Cuộc Sống Nơi Đảo Hoang

Chương 90: 90: Vật Phẩm Rác Rưởi





Ăn trưa xong, họ tìm chỗ nghỉ ngơi.

Khoảng hai giờ chiều, Hạo Thiên tập hợp các cô gái lại rồi phân chia công việc.

Bắt đầu từ Diệp Ngân và Trúc Diệp Thanh, hai người này đi ra ngoài tìm kiếm tài nguyên, Bạch Bạch và Hắc Hắc cũng đi chung để bảo vệ.

Mary cùng Lily sẽ nhổ cỏ, chăm sóc nguồn thức ăn dự trữ, tưới cây.

Hạo Thiên thì chuẩn bị luyện kim với Artemis.

Nơi trú ẩn thì có hổ răng kiếm và tiểu bạch canh gác.

Công việc chia xong thì mọi người cũng ai vào việc nấy.

Hạo Thiên lấy cái giỏ đựng các loại khoáng vật mà lúc đi đến núi lửa khai thác được, mang ra chỗ gần lò nung.


Artemis không biết nên làm gì nên cũng lật đật chạy theo sau.

Đối với Artemis, Hạo Thiên cũng không nói gì mà chỉ làm công việc của mình để cho cô bé học theo.

Hạo Thiên cầm lên từng tảng đá rồi bỏ vào trong lò nung, thấy vậy Artemis cũng làm theo nhưng trong đầu cô bé không hiểu là hắn đang làm gì với mấy tảng đá đen này.

Cô nàng cũng chưa từng thấy chuyện nấu đá bao giờ, tuy rất tò mò muốn hỏi nhưng cô bé không dám.

Mà lúc này Artemis chỉ nghĩ, Hạo Thiên là Sứ Thần thì có thể là hắn đang làm một loại phép thuật nào đó.

Phép thuật Winx Enchantix, hình như có cái gì đó sai sai ở đây, chẳng lẽ Hạo Thiên sẽ biến hình chăng?
Không không, Hạo Thiên sẽ biến những hòn đá này thành công cụ giúp ích cho chuyến đi đầy rẫy nguy hiểm sắp tới.

Ôm cái ý nghĩ Hạo Thiên sẽ biến những thứ này thành thứ gì đó, Artemis nhìn rất chăm chú, hắn cũng không để ý đến biểu cảm của cô bé mà lấy từ trong lò nung ra một khối to cháy đen.

Cầm cây búa sắt trong tay, Hạo Thiên giơ lên cao rồi nện xuống từng phát mạnh mẽ, từng lớp cháy đen bên ngoài vỡ vụn ra rồi rơi xuống, bên trong là một khối vật thể khá cứng rắn nên mới không bị hắn đập nát.

Thấy thành quả sau khi mình bỏ công sức mà có được như kỳ vọng, Hạo Thiên vui mừng không thôi.

Đây là sắt chứ còn cái gì?
Hạo Thiên kiềm chế niềm vui mừng của mình, hắn cứ như thế làm thêm được bảy, tám khối như thế.

"Hàm lượng sắt có trong quặng Pirit là khá là thấp, trong mười phần thì chỉ chiếm khoảng bốn phần, nhưng xem ra được nhiêu đây cũng không quá tệ!" Hạo Thiên âm thầm cảm thán, nói tiếp: "Hèn chi những nhà máy luyện kim thường sẽ không dùng loại này để luyện thép.

"
Nên biết rằng, với lượng sắt như thế này thì sẽ khó luyện thành những thứ to lớn như đao kiếm, bất quá bấy nhiêu đó chỉ đủ để làm một cái nồi, cái chảo nhỏ, hay mấy cái muỗng (thìa), mấy cây kim hoặc vài cây đinh sắt.

Hiện tại Hạo Thiên chỉ có thể dùng số sắt này làm mấy cái vật dụng nhỏ để sử dụng và chế tạo máy điện phân.

Đang nghĩ ngợi thì Hạo Thiên cảm giác được có ánh mắt phía sau lưng đang chăm chú nhìn mình, hắn quay đầu lại thì thấy Artemis đang đứng đó tò mò.


Hạo Thiên cũng rất muốn giải thích cho Artemis biết nhưng hắn nghĩ ngợi cái gì đó nên cũng không nói gì, dù cho đã đổi sách và có thể trò chuyện với cô bé rồi, hắn vẫn đang giả vờ không hiểu, đợi khi nào Trúc Diệp Thanh dạy tiếp ngôn ngữ này thì hắn sẽ cố ý học để giao tiếp.

Chuyện này cũng có lý do của nó, Hạo Thiên không muốn bị bại lộ chuyện hệ thống nên hắn mới như vậy.

Trời cũng không còn sớm, Hạo Thiên thu nhặt những lớp cháy đen và những khối sắt mà mình đúc được lại.

Đem những khối sắt nhỏ bỏ vào lò nung rồi Hạo Thiên để đó rồi đi nặng mấy cái khuôn để đổ sắt nóng vào trong đó.

Nhiệm vụ của Artemis là tiếp tục thổi khí vào trong lò nung bằng máy khò.

Một lát sau, Hạo Thiên đã định hình được một cái nồi nhỏ, lúc này sắt trong lò nung cũng đã tan chảy, hắn lấy nó ra rồi đổ vào khuôn đã làm.

"Tít --- Người chơi thành công chế tạo nồi sắt rác rưởi, nhận được 1.

000 điểm tích lũy!"
Tuy là nhận thêm được 1.

000 điểm nhưng Hạo Thiên có vẻ không vui cho lắm, cũng từ lâu rồi, đây là lần thứ hai, thứ ba gì đó, hắn bị cái hệ thống chết tiệt này chê bai những đồ vật mà hắn làm ra.

Nhưng hắn cũng chẳng thèm để ý, dù sao tay nghề thủ công của hắn không có tuổi so với Diệp Ngân nên hắn cũng không mấy bức xúc lắm vì chuyện này, hắn chỉ thấy buồn một chút.


Sau khi làm xong, Hạo Thiên đưa mắt nhìn Artemis đang đổ mồ hôi nhễ nhại, hắn đưa cô bé vào nhà bếp.

Trong nhà bếp, Hạo Thiên chỉ chỗ cho cô bé ngồi vào ghế tre, còn bản thân hắn thì nằm trên giường nghỉ ngơi.

"Tít --- Hệ thống xin được cập nhật, người chơi có muốn cập nhật hay trì hoãn?"
"Hả? Cập nhật?" Hạo Thiên hỏi ngược lại hệ thống nhưng nó không có bất kỳ lời phản hồi nào cả.

Hạo Thiên cũng không biết nên làm sao, cái hệ thống này cứ như mấy cái đồ công nghệ cần được cập nhật định kỳ vậy, có điều đã biết đến nó hơn nửa năm rồi mà bây giờ mới có thể nâng cấp nó lên.

Nhân lúc đang nghỉ ngơi thì Hạo Thiên cũng quyết định lựa chọn cập nhật.

"Tít --- Quá trình cập nhật sẽ mất năm tiếng để hoàn thành, người chơi có muốn cập nhật!"
"OK! OK hết!" Hạo Thiên có chút khó chịu với những câu hỏi lặp đi lặp lại để xác nhận như lúc sử dụng điện thoại.

.