong tay người đó, bởi vì huyền lực của chủ nhân chưa có thức tỉnh, cho nên mới không thể dùng nó. Tộc của ta hiểu Cổ Kim Chi Lý! Ta tuyệt đối sẽ không lầm! Lúc này Huyết Mạch Chi Lực của ta thức tỉnh sớm cũng bởi vì máu của chủ nhân, trước mắt ký ức truyền thừa của ta không được mở ra toàn bộ, cho nên ta cũng không biết rõ tình huống của chủ nhân, nhưng ta có thể chắc chắn chủ nhân tuyệt đối không phải là một người bình thường.”
Trên mặt Mặc Liên đầy hắc tuyến, chẳng lẽ nàng là Đường Tăng hay sao? Máu của nàng có thể làm cho con người bất lão bất tử, công lực tăng lên?
“Chủ nhân không cần lo lắng, bởi vì người bây giờ chưa hề Khải Linh, bí mật về máu của người sẽ không người khác phát hiện. Nếu không phải là bởi vì ký ức truyền thừa của ta vừa mở ra, ta cũng không thể phát hiện ra bí mật này của người. Hơn nữa nếu chẳng may bị người khác phát hiện, người yên tâm, ta sẽ bảo vệ chủ nhân, không bỏ mặc người một mình!” Tiểu gia hỏa cho rằng Mặc Liên lo lắng an nguy của bản thân khi bí mật này bị lộ tẩy, lập tức an ủi nàng.
“Ngươi xác định máu của ta đã làm Huyết Mạch Chi Lực của ngươi thức tỉnh? Ta không thể tu luyện huyền lực, cũng không thể tu luyện đấu khí, ta chỉ là một tuyệt thế phế vật, dù vậy ngươi vẫn nguyện ý đi theo ta sao? Ma thú các ngươi không phải đều phi thường khinh bỉ nhân loại hay sao? Vì sao ngươi nhất định phải đi theo ta? Nếu là vì huyết khế ước, chờ thêm một đoạn thời gian, chung ta tìm được phương pháp giải trừ thì đường ai nấy đi!” Trầm tư một lát, Mặc Liên nhíu mày hỏi.