Cuộc Sống Mới Tại Thế Giới Dragon Ball

Chương 127: Sức mạnh của người Fyuubi




Hành tinh Fyuubi.

Bữa cơm của Ayako luôn luôn được chào đòn, dù ở bất cứ nơi nào cũng không có 1 ai chê thức ăn của cô làm ra. Hayashi và Goku sau màn hoạt động với bọn trẻ cũng cảm thấy đói rã ruột ra rồi. Nên vừa ngồi vào bàn họ liền ăn ngon lành mà không chút khách sáo. Cũng khiến cho Ayako và Bulma cũng có hơi chút xấu hổ, 2 cả vô cùng ngại ngùng mà rối rít xin lỗi gia đình Alfred. 

Nhưng họ lại cảm thấy như vậy rất dễ thương. Hiếm khi có khách tới chơi, còn là ngoại nhân tinh nữa. Họ còn sợ tiếp đón không được chu đáo, làm gì để ý đến cách ăn của Hayashi và Goku. Hơn nữa bữa ăn này lại là do Ayako chuẩn bị, và nguyên liệu cũng đến từ Hayashi. Alfred chỉ có cung cấp chỗ dừng chân cho 4 người mà thôi.

Sau khi ăn xong thì Hayashi và Goku lại tiếp tục đi ra ngoài xem bọn trẻ chơi đuổi bắt. Lần này cả 2 không tham gia vào mà chỉ ngồi bên ngoài quan sát kỹ trước. Nhưng chỉ như thế cả 2 cũng không thể bắt kịp thân ảnh của bọn trẻ này. Tất cả đều di chuyển nhanh vô cùng, với sức mạnh của bọn trẻ thì tốc độ này quá không hợp lý. Nó nhanh hơn 10 lần so với Hayashi và Goku khi ở mức sức mạnh này.

Sau khi dọn dẹp xong chén đĩa trong bữa ăn, Ayako mới đi ra ngoài và cũng thấy được 2 người đang nhắm mắt suy tư gì ở đó. Cô hiếu kỳ đi đến hỏi Hayashi: “Anh suy nghĩ gì mà nhập tâm thê?”

Nghe tiếng Ayako nên Hayashi đành phải mở mắt ra rồi trả lời cô: “Anh đang tập trung phán đoán chuyển động của bọn trẻ ngoài kia. Lúc nãy anh với Goku có chơi đuổi bắt cùng bọn nó, và kết quả bọn anh buông tay đầu hàng. Bọn trẻ này nhanh vô cùng, lại không thể dùng cách cảm nhận khí tức bình thường để bắt được chuyển động của chúng.”

Ayako đã biết chuyện gì xảy ra rồi. Cô và Bulma cũng đã chơi cùng bọn trẻ này trong 1 trò chơi khác và chúng cũng rất nhanh nhẹn. Cô cũng chả thể nào theo kịp bọn chúng chứ đừng nói đến Bulma. Tuy vậy cô và Bulma vẫn chơi rất vui vẻ.

Ayako cười nói: “Giờ anh mới biết sao, lúc đầu bọn em đã chơi cùng với chúng rồi. Người Fyuubi ở đây thật đúng là rất thần kỳ.”

Hayashi gật đầu: “Đúng thế, họ vô cùng tuyệt vời. Nếu có chiến binh mạnh mẽ nào đó thì anh cũng muốn cùng họ chiến 1 trận để học hỏi.”

Ayako hiểu ý tiếp tục cười và nói tiếp 1 hơi dài: “Lúc nãy em có hỏi bác gái rồi. Bác ấy cho em 1 cuốn sách viết về lịch sử và các khả năng của ngươi Fyuubi, trong đó cũng nói rõ hơn sức mạnh thật sự của người nơi này. Ở đây cũng có chiến binh mạnh lắm đấy, có cả nam lẫn nữ luôn. Em cũng biết được sức mạnh của họ tính thế nào rồi, dựa theo số lượng đuôi của họ mà có thể phán đoán sức mạnh của họ nằm trong khoảng nào.”

“Người Fyuuni tuy sống trong hòa bình nhưng cạnh tranh cũng vô cùng sôi nổi đấy. Tức là họ cũng thích luyện tập và chiến đấu nữa. Họ khi sinh ra chỉ có 1 đuôi, thiên phú và tiềm lực của họ cũng rất tốt. Đuôi của họ như tiềm lực đấy, khi họ tập luyện tăng sức chiến đấu lên 100000, thì họ đã dùng hết tiềm lực của mình rồi.”

“Nhưng sau đó họ sẽ luyện thêm 1 chút nữa để đủ điều kiện tiến hóa. Sau khi tiến hóa, đuôi của họ lại nhiều thêm 1 cái. Như vậy họ lại có thêm tiềm lực nữa và tiếp tục tập luyện. Và lên đến 300000 chiến đấu lực mới dừng lại, gấp 3 lần giới hạn ban đầu. Và họ lại tiếp tục tiến hóa, để tạo thêm đuôi.”

“Cứ thế mà tiếp tục cho đến 9 đuôi cũng là số đuôi tối đa họ có thể tiến hóa thành. Nhưng ở đuôi thứ 9 thì tiềm lực của họ là vô hạn, không có bị hạn chế như lúc đầu. Cứ cách 1 đuôi là gấp 3 lần. Tính đến đuôi thứ 9 thì họ đã có chiến đấu lực hơn 600 triệu, đó là thấp nhất đấy. Thêm nữa là khi đó họ sẽ có thêm nhiều khả năng thần kỳ hơn nữa.”

“Cho đến hiện tại thì số người có 9 đuôi trên hành tinh Fyuubi chỉ có 10 người thôi. Và mạnh nhất là nữ hoàng Inari, nàng ta có sức chiến đấu cao đến 4 tỉ đấy. Cũng không hiểu sao trong bản đồ lại ghi hành tinh Fyuubi là hành tinh trung cấp nữa. Cở này thì vô cùng cao cấp rồi.”

Hayashi giật mình với số thông tin mà Ayako vừa mới nói. Nếu như vậy cũng có thể giải thích được, cuộc sống ở hành tinh Fyuubi vô cùng yên bình. Frieza bây giờ nếu có đến đây thì cũng không có khả năng đánh bại được nữ hoàng Inari ở đây. Đó là càng chưa nói đến 9 người có 9 đuôi còn lại, thêm đó là 1 số người có 7 8 đuôi. Tin chắc số lượng cũng không ít. 

]

Nhưng nghe đến Người Fyuubi cũng thích chiến đấu thì lại càng làm cho Hayashi cảm thấy hứng thú hơn nhiều. Và muốn ngay lập tức đi tìm những người này đánh 1 trận cho thật đã. Và cả Goku bên cạnh cũng có đôi mắt rực sáng lên, ngứa tay ngứa chân muốn lập tức đi tìm đối thủ luyện tay.

Hayashi hiểu rõ và rồi lắc đầu nói: “Nếu đúng như những gì em nói, thì người Fyuubi rất mạnh mẽ. Nhưng không phải chúng ta có thể đối phó được trong lúc này. Ở lực chiến ngang bằng nhau, chúng ta không thể chiến thắng được họ nếu không thể quen được cách di chuyển. Chỉ với bọn trẻ ở đây đã khó lắm rồi, nói gì với những người có lực chiến cao hơn.”

Nghe thế Goku cũng hiểu được tình cảnh thế này. Goku đề nghị: “Chúng ta ở đây 1 thời gian được không? Tớ muốn chiến với một vài người mạnh mẽ ở đây quá. Ở đây cảnh vật cũng rất đẹp, không khí cũng rất trong lành, du lịch ở đây cũng được mà đúng không?”

Nghe thế Ayako lắc đầu cười nói lại: “Haha, quả đúng là cậu đấy Goku. Tớ thì không có ý kiến gì hết. Nhưng cậu đi hỏi Bulma xem ý cậu ấy thế nào. Nếu có thể tớ cũng muốn ở lại nơi này 1 thời gian, còn rất nhiều nơi bọn mình chưa có đi đến. Thôn này chỉ là 1 thôn làng nhỏ thôi.”

Goku gật đầu rồi đứng dậy định đi tìm Bulma để nói chuyện này. Nhưng Bulma cũng đã bước ra và cũng nghe được Goku nói gì. Bulma mỉm cười mà bước lại gần 3 người rồi nói với Goku: “Anh đấy, tối ngày chỉ biết luyện tập rồi chiến đấu. Nhưng thôi cũng được, dù gì nơi này cũng rất tốt. Đúng như Ayako nói, còn nhiều nơi mình vẫn chưa đi đến. Cứ ở lại 1 thời gian chơi thật thoải mái rồi đi cũng không muộn. Dù gì ở trường cũng chả có gì cho em học nữa rồi, về sớm lại chẳng có gì làm.”

Goku cười vui mừng mà nhấc bổng cô lên quay vòng vòng vừa quay vừa nói: “Bulma, em đúng là quá tuyệt.”

Quay 1 lúc rồi Goku mới thả xuống, rồi cùng Bulma đi dạo ngắm cảnh ở trong thôn này. Ayako cũng kéo theo Hayashi cùng đi chung với Goku và Bulma cho vui.

Hayashi đành phải dừng việc quan sát bọn trẻ lại mà bồi tiếp lão bà đại nhân đi dạo. Dù gì cũng được ở đây 1 thời gian, còn rất nhiều cơ hội để tìm cách phá giải cách di chuyển của bọn nhỏ. Đây chỉ là bước đầu tiên thôi, chỉ cần có thể quen thuộc được thì mới có thể đi tìm người mạnh hơn để chiến đấu thật sự.

Lúc này đã xế chiều rồi, nên mặt trời cũng đã lặn. Cảnh hoàng hôn nơi này cũng giống như Trái Đất, nhưng có phần đẹp đẽ hơn với những rừng cây, con suối cùng với không khí vô cùng trong lành dễ chịu này.

Cả 4 người ngồi trên 1 hốc đá để nhìn ngắm mặt trời lặn. Tiếng cười nói vui vẻ của 4 người vang vọng khắp cả 1 vùng không gian nơi này.

Một lúc sau, mặt trời cũng đã lặn hẳn tại phía xa thì mặt trăng cũng trồi lên thay mặt trời chiếu sáng cho hành tinh. Lúc này là mặt trăng rất tròn và sáng. 

Bulma đứng dậy và quay lưng lại, cũng phát hiện được rồi hô lớn gọi Hayashi: “Hayashi, cậu đừng quay lại. Trăng tròn đang lên đấy, cậu chưa cắt đuôi nên sẽ rất nguy hiểm nếu lúc này cậu biến thân thành Great Ape đấy.”

Nghe thế Hayashi liền giật mình, cậu không ngờ hôm nay lại gặp phải trăng tròn, còn may chưa có nhìn trực tiếp lên đó. Lúc này Hayashi chưa đủ mạnh để biến thành Golden Great Ape, sau đó lại trở thành Super Saiyan 4. 

Hayashi liền nhanh chóng lấy 1 chiếc băng để bịt bắt lại, thứ này cậu luôn đem theo bên người. Phòng những lúc như thế này.

Goku thì mờ mịt không hiểu gì nên mới lên tiếng hỏi Bulma: “Bulma nè, em nói biến thân thành Great Ape gì đó là sao vậy? Nó liên quan đến cái đuôi sao?”

Bulma nghe Goku hỏi thế cũng không biết giải thích thế nào. Vì lần đầu tìm DB Goku đã từng kể, ông nội Gohan từng bị 1 con quái vật trong đêm trăng rằm giẫm chết. Nhưng bản thân Goku thì không biết con quái vật ấy lại chính là do cậu biến thân mà thành. Nếu nói ra việc này, Goku sẽ nhanh chóng liên tưởng đến. Chính Goku mới là hung thủ thật sự giết đi ông nội Gohan của mình. Sẽ rất đau khổ khi Goku biết được sự thật này. Bulma vô cùng khó xử mà nhìn Goku.

Ayako cũng có nghe Bulma kể đến, và cũng hiểu được nổi lo trong lòng lúc này của Bulma. Nhưng chuyện này không thể giấu mãi được. Dù sớm hay muộn thì cũng phải cho Goku biết được sự thật này. Nghĩ thế nên Ayako mới đi đến bên cạnh Bulma để nói: “Bulma, nhân lúc này nói rõ luôn 1 lần cho rồi. Không thể giấu Goku mãi được đâu. Sẽ có 1 ngày cậu ấy biết được sự thật này thôi. Biết trễ không bằng sớm biết mà. Cậu không nói được có cần tớ nói giúp không?”

Bulma nghe Ayako khuyên cũng thấy có lý, nên lắc đầu trả lời: “Không cần phải thế, để tớ nói luôn cho Goku hay.” Xong Bulma mới quay sang nhìn thẳng mặt Goku rồi bắt đầu nói: “Được rồi, em sẽ nói thật rõ ràng nhưng anh chuẩn bị sẵn tinh thần đi nhé, nó có thể gây sốc cho anh đấy.”

Thấy Goku gật đầu, Bulma mới tiếp tục nói: “Khả năng biến thân Great Ape là khả năng đặc biệt của người Saiyan các anh. Cái này cũng là do Ayako từng nói cho em nghe. Khi anh nhìn thẳng vào mặt trăng rồi, thì cặp mắt của anh hấp thu ánh sáng của mặt trăng rồi chuyển hóa thành 1 dạng năng lượng gì đó di chuyển đến phần đuôi. Rồi kích phát khả năng biến thân thành Great Ape. Là 1 con quái vật khổng lồ không còn lí trí, chỉ biết phá hoại thôi.”

“Bây giờ anh nhìn vào nó không sao là do anh giống như Ayako đã được Kami Kami loại bỏ vĩnh viễn cái đuôi ấy rồi. Nhưng Hayashi vẫn còn đuôi nên sẽ biến thân ngay khi nhìn lên mặt trăng nên em mới nhắc nhở cậu ấy.”

“Cũng chính là con quái vật năm xưa đã đè chết ông nội Son Gohan mà anh kể lúc chúng ta bị bọn Pilaf giam giữ trong lồng sắt đấy.”

Bulma nói 1 hơi thật dài giải thích rõ ràng Great Ape là gì và cũng nói luôn cho Goku biết, chính cậu là hung thủ giết chết ông nội mình.

Và đúng như dự đoán của Bulma, không cần nghe đến câu cuối cùng nhưng Goku cũng đã nghĩ đến con quái vật năm xưa rồi. Thảo nào hồi ấy khi Goku tỉnh lại trong đóng gạch đá đổ nát nhưng trên người lại hoàn toàn trần truồng không mảnh vãi che thân và cũng không có vết thương gì.

Goku nhắm mắt mà ngước lên trời hét to lên: “Hahaha.... hóa ra con quái vật đè chết ông nội Gohan lại chính là do mình biến thân. Ông ơi, cháu xin lỗiiiii!!!!”

Hayashi để Goku hét cho thật đã, rồi mới đi đến vỗ vai an ủi: “Đừng buồn và tự trách mình như thế chứ Goku, lúc ông Gohan gặp lại cậu ở chỗ của Fortullteller BaBa ấy. Ông có trách gì cậu đâu, mà ông muốn cậu sống thật vui vẻ chứ không phải tự trách mình như bây giờ. Sau này, cậu có thể nhờ Kami Kami dẫn cậu xuống Âm giới để xin King Yemma cho cậu gặp lại ông. Lúc đấy cậu hãy nói xin lỗi sau.”

Goku gật đầu rồi nói: “Đừng lo, tớ không sao đâu. Sau này gặp lại ông ở thế giới bên kia thì tớ sẽ xin lỗi ông sau.” Sau chuyện này Goku cũng hiểu chuyện và trưởng thành hơn rất nhiều rồi.

Bulma thấy Goku không có vẻ gì là nói dối nên cũng an lòng mà thở phào một hơi. Cô không hi vọng Goku phải sống trong tự trách, như thế này là rất tốt. Coi như gánh nặng được thả ra trong lòng rồi. Bây giờ cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

Vì Hayashi mà cả bọn không ở lại ngắm trăng nữa mà lên đường trở về nhà của trưởng thôn để nghỉ ngơi một đêm cho qua ngày này rồi tính sau.