[Đồng Nhân Harry Potter] Cuộc Sống Khi Xuyên Qua

Chương 2: Giấc mơ kỳ lạ và cảm giác không khoa học




Khi Y Nhi vừa chợp mắt, thì trên quyển sách mà cô bức xúc hàng trăm ngàn lần tỏa ra một làn khói trắng, làn khói đó từ từ ngưng tụ lại thành hình một ông lão có thể nói là phúc hậu, ông lão đó nhìn cô, nói:

- Hứ, nha đầu chết tiệt, dám quăng ta sao, đã thế ta cho người biết, đắc tội với Merlin*ta thì ngươi có kết cục như thế nào!!!

* Ở thế giới phép thuật thì thượng đế còn đc gọi là merlin.

Nói xong, ông lão hóa thành một làn khói trắng bao lấy xung quanh cơ thể cô nàng đang ngủ kia.

Trong giấc mơ của Y Nhi, cô đi đến một nơi toàn màu trắng, cô đi xung quanh nhìn mọi thứ không có gì ngoài một màu đơn điệu, đi khoảng một lúc, cô gặp được một ông lão với gương mặt đầy phúc hậu, ông hỏi cô:

- Cô bé, chào cháu. Tại sao cháu lại ở đây?

Cô nhìn ông lão đó, cất giọng”ông ơi, đây là đâu vậy và ông là ai? Cháu không biết vì sao cháu ở đây nữa“. Ông lão đó nhìn cô, vẻ mặt quan tâm nói “ Đây là thế giới của những vì sao!??? Còn ta là Thần canh giữ nơi này. Ta không biết vì sao con đến đây nhưng...” Ông lão đến đây thì ngưng hẳn, khiến cho cô cảm thấy hình như có một dự liệu không tốt lắm, nên cô bèn hỏi” Nhưng gì vậy ông?”, “ Haiz.....,Thật ra khi con đến đây là đã không còn đường về nữa rồi!!”” Hả? Ý ông là sao”_Cô giật mình.

- Bình tĩnh đi cô bé, thật ra khi con đến đây thì phải giúp ta hoàn thành một nguyện vọng của mình, mọi thứ vật chất ta sẽ giúp chỉ cần làm ta vui là được, nhưng....

Ông lão ngập ngừng

- Nhưng sao ạ? _ cô nói

- Haiz.... Khổ nổi chưa có người nào từng làm ta vui vẻ được cả.

- Hả??? Tại sao vậy!!

- Ta thường bắt họ xuyên vào mấy quyển tiểu thuyết để họ thay đổi tình tiết mấy câu chuyện theo yêu cầu nhưng chả ai làm được cả?? Ta thực sự không hiểu nha, dễ như vậy mà!!

- Có chắc là dễ không vậy ông!!? _ cô nói với vẻ nghi ngờ

- Ừm, chỉ dễ vậy thôi đó!! _ ông lão trả lời một cách chắc chắn!!

Thôi được rồi dù gì người ta cũng là thần, chiều theo ý ổng cho rồi xong quay về thế giới thực nữa. Cô Thầm nghĩ.

- Vậy ông ơi, nếu cháu có thể làm ông vui vẻ là có thể về nhà rồi phải không?

- ừ.

Nghe chữ ừ từ miệng ông thần, cô vui vẻ nói:

- Vậy cháu sẽ làm ông vui vẻ!! Nhưng ông muốn cháu xuyên vào bộ nào vậy?

Ông thần khi nghe Y Nhi nói xong thì có cảm giác vui sướng khi người gặp họa, vì sao ư, dễ hiểu thôi mà, thật ra ổng là Merlin, trong nội tâm là như thế nhưng ngoài mặt ổng cũng nói:

- Là Harry Potter.

- Hả, là quyển đó sao? Nhưng ông ơi, cháu không thích quyển đó chút nào, ông có thể đổi bộ khác không? _ Cố Y Nhi vừa nghe tới tên Harry Potter thì đã bức xúc trào máu rồi, còn đâu mà dám tiếp tục nữa...

- Không được?!! Nếu cháu không xuyên bộ đó thì ta sẽ không vui, mà ta không vui thì đừng mong mà về,....Giọng ông thần chắc chắn một cách hết sức là quả quyết.

Đến nước này thì Y Nhi cô cũng phải thỏa hiệp dù sao tới lúc đó tránh xa NVC ( Nhân vật chính) là được, nhưng chợt một câu nói của ông thần hiện lên trên đầu cô “mọi thứ vật chất ta sẽ giúp chỉ cần làm ta vui là được “ nghĩ thế cô bèn quay qua trước mặt ông lão, nhãn tinh sáng lên, nói:

- Ông ơi, hồi nãy có phải là ông nói chỉ cần con làm ông vui vẻ thì mọi thứ vật chất ông sẽ lo phải không?

Ông thần ngập ngừng cảm nghĩ lại thì, hình như là mình có nói câu đó thì phải, nhưng ông suy nghĩ lâu như thế cũng không tìm được ra nguyên nhân vì sao mà tiểu gia hỏa đó nói câu đó, Haiz thôi kệ đi:

- Ừm, là ta nói câu đó, sao vậy cô bé?

- Vậy ông ơi, ông có thể cho con một cái nhẫn trữ vật, một quyển sách ma thuật hắc ám chứa đầy nhưng phép thuật bị nguyền rủa cùng với những cuốn sách ngôn ngữ chẳng hạn như Xà Khẩu* và thật nhiều Galleon* cùng với một cây đũa phép hắc ám nếu có thì cho con bộ áo tàng hình thì càng tốt!!

* Galleon; tiền được dùng trong thới giới phù thủy

* Xà khẩu hay đc gọi là Xà Ngữ, được nhắc tới trong năm học thứ 2 của Harry Potter về phòng chứa bí mật.

Ông thần khi nghe hàng loạt yêu cầu của Y Nhi thì càng ngày càng đen mặt, quyết định một ý định gì đó ông nói:

-Thôi được rồi, mọi yêu cầu của con ta...ta chấp hết. Hứ, chỉ có điều xem con có lấy đi được hay không mà thôi. Ta sẽ gửi cho con một hệ thống tuyên bố nhiệm vụ để tuyên bố những yêu cầu của ta cho con và có những lắm lúc tình huống phát sinh sẽ cho ra nhiệm vụ phụ để trợ giúp con làm nhiệm vụ tiếp theo, à mà nhân tiện nếu như con làm mất hệ thống thì khỏi về nhé!

Y Nhi nghe đến đó thì lập tức kháng nghị:

- Ông ơi, có cần phải vậy không, làm sao mà mình làm mất hệ thống được chứ!

- Ha ha, dễ thôi cô bé!!! khi con không hoàn thành được nhiệm vụ mà ta giao thì cứ thế thôi.

Ông thần nói một cách vui vẻ.

Bây giờ thì cô biết vì sao ổng không vui vẻ rồi đấy, gặp ai ổng cứ tống người ta vào một quyển sách, tống xong thì giao vài cái yêu cầu của ổng làm xong thì ổng cho một cái phụ nữa mặc dù chả liên quan gì tới việc ổng vui vẻ hay không nhưng không hoàn thành là ổng cho K.O ngay.

Chậc, đúng là quá thâm, quá thâm mà...

Đang một dần chìm sâu vào suy nghĩ thì tiếng ông thần lại vang lên:

- À mà giờ cũng trễ rồi chúng ta đi thôi!

Nghe tới đó cô bỗng giật mình tĩnh giấc nhìn ông thần đó cô nói:

- Vậy ông ơi, không lẽ ông không tặng con thứ gì hay sao?

Y Nhi nhìn ông thần nào đó bằng ánh mắt nghi ngờ, cô nghi ngờ có khi nào ông thần này nghèo quá hay không, không cho cô gì hết cả mà còn phải làm cho ổng vui, đúng là keo kiệt.

Dường như ông thần biết được sự nghi ngờ của cô nên ổng nói:

- khụ..khụ...Thôi được rồi dù sao cũng có vài món quà tặng cho con chứ, ta để trong hệ thống đó nếu con muốn thì cứ kêu hệ thống đưa là được.

Cô nghe đến đó thì từ nghi ngờ sang hâm mộ nói:

- Vậy ông ơi, trong đó có gì vậy?

- Là Galleon và vài cuốn sách dạy ma pháp bị nguyền rủa sơ cấp....Nói đến đây bỗng ông thần dừng lại nhìn cô ổng nói tiếp

- Con lấy sách ma pháp bị nguyền rủa làm gì thế?

Cô nghe thần hỏi thì cũng tự động trả lời:

- Chẳng qua con thích ma pháp bị nguyền rủa thôi mà, à mà có gì không ông?

- Không có gì, nhớ cẩn thận một chút với mấy cái ma pháp là được. Nói xong ông thần không chờ ai nói cả đã phất tay một cái, một cái vòng xoáy màu đen đã hút cô đi mất bên tai chỉ lắng nghe những tiếng cười trầm thấp của ông thân nào đó và cho đến giờ cô vẫn cảm thấy đây là một điều không khoa học mà.

Chợt ký ức chìm dần, ý thức bắt đầu mơ hồ và....mất đi