Cuộc Sống Đô Thị Của Trường Sinh Chí Tôn

Chương 35: The Last Stand?




Mặc dù Tô Dật chưa bao giờ làm chuyện này nhưng trước đây cũng đã dạo qua không ít những nơi phấn hoa như thế này.

Kỹ nữ thanh lâu làm sao để giúp khách vui vẻ, Tô Dật cũng có thể.

Đương nhiên, bán nghệ không bán thân, đây là vấn đề nguyên tắc.

“Chị Đình, tôi biết nên làm như thế nào” Tô Dật cười cười hỏi: “Không biết loại rượu mạnh nhất ở chỗ chúng ta là rượu gì vậy? Mang một vò tới đây đi.”

“Một vò? Cậu khoác lác cũng ghê thật đấy!” Trương Đình đáp lời: “Loại rượu nặng nhất ở chỗ chúng ta là The Last Stand, nếu như cậu đã nói cậu uống được thì lát nữa hãy uống cùng với nhóm chị Vân đi. Nếu như cậu thật sự uống được sáu chén không gục thì chắc chắn đám chị Vân sẽ phấn khích lắm”

“The Last Stand?” Tô Dật nhíu mày, cái tên này thật kì cục.

Hà Liêu lại hít sâu một hơi, nói: “Anh Tô, anh sẽ không thật sự muốn uống đấy chứ? Chúng ta giao hẹn rồi nhé, tôi không điên với anh đâu. Uống sáu chén vào, ít nhất cũng phế trong ba ngày.”

Tô Dật tò mò nhìn chằm chằm vào Hà Liêu.

Lúc này Hà Liêu mới giải thích: “Rượu này có một kiểu uống, đó là mỗi người uống liền một lúc sáu ly, nếu như ai là người cuối cùng trụ lại được thì đó chính là The Last Stand”

“Thực ra trụ được tới cuối thì được lợi gì đâu? Uống sáu chén vào, cho dù dạ dày không xuất huyết thì chäc chăn cũng bất tỉnh nhân sự. Mấy người tiếp rượu như chúng ta có giỏi mấy đi nữa, chỉ cần uống sáu ly này thì cũng nằm liệt ba ngày. Lần trước tôi uống xong một tuần sau không đụng vào một giọt rượu nào.”

“Kinh khủng tới vậy sao? Tôi lại càng muốn thử xem” Tô Dật rất hứng thú chớp mắt một cái.

Tiểu Hà dùng hai tay ra dấu chữ thập, nói với Tô Dật: “Anh Tô, lát nữa lúc anh muốn chơi thì cứ làm tín hiệu cho tôi, tôi đến WC trước, sau đó anh cứ từ từ mà chơi, nhé? Nếu như anh đưa ra yêu cầu muốn chơi thì toàn bộ đàn ông trong bàn chắc chăn cũng phải uống đó.”

Tô Dật gật đầu nói: “Vậy tôi dùng ly gõ ba lần xuống bàn, rồi anh rời đi trước.”

“Cảm ơn anhl” Hiện tại Hà Liêu đã tôn Tô Dật lên làm thần rồi, nếu như Tô Dật thật sự có thể uống thì sợ là sau này Tô Dật thật sự chính là thần rượu của cả quán.

“Khách khí rồi.”

Tô Dật và Hà Liêu khách sáo với nhau một lúc, để Hà Liêu dạy hẳn thêm vài trò chơi nữa, hai người coi như hoàn toàn quen biết nhau.

Hơn tám giờ tối, khách hàng của quán bar bắt đầu nhiều hơn.

Dư Huy Âm và Bạch Thanh Nghiên thật sự có tới, nhưng lại dẫn theo một cô gái khác nữa.

Bọn họ vừa mới đi vào, Tô Dật đã để ý đến bọn họ, nhưng chỉ có thể giả vờ như không biết.

Trương Đình rất có mắt nhìn, vừa nhìn một cái đã biết được ba người phụ nữ này không phú cũng quý.

Lúc ba người phụ nữ tiến tới một bàn riêng, phàm là những người đàn ông đã nhìn thấy bọn họ đều liếc muốn lác con mắt.

Nhóm người Dư Huy Âm tiến tới bàn riêng và ngồi xuống, Trương Đình cũng không gọi phục vụ khác mà là tự mình đi tới.

“Ba mỹ nữ lần đầu tiên đến đây đúng không? Có bạn bè gì nữa không?” Trương Đình bước tới, lén quan sát ba người phụ nữ kia.