Cuộc Sống Nơi Đảo Hoang

Chương 87: 87: Sách Quà





Cũng không cần đợi Trúc Diệp Thanh nói hết! Hạo Thiên đã hiểu được hàm ý mà Trúc Diệp Thanh nói đến.

“Lừa đảo.

Mặc dù như vậy là không tốt nhưng đối với bộ lạc Hera thì tri thức mà chúng ta biết là một loại phép thuật…” Hạo Thiên suy tư, nói tiếp: “Quả thực nếu trong bộ lạc có người có tri thức thì sẽ có khả năng đối đầu với đám người đó!”
“Hừ!” Diệp Ngân ngồi cạnh Hạo Thiên mà tỏ vẻ khinh thường.

Hạo Thiên cũng cảm giác được thái độ của Diệp Ngân, nhưng hiện tại cũng chỉ có cách này mới có thể tận dụng được sức người, thật ra Diệp Ngân cũng không phản đối chuyện này, cô nàng chỉ là không thích nói dối nhưng vì an toàn cho bản thân và mọi người nên cô chỉ giả bộ như vậy thôi.

Lúc này Trúc Diệp Thanh nhìn Hạo Thiên với vẻ mặt gian trá, hắn cũng nhìn lại rồi cười rất nham hiểm, Diệp Ngân thì thở dài, ngụ ý không nói nên lời với hai con người này.

Kế hoạch đã có, Trúc Diệp Thanh liền nói cho Artemis về việc Hạo Thiên đã đồng ý sự cầu xin của cô nàng, vẻ mặt kích động, vui mừng đến muốn khóc, cô nàng quỳ xuống hành đại lễ, hắn cũng không cách nào ngăn cản được.


“Hi hi! Việc bây giờ cần làm là tất cả mọi người sẽ học ngôn ngữ của bộ lạc Hera!” Trúc Diệp Thanh cười cười, nói tiếp: “Sứ Thần của Thần giới mà không biết ngôn ngữ của bộ lạc thì hơi bị mất mặt đúng không?”
“Ngôn ngữ của bộ lạc Hera?” Diệp Ngân tò mò đó là thứ tiếng gì, “Ngôn ngữ đó là gì?”
“Một loại ngôn ngữ dựa trên tiếng Hy Lạp cổ đại, mọi người cũng biết khu vực Tây Á có rất nhiều bộ lạc, đôi khi họ còn sử dụng chữ tượng hình, ngôn ngữ của những người di cư từ nước ngoài đến!” Trúc Diệp Thanh giải thích một chút.

“Học tiếng Anh mà tôi đã mất mấy năm trời mà chỉ học được một ít… giờ còn ngôn ngữ này nữa sao?” Hạo Thiên cười khổ.

“Cố lên nào! Cũng may là tôi có học trước ngôn ngữ này, nếu không chẳng ai giao tiếp với Artemis được rồi!” Trúc Diệp Thanh cười cười.

“Có chị phiên dịch cho chúng tôi không phải cũng được rồi sao?” Lily hướng tới Trúc Diệp Thanh hỏi.

“Không tốt… giao tiếp trực tiếp với nhau sẽ trực quan hơn là qua một người khác! Không phải tôi nói xấu gì người làm công việc phiên dịch, đã từng vì những sai lầm của họ mà rất nhiều cuộc chiến tranh, lừa gạt xảy ra trong quá khứ!” Trúc Diệp Thanh lắc đầu tỏ vẻ không đồng ý.

“Chúng tôi tin tưởng chị mà!” Mary cũng chen vào.

“Dù là vậy nhưng mọi người vẫn nên học thì hơn, dù sao công việc sắp tới của chúng ta cũng không quá bận rộn, học thêm ngôn ngữ mới cũng không phải quá tệ!” Trúc Diệp Thanh nhìn Mary một cách nghiêm túc.

“Chị đã nói vậy thì đành phải làm thôi! Mọi người cùng cố gắng nhé!” Mary cố gắng động viên mọi người.

Lúc này Hạo Thiên không nói gì mà ngồi trầm tư một mình, hắn nhớ là mình đã đổi cuốn rồi mà, sao hắn không thể hiểu được loại ngôn ngữ này chứ, chẳng lẽ đây là cú lừa của thằng đã viết ra cuốn sách này.

Đúng rồi, còn một cuốn , Hạo Thiên nghĩ rằng mình đã bị lừa khi đã đổi quyển sách mà chỉ biết được vài ngôn ngữ thông dụng mà dám đặt tên là đa ngôn ngữ, đúng là “hệ thống lừa đảo chính hiệu”, hắn tức muốn điên lên, định mắng cái hệ thống này một câu nhưng nhớ lại có nhiều người xung quanh nên hắn mới thôi đi.

Gọi ra hệ thống, Hạo Thiên đổi lấy cuốn sách với giá 4.

000 điểm tích lũy.


“Tít --- Người chơi có đồng ý nhận vật phẩm này không?”
“Có!” Hạo Thiên xác nhận đổi trong cay cú.

“Tít --- Chúc mừng người nhận được thêm một phần quà, có muốn mở hay không?”
“OK!” Hạo Thiên nghe bảo có quà thì hai mắt sáng ngời.

“Tít --- Người chơi nhận được !”
Hạo Thiên không thể tin vào mắt mình, có loại quà mà là quyển sách nói về kế sách dùng binh đánh trận, có phải quá trùng hợp với hiện tại hay không vậy?
“Tôn Tử Binh Pháp: là tác phẩm nổi tiếng bật nhất do Tôn Vũ sáng tác vào năm 512 Trước công nguyên thời Xuân Thu – Chiến Quốc, Trung Quốc.

Sách nói về vũ khí, cách đánh trận, kỷ luật quân đội, vấn đề nội gián và tình báo cũng được bàn đến.

Rất nhiều vị tướng tài ba cũng dựa vào nghiên cứu quyển sách này mà thành danh, từ đó cho thấy Tôn Vũ là một nhà chiến thuật và phân tích quân sự giỏi nhất trong lịch sử.


Sau một trận đau đầu nhẹ, Hạo Thiên cảm nhận được kiến thức của mình được tăng lên rất nhiều, mọi người lúc này cũng tản ra mà đi làm việc, dù sao thì trời cũng đã gần chiều.


“Tít --- Người chơi hoàn thành tiếp nhận!”
Diệp Ngân đi xuống nhà bếp chuẩn bị thức ăn cho bữa ăn, thêm một người tức là thêm một phần thức ăn nên công việc chuẩn bị này cũng tốn nhiều thời gian.

Trúc Diệp Thanh thì làm nhiệm vụ tiếp đón Artemis, dắt cô bé đi xung quanh cũng như đi tắm, đây cũng là do Hạo Thiên dặn dò trước đó, ở chỗ hắn không phân biệt kẻ trên người dưới, tất cả đều bình đẳng, hắn ăn gì thì mọi người sẽ được ăn cùng.

Đối với Artemis thì Hạo Thiên cũng không đối xử khác đi, bản tính của hắn không phải kẻ muốn hưởng lợi từ người khác, càng không muốn người khác cung phụng hắn.

Trúc Diệp Thanh cũng tắm cùng Artemis trong bồn tắm với nước ấm, mục đích là để thư giãn cũng như rửa trôi những vết bẩn bám trên người và những chỗ bị thương.

Mary thì đi cho những thú cưng của Hạo Thiên ăn uống, còn Lily thì đi chăm sóc vật nuôi, làm xong thì hai người sẽ cùng nhau đi tưới cây mà Diệp Ngân đã trồng.

.