Cuộc Sống Nhàn Nhã Sau Khi Xuyên Không

Chương 33: Vô đề .




Chức Mộng và Thúy Oanh sửa sang lại quần áo đứng sau lưng Nguyên Thu. Nguyên Thu cười nhìn hai nàng một cái, lấy đồ may vá ra ngồi vào bàn mới nghiêm mặt nói “Mời Thẩm mama vào”

Tiểu nha đầu ở cửa đáp một tiếng vén rèm lên thanh thúy nói “Tam tiểu thư mời mama vào”

Thẩm mama vội tới thỉnh an Nguyên Thu, Nguyên Thu đem công việc trên tay bỏ lên bàn, đứng dậy cười nói “Mama mau ngồi”

Thẩm mama nhún nhường một phen mới nghiêng người ngồi xuống, Chức Mộng dâng trà cho nàng, Thẩm mama đặt lên bàn cười hỏi Nguyên Thu “Tiểu thư ở trong phòng làm gì?”

Nguyên Thu cười cầm đồ làm xong một nửa cho bà xem “Tính thêu cái hà bao bằng hoa quế qua mùa thu đeo”

Thẩm mama nhìn trên tay Nguyên Thu cười nói “Đường may của Tiểu thư thật bằng phẳng, nô tì nghe nói cô nương không chỉ học nữ công mà còn mời sư phụ dạy cầm kì thư họa?”

Nguyên Thu cuối đầu may thêm hai đường trên hà bao ngoài miệng cười nói “Đó là cả ngày rãnh rỗi mẫu thân sợ ta gây loạn nên giúp ta tìm sư phụ tài nghệ. Hôm nay công việc nhiều buổi chiều còn phải đi theo Tô sư phó học nữ công, một ngày cũng chi có một canh giờ để đến đó học thôi”

Thẩm mama gật đầu cười nói “Nữ công quan trọng, các môn học khác chỉ biết một hai cũng được rồi”

Nguyên Thu cười mà không nói nghe Thẩm mama nói một hồi lâu mới mở miệng “Mama từ kinh thành xa xôi tới đây đã nghỉ ngơi đủ chưa?”

Thẩm mama tấm tắc nói “Đúng vậy đi đường hai ba tháng, bộ xương già của lão nô cũng bị vò nát, ở trong viện nghỉ ngơi hơn nửa tháng lúc này mới lại sức. Hôm nay cảm thấy trên người thoải mái chút nên ra ngoài đi lại mới vừa rồi ở phòng lớn nghe nói tối qua đại phu nhân ngủ không ngon lúc này đang ngủ bù, lão nô liền đi tới chỗ Tiểu thư ”

Nguyên Thu cười nói “Nếu mama ở trong nhà ngán thì nên siêng đi ra ngoài một chút cũng đi xem hai vị di nương một chút. Hai vị di nương vừa tới Hàng Châu chưa quen cuộc sống ở đây, ngày thường cũng không ra khỏi cửa sợ ở trong nhà buồn chán”

Thẩm mama thu cười vòng vo câu chuyện “Lão nô nghe nói đại phu nhân có thai là Tiểu thư thay phu nhân quản gia, tuổi Tiểu thư còn nhỏ như vậy,nhớ năm đó lão thái thái sau khi thành thân mới quản gia”

Nguyên Thu nghe vậy cười nói “Ta cũng theo lệ cũ mà làm thôi, gặp chuyện thì đi hỏi mẫu thân, mà còn có quản gia và thê tử hắn giúp đỡ ta cũng ứng phó được. Huống chi gia đình chúng ta rất nhỏ trên dưới tổng cộng cũng chỉ có mười mấy miệng ăn, mọi việc cũng lấy sự giản lượt làm chủ so ra thì cũng kém nhà cũ nhân khẩu đông đảo, quy củ nhiều”

Thẩm mama vội khen nàng nói “Tiểu thư mới bây lớn mà đã như vậy là khó có được. Chỉ là lão nô thấy phu nhân hiện tại rất thích ngủ, Tiểu thư nếu gặp chuyện cũng không tốt quấy rầy phu nhân, bên cạnh không người giúp đỡ thì càng khó quyết định. Chi bằng đi tìm Vương di nương, nàng hầu hạ lão phu nhân nhiều năm, quy củ bên trong bên ngoài vô cùng am hiểu. Trước kia ở kinh thành, tam thẩm Tiểu thư hằng ngày quản gia cũng thương nghị với nàng”

Nguyên Thu nghe vậy hơi mỉm cười nói “Thẩm mama nói đúng, mặc dù ta ở Hàng Châu nhưng nghe tam thẩm làm việc lão thái thái rất thưởng thức, một nhà to như vậy quản lý ngay ngắn rõ ràng. Hơn nữa lúc đó Vương di nương cũng giúp tam thẩm không ít cũng tiết kiệm không ít tâm tư cho lão thái thái. Ta nghĩ lão thái thái là người vô cùng quy củ, Vương di nương là người của lão nhân gia tự nhiên lão nhân gia dạy dỗ không kém”

Thẩm mama vừa nghe định khen thêm Vương di nương vài câu nhưng ngẫm nghĩ thêm lời nói của Nguyên Thu không khỏi đỏ mặt. Tam phòng và nha đầu phòng lớn không phân vai vế đi quản gia thì làm gì có quy củ như lời nói. Lão thái thái xưa nay làm việc tùy hứng nhưng cố tình lại sợ người khác nói nàng không hiểu quy củ, ngày ngày bày ra một bộ rất có quy củ ra bên ngoài. Đại lão gia mặc dù ở Hàng Châu xa xôi nhiều năm chưa về nhưng chuyện trong nhà chưa chắc là không biết. Hôm nay Thẩm mama cũng không tốt khi nói thêm lão thái thái dạy Vương thi vô cùng hiểu quy củ.