Cuộc Sống Đơn Giản

Chương 59: Đêm tân hôn (H)




Thành phố B và thành phố D cách nhau khá xa, ngồi tàu hỏa cũng hơi mất thời gian, cuối cùng cụ Tôn làm chủ, quyết định làm hôn lễ ở thành phố B trước, sau đó lại làm cuộc nữa ở thành phố D, dù sao sau khi vợ chồng son kết hôn còn tuần trăng mật, vẫn có thời gian.

Theo lời của cụ, một số họ hàng thân thích bên nhà Trương Thiến đã sớm chuẩn bị tới thành phố B, cuộc hôn lễ này rất lớn, địa điểm tổ chức đẹp, người tới cũng nhiều, hiện trường tràn đầy hơi thở mộng ảo, Trương Thiến cả ngày chóng mặt bước theo Tôn Đông Mặc.

Cuộc hôn lễ này chủ yếu là tuyên bố với bên ngoài, Tôn Đông Mặc Tôn gia kết hôn, để bên ngoài nhận thức Trương Thiến một chút, chứng minh người này được Tôn gia bảo hộ, cũng để Trương Thiến nhận thức một số người trong giới, ai là địch, ai là bạn, mẹ Tôn đứng bên cạnh từng li từng tí phân tích chỉ điểm cho Trương Thiến.

Mặc dù về sau không trông cậy vào việc sau Trương Thiến có quan hệ hữu nghị với họ, nhưng vẫn cần phải hiểu biết một hai.

Trương Thiến cảm thấy cuộc hôn lễ này chính là tôt chức để người ta thấy, nhưng khi Tôn Đông Mặc nói ra câu “Tôi nguyện ý” kia, giây phút hắn dịu dàng trao nhẫn cưới cho cô, Trương Thiến vô cùng sung sướng, dường như mình đã có toàn bộ thế giới.

Ba mẹ Trương ăn mặc thời thượng, trông trẻ tuổi hơn nhiều, bọn họ nhìn Trương Thiến và Tôn Đông Mặc, mắt ánh nước, hiển nhiên đang cố gắng khống chế nước mắt mình.

Ở Thành phố D còn tổ chức một bữa tiệc nữa, đến lúc đó bạn học cô và thân thích đều ở đây, khi đó hai người không nên khóc.

Nhà mới ở Thành phố B là Tôn Đông Mặc tự mình mua, nhưng mẹ Tôn lại vung tay đưa cho Trương Thiến một biệt thự, mỹ danh là chỗ dựa cho Trương Thiến, mẹ Tôn vui mừng nhìn Trương Thiến, ngữ điệu nghiêm túc nói.

“Thằng nhóc Tôn Đông Mặc kia, về sau phải giao cho con rồi!”

Trương Thiến nhìn bên kia ba mẹ mình đang nói chuyện Tôn Đông Mặc, hắn cúi đầu, thành thật lắng nghe, bộ dáng kia tựa như đứa bé làm sai chuyện bị thầy cô dạy dỗ, Trương Thiến quay đầu cười rực rỡ, vẻ mặt kiên định, rất nghiêm túc bảo đảm với mẹ Trương.

Ban đêm, bữa tiệc kết thúc, khách đã đi hết, bọn họ lưu lại đủ loại quà tặng, đủ loại đều có, nhưng rất nhiều món quà nhìn qua đã biết là giá trị xa xỉ. Trương Thiến liếc mắt nhìn danh mục quà tặng, vốn không để mắt giờ lại hết sức chú ý, đây chính là chênh lệch, quá chói mắt rồi!

Xong tiệc, mọi người trong nhà hiểu ý nhau, lưu lại thế giới cho đôi vợ chồng trẻ. Phòng tân hôn, Trương Thiến ở trong phòng tắm cố gắng chiến đấu với đống đồ trang điểm, hôm nay cô ăn mặc rất xinh đẹp, rất thu hút, tuy làn da cô vốn đã tốt, không cần mỹ phẩm, nhưng những chỗ như mi mắt, mascara, son môi,… vẫn phải có.

Bởi vì thường ngày không dùng mấy thứ này, Trương Thiến cảm thấy không được quen, cố gắng hồi lâu, vẫn thấy không rửa sạch hết.

Trong phòng tắm rào rào tiếng nước chảy, quấy tâm thần Tôn Đông Mặc không tập trung, hắn đã tắm xong ở phòng khác, lúc này nhìn bộ phận nào đó đang nhếch lên của mình, hắn bất đắc dĩ cười, nhưng nghĩ đến lát nữa có thể ôm cô vào lòng, Tôn Đông Mặc không thể không nhịn xuống, nhẫn nại một lát nữa thôi!

Phòng tắm, dưới ánh đèn sáng rọi, Trương Thiến nhìn áo ngủ gợi cảm em gái đưa tới, do dự trong khoảnh khắc, rốt cuộc mặc nó vào.

Theo cửa phòng tắm mở ra, ánh đèn chiếu nghiêng xuống rải trên nền gạch, phản chiếu, Trương Thiến mặc áo ngủ ren màu đen chậm rãi đi ra, vải vóc rất ít, đai đeo cũng chỉ là hình thức, nguy hiểm bao lại bộ ngực, ngoài quần lót dùng vải giống áo ngực, những chỗ khác đều là sợi dây buông thẳng xuống, mơ hồ có thể chống đỡ cảnh đẹp nơi bắp đùi.

Làn da trắng sữa của Trương Thiến rất ít thấy, ban ngày, nhiều nhất cô chỉ lộ một phần cánh tay và chân, chưa bao giờ như hôm nay, trắng và đen, đối lập mãnh liệt khiến người ta không nhịn được máu nóng sôi trào.

Tôn Đông Mặc không nhịn được đi lên trước, vuốt mái tóc còn ướt của Trương Thiến, nhẹ giọng nói: “Em hôm nay, rất xinh đẹp.”

Lời này của hắn là sự thật, không chỉ ban ngày ánh sáng bắn ra bốn phía, bây giờ là hấp dẫn mê người, vô luận lúc nào, cô đều rất xinh đẹp.

Chuyện ập lên đầu, Tôn Đông Mặc ngược lại trấn tĩnh hơn nhiều, hắn khom lưng ôm lấy Trương Thiến, đặt cô lên giường, mình cũng bò lên, để Trương Thiến tựa vào trên người hắn, da thịt kề nhau, khiến Tôn Đông Mặc thoải mái thở dài một tiếng.

“Ngủ như vậy sẽ cảm.” Hắn lấy ra khăn lông, tỉ mỉ bắt đầu lau tóc cho Trương Thiến.

Trương Thiến nghiêng đầu, nhìn lồng ngực khêu gợi của Tôn Đông Mặc, đưa ra cái tay nhỏ bé, nhẹ nhàng chấm chấm, vẽ vài vòng, dần dần tựa mặt vào.

“Không phải có anh ở đây sao.”

Tôn Đông Mặc đã sớm tắm xong rồi, hơi nước trên người bốc hơi mang theo chút nhiệt lượng, bị khuôn mặt nhỏ nhắn ấm nóng của Trương Thiến dán lên, nhất thời cảm thấy nhiệt lượng cũng truyền tới trong lòng.

Đèn trong phòng đã tắt, chỉ còn lại ngọn đèn nhỏ đầu giường, còn có một vài bóng đèn màu sắc sặc sỡ tô đậm không khí.

Tôn Đông Mặc đổi một cái khăn lông khô khác tiếp tục lau tóc cho Trương Thiến, lúc này hắn đã hơi nóng ruột, ánh mắt khao khát nhìn chằm chằm vào xương quai xanh đẹp đẽ của Trương Thiến, còn có hai khối rất tròn phí dưới, theo chúng phập phồng, hô hấp của Tôn Đông Mặc cũng dồn dập theo.

Tôn Đông Mặc lại gần lỗ tai Trương Thiến, nhỏ giọng nói: “Vậy anh lau tóc cho em cả đời, có được hay không.”

Nói xong, Tôn Đông Mặc không đợi Trương Thiến trả lời, tiện tay ném khăn lông qua một bên, trực tiếp lại nhanh chóng hung hăng đè lại.

Ngậm lấy đôi môi đỏ thắm xinh xắn kia, tay cũng không dừng lại, chính xác bắt được phần đẫy đã dưới lớp nội y màu đen kia, nhẹ nhàng vuốt ve, vừa mềm vừa trơn, xúc cảm thật tốt.

Thấy người phía dưới nhắm mắt thở dốc, Tôn Đông Mặc cười, từng chút hôn lên cơ thể cô, dần dần đi xuống.

Trương Thiến cử động vươn tay ngăn cản: “Ngứa.”

Thiếu chút nữa Tôn Đông Mặc bật cười, “Ngoan, lập tức không ngứa.”

Nói xong, hắn chính xác ngậm lấy miếng anh đào hồng nhạt kia, tinh tế dùng miệng “nhấm nuốt”.

Trương Thiến chỉ cảm thấy có một luồng điện chạy dọc lên trên, không ngừng khuếch tán, tê tê dại dại khiến ngón chân cũng phải cong lại.

“Ngừng, dừng lại.”

“Quá muộn rồi.” Tôn Đông Mặc bắt được cái tay lộn xộn của cô, tiếp tục thưởng thức.

Trong lúc vô tình, món đồ nội y sexy gợi cảm kia đã lặng lẽ rời khỏi cơ thể Trương Thiến, dưới ánh đèn hơi yếu, Tôn Đông Mặc một tấc lại một tấc hôn xuống dưới, lặng lẽ ném quần lót qua một bên.

Vốn trên người Tôn Đông Mặc chỉ mặc một cái quần cộc thật to, lúc này đã sớm không biết bị hắn đá đến nơi nào, bây giờ hai người mới “chân chính thẳng thắn gặp nhau”.

Vẫn còn tiếp tục hôn, dần dần hướng lên cho đến khi chặn lại cái miệng nhỏ nhắn không ngừng ngâm nga kia.

“Cái đó, sẽ hơi đau, nhịn một chút.”

Tôn Đông Mặc không có kinh nghiệm gì, hắn tựa như một đứa bé, trốn trong căn hộ ở thành phố D đọc sách ba năm, về đến nhà lại bị kéo vào quân đội làm hòa thượng ba năm, hai năm ra ngoài qua một mực bàn chuyện yêu đương với Trương Thiến, khi đó hai người nhiều lắm là nắm tay, hôn môi, vô cùng trong sáng.

Mặc dù sau này có thay đổi, nhưng lại cả ngày lo lắng đề phòng, bận tâm cái này bận tâm cái nọ, cũng không còn tâm tư nghĩ thứ khác, thật vất vả trở lại, vẫn ở trong bệnh viện nghỉ ngơi lấy lại sức.

Vì muốn bắt Trương Thiến về, lúc này hắn mới bị Lâm Dương kéo đi xem mấy loại “giáo dục” kiểu này, kết hợp với thực tế, lúc này mới có chút kinh nghiệm.

Quan hệ của hai người thật vất vả mới xác định, nhưng bởi vì biết suy nghĩ của Trương Thiến, hắn mới chỉ có thể thi thoảng tìm chút cơ hội ăn vụng ít thịt vụn, nhưng cho dù no bụng với thịt vụn, thấy một cái đùi gà di động trước mặt lại không thể không nhẫn đến hôm nay, hắn đâu dễ dàng gì.

Tôn Đông Mặc nhìn bữa tiệc lớn trước mắt, dù không thể chờ đợi, vẫn cố kỵ cảm thụ của Trương Thiến, động tác trên tay liên tiếp, thư thư phục phục phục vụ Trương Thiến.

Nhìn mình nhất trụ kình thiên, Tôn Đông Mặc đổ mồ hôi trán.

“Anh muốn tiến vào.” Nói xong, chưa cho Trương Thiến thời gian phản ứng, thân thể chợt trầm xuống, có thể nói ba từ: mau, chuẩn, độc

Cảm giác đột phá chướng ngại, khoái cảm cực hạn từ dưới thân truyền đến, Tôn Đông Mặc nhịn đến đầu đầy mồ hôi, nhưng lại không dám nhúc nhích, bởi vì lúc này nét mặt Trương Thiến rất khổ sở, cắn môi, lông mày nhíu thật chặt, ngón tay siết chặt bắp thịt trên cánh tay hắn, rất dùng sức.

“Không cần, anh đi ra ngoài, đi ra ngoài!”

Tôn Đông Mặc miệng an ủi Trương Thiến, thân thể không động, chỉ một mực quan sát nét mặt Trương Thiến, từng biến hóa nhỏ đều không bỏ qua, dần dần, hắn cảm thấy nét mặt Trương Thiến buông lỏng một chút, vì vậy chậm rãi bắt đầu luận động.

Ban đầu nét mặt Trương Thiến khổ sở từ từ thay đổi tựa như khổ sở tựa như hưởng thụ, tốc độ Tôn Đông Mặc cũng dần dần tăng nhanh.

Trương Thiến chỉ cảm thấy thân thể mình chìm nổi trôi giạt, như con thuyền nhỏ lênh đênh trên biển, theo ngọn sóng dập dềnh di chuyển không giới hạn, cứ như vậy thật lâu, theo cơn khoái cảm mãnh liệt, cô giống như thấy được pháo hoa nổ đầy trời, toàn bộ thế giới cũng bị sắc thái xinh đẹp đó phủ đầy, một lần lại một lần.

Cuối cùng, không có cuối cùng, Trương Thiến ngủ thiếp đi.

Rốt cuộc cũng ăn sạch cô vào bụng, Tôn Đông Mặc phát ra một tiếng thở dài thoả mãn, ôm Trương Thiến đến phòng tắm cẩn thận tắm rửa, vuốt ve thân thể dụ hoặc của người trong ngực, không nhịn được lại ăn lần nữa.

Cuối cùng hắn cũng chống được sức hấp dẫn của cô, tắm sạch cho cô gái trong ngực, ôm lên giường đã dọn dẹp sạch sẽ. Tôn Đông Mặc kéo Trương Thiến vào lòng, nhẹ nhàng hít hà hương tóc vị cỏ xanh ấy, từ từ nhắm hai mắt lại.