Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không

Chương 57: Nam nữ thân gia?




Cung Mãnh bị trói lại vẫn không phục, trong miệng không ngừng kêu cậu mình là Ngũ phẩm An Phủ Sứ, Cố Sơn làm như không nghe thấy, cho người nhét vải rách vào miệng hắn dẫn đến nha môn.

Nguyên Thu bị kinh sợ Cố Sơn không dám để nàng nán lại bên ngoài, Sĩ Hành cưỡi ngựa che chở Nguyên Thu về phủ. Sĩ Hành lo lắng Nguyên Thu bị hù dọa sinh bệnh cho người đi mời đại phu trong Quận Vương phủ tới xem, Nguyên Thu vội ngăn cản hắn “Không có gì quan trọng, muội cũng không phải người nhát gan sao có thể bị hù dọa sinh bệnh không cần thiết làm kinh động Quận Vương phủ. Nhưng mà huynh giúp muội cản xe ngựa có bị thương không?” Nguyên Thu nói xong đánh giá Sĩ Hành thấy xiêm áo rách một mảnh dài.

Sĩ Hành theo tầm mắt Nguyên Thu cũng nhìn thấy vết áo rách liền cười nói “Không việc gì, lát ta thay áo khác muội cho người khâu lại giúp ta là tốt rồi”

Nguyên Thu thấy hắn không việc gì liền yên tâm, lại xem chừng lúc này phòng lớn đã dùng xong cơm trưa, cùng Cố Sơn đến viện hắn sai Bích nhi chuẩn bị chút thức ăn đưa tới.

Trở về nhà Cố Sơn tự mình vào bên trong tìm xiêm y cho hắn đổi. Nguyên Thu cho người đem xiêm y thay ra để ở phòng ngoài, lại lấy hộp kim chỉ tới tự mình tuyến trùng với màu áo ngồi bên cửa sổ khâu lại vết rách.

Sĩ Hành rửa mặt xong ra ngoài thấy Nguyên Thu cuối đầu giúp hắn vá xiêm y nhất thời ngẩn người tại đó. Ánh mặt trời buổi trưa bao phủ bóng dáng nho nhỏ chỉ thấy nàng một cây kim một sợi chỉ tinh tế vá lại thỉnh thoảng cầm xiêm y lên xem đường may một chút. Xiêm áo Sĩ Hành cũng không rách nhiều, không bao lâu đã sửa xong. Nguyên Thu lưu loát đánh nút kết cầm xiêm áo lại gần cuối đầu cắn sợi chỉ.

Nguyên Thu đưa hộp kim chỉ cho nha hoàn thu lại,ngẩng đầu thấy Sĩ Hành tựa cửa ngơ ngác nhìn mình liền cười ngoắc ngoắc hắn “Xiêm áo sửa xong nhưng chỗ này dơ một mảng lớn chờ cho nha hoàn giặt xong phơi nắng rồi đưa ca đổi lại”

Sĩ Hành phục hồi tinh thần cầm xiêm áo thấy đường may rất mịn không nhìn kĩ sẽ không phát hiện liền tán dương Nguyên Thu một phen. Nguyên Thu nghe chỉ cười sai nha hoàn đem đi giặt, sau giữa trưa hè mặt trời nóng vô cùng một buổi trưa liền khô. Chờ bên này thu thập xong Chức Mộng và Bích nhi dẫn theo nha đầu tới.

Bích nhi và Chức Mộng nhìn thấy cửa viện liền cầm lấy hộp thức ăn tự mình đem vào, rửa tay dọn tất cả các món ra ngoài. Bên cạnh, Nguyên Thu nhìn kĩ thấy Bích nhi làm mấy món ăn nhìn có vẻ ngon mắt, rất muốn ăn.

Ba người đi dạo cho đến trưa lúc đầu cũng không thấy gì nhưng giờ thức ăn trước mặt mới cảm thấy đói bụng. Bích nhi xới cơm cùng với Chức Mộng chia thức ăn cho ba người. Nguyên Thu ăn nửa chén cơm để đũa xuống. Ngược lại Cố Sơn và Sĩ Hành khẩu vị rất tốt, hai người đang thời kì phát triển cơ thể ăn hết một chén cơm đầy mới súc miệng. Nguyên Thu ăn xong cảm thấy buồn ngủ, cố ngồi nửa canh giờ rồi sai người đỡ mình về viện ngủ trưa. Cố Sơn, Sĩ Hành tự đi vào bên trong nghỉ ngơi.

Mấy ngày sau Lý thị mới biết chuyện Nguyên Thu suýt bị ngựa đụng, trách nàng không ít liên đới Cố Sơn cũng bị oán giận. Âm thầm quyết định với Cố Lễ  trừng trị người cưỡi ngựa Cố Sơn nghe vậy cười nói “Người cưỡi ngựa đó có cậu và phụ thân quan nên muốn dàn xếp ai ngờ để Quận Vương phủ biết, lúc này làm áp lực mọi chỗ còn ai dám thay họ cầu cạnh?” Lý thị nghe vậy mới giảm bớt giận dữ.

Cả ngày Tử Yên ở trong phủ cảm thấy buồn phiền, đúng lúc này Nguyên Thu mua thủy tinh cho nàng chơi. Tử Yên biết Nguyên Thu xuất phủ mua nhiều đồ chơi về liền đòi tới thăm. Hạ phu nhân vài ngày đã không thấy Lý thị liền gởi thiệp dẫn theo một đôi nam nữ đến thăm.

Từ năm trước Hạ Tử Nghiệp bị Nguyên Thu nói đùa vài câu, sau lần đó thấy Nguyên Thu mặt đều đỏ. Nguyên Thu chỉ coi hắn là bé trai mặt mũi mỏng, không để ý tới hắn. Nhưng đối mặt với Nguyên Thu, Hạ Tử Nghiệp băn khoăn lo lắng rơi vào trong mắt người lớn lại có một phen ý tứ.

Hạ Tử Nghiệp và Tử Yên ở phòng khách ngồi một lúc, liền bị Cố Sơn và Nguyên Thu kéo về phòng mình nói chuyện. Hạ phu nhân thấy cử chỉ của Nguyên Thu tự nhiên thanh thoát, mặc dù màu sắc không diễm lệ bằng Nguyên Dung nhưng phong cách toàn thân cũng là một loại khuê tú không thể sánh được. Lại nghĩ đến nàng đối đãi với người khoan hậu, xử sự ổn thỏa tuổi còn nhỏ mà có thể giúp Lý thị quản gia càng thêm yêu thích lôi kéo Lý thị hỏi ngày sinh tháng đẻ của Nguyên Thu.

Lý thị thấy Hạ phu nhân hỏi như vậy, trong lòng hiểu được ý nàng, lặng lẽ đem ngày sinh Nguyên Thu viết vào lòng bàn tay nàng. Lý thị nhìn Hạ phu nhân hơi cười cười, liền đoán là bát tự của Nguyên Thu vô cùng hợp với Hạ Tử Nghiệp. Liền cầm khăn che miệng nói “Ngươi cũng quá nóng lòng, bọn họ mới mấy tuổi đã tính toán cái này. Mà hai nhà chúng ta quan hệ là cực tốt ngươi còn sợ tương lai chúng ta không kết được thân gia sao?”

Hạ phu nhân liếc nhìn nàng nói “Ta biết chuyện này nói giờ hơi sớm một chút. Chẳng qua hỏi một câu thôi để trong lòng còn có tính toán”

Lý thị cầm tay nàng nói “Yên tâm, ta hiểu được”

Hạ phu nhân nói với nàng một lúc, còn sai người ôm Tuyền ca và Nữu tới đây. Đúng lúc Nguyên Dung may hai túi thơm đưa tới cho Nữu Nữu. Lúc trước Hạ phu nhân cũng có nghe Lý thị nói qua Nguyên Dung một hai chuyện, trong trí nhớ Nguyên Dung cũng là một cái tính tình táo bạo. Hôm nay nhìn một lúc, Hạ phu nhân mắt lạnh nhìn Nguyên Dung cảm giác so với trước ổn thỏa một chút nói chuyện cũng biết tiến lùi.

Lý thị cười hỏi Nguyên Dung vài câu “Tử Yên muội muội đang tròng phòng muội muội ngươi, ngươi cũng đừng ở trong phòng buồn bực đi tìm hai muội muội chơi một chút đi”

Nguyên Dung cười đáp, nói vài câu với Hạ phu nhân mới lui ra ngoài trực tiếp đi qua viện của Nguyên Thu.

Nguyên Thu và Tử Yên đang nói chuyện vặt vãnh hai người đang nói náo nhiệt thì có nha đầu xốc rèm lên nói “Nhị Tiểu thư tới”

Nguyên Thu nghe vậy cười cười “Bên ngoài mặt trời chói chang, mau mời tỉ tỉ đi vào” Nguyên Dung đi vào chào hỏi với Tử Yên, Nguyên Thu vội kéo hai người ngồi xuống, gọi Chức Mộng châm trà cho Nguyên Dung.

Nguyên Dung cười nói “Các muội nói gì vui vẻ như vậy, tỉ ở bên ngoài đã nghe thấy mọi người cười”

Tử Yên vội nói “Thật làm cho tỉ chê cười, Nguyên Thu muội đang nói về chuyện muội ấy đi chơi với Sĩ Hành ca ca và Cố Sơn ca ca, chơi rất vui”