Cuộc Sống Bình Phàm Của Một Binh Vương

Chương 60: Đàn Ông Không Thể Rơi Lệ






Sau khi đón được xe, Lương Vĩnh Khang liền chạy thẳng đến quán karaoke, rồi lấy chiếc xe cũ của mình chạy về nhà.

Nhưng đúng lúc này, số điện thoại của Tạ Dũng lại gọi đến.
Nhìn thấy giờ này mà Tạ Dũng lại gọi đến cho mình, Lương Vĩnh Khang không khỏi nhíu mày một cái, nhưng mà hắn vẫn bật loa ngoài lên nghe: “A lô, cậu gọi tớ vào giờ này có việc gì hay không?”
Ở bên kia đầu dây, âm thanh của Tạ Dũng dường như hơi có vẻ sa sút, đáp lại: “À, không có gì, mình đang ở trong quán bar uống rượu, cậu có thời gian không? Chạy qua đây uống với mình một lúc đi!”
Nghe được giọng nói của Tạ Dũng, Lương Vĩnh Khang liền có thể suy đoán được Tạ Dũng đang gặp phải chuyện gì đó, chính vì vậy Lương Vĩnh Khang mới nhanh chóng trả lời lại: “Cậu gửi tớ địa chỉ đi, tớ sẽ chạy quá đó liền!”
Sau một hồi tắt máy, tin nhắn của điện thoại lại vang lên lần nữa, vừa nhìn Lương Vĩnh Khang liền biết là địa chỉ mà Tạ Dũng gửi đến.

Đọc qua một hồi, Lương Vĩnh Khang mới gọi điện về cho dì Châu, nói: “À, dì Châu hả? Con, Vĩnh Khang đây! Hôm nay con có việc bận, chắc là tối nay con về hơi trễ, dì có gì thì cứ đi ngủ trước đi, đừng có để cửa đợi con!”
Dì Châu nghe Lương Vĩnh Khang gọi điện về nói như thế, liền lên tiếng nói: “Vậy hả? Thế cậu nhớ đi xe cẩn thận nhé! Cậu cũng đừng uống rượu nhiều đấy, như thế không tốt cho sức khỏe đâu!”
Lương Vĩnh Khang lập tức cười lên hì hì, rồi đáp lại: “Con biết rồi, dì cứ yên tâm đi!”
Nói xong, hắn cũng chào tạm biệt rồi tắt máy đi.
Mà lúc này, ba người Lý Văn Phong, Cù Thiên Bảo cùng Vương Nhất đang làm theo cách của Lương Vĩnh Khang hướng dẫn, ở trên đường bọn họ bắt được một đứa bé trai đang đi rông, rồi bắt đầu lột quần của nó ra, còn đe dọa nó phải tè ra cho mình lấy nước tiểu.
Đứa bé trai nhìn thấy ba người đàn ông to lớn, hung dữ chặn bắt mình, nó thật sự là bị dọa sợ đến hét toáng lên.

Mấy người đi đường còn tưởng là đám biến thái nào đó, đang có ý định giở trò đồi bại với thằng nhỏ, cho nên không ngừng truy hô, kêu người chạy đến đuổi bắt.

Ba người bọn họ thấy như thế tức thì liền gấp.
Mà lúc này, Vương Nhất nhịn không được liền hô ầm lên: “Mẹ nó, chỉ đái một chút thôi mà, làm cái gì lại khóc bù lu bù loa thế hả? Mày có tin là tao đập chết mày ngay tại đây luôn không?”
Đứa nhỏ tức thì dọa sợ đến tè cả ra quần.

Cũng nhờ vào chuyện này, ba người bọn họ mới nhanh chóng hứng được nước tiểu của thằng bé, rồi sau đó nhanh chóng lên xe vọt đi.
Người dân xung quanh thấy ba người bọn họ trèo lên trên xe ô tô vọt đi như vậy, tức thì không ngừng hô hào để cho người khác lấy xe đuổi theo.

Nhưng vì chiếc xe thể thao này của bọn họ thật sự chạy với vận tốc rất nhanh, chỉ chạy một hồi liền không thấy bóng dáng đâu cả.
Những người dân xung quanh chỉ có thể dừng lại, chạy tới hỏi han thằng bé một hồi, rồi không ngừng mở miệng ra mắng cho ba người bọn họ một trận.
Mà lúc này, phía bên người cũng đã có người kịp thời quay được video và chụp hình, vì vậy bọn họ nhanh chóng đem hình ảnh thu được đăng lên trên mạng.

Ngay lập tức, toàn bộ mạng xã hội liền sôi trào.

Mà các anh hùng bàn phím cũng không ngừng truy tìm ra tung tích ba người đàn ông trong đoạn ghi hình.
Nhưng dòng tít như: “Ba gã đàn ông đi xe ô tô sang trọng, có hành động biến thái khi muốn cưỡng hiếp một đứa bé trai đi lang thang trên đường”
Hay là: “Các bạn hãy cẩn thận, trên đường phố Nha Trang hôm nay, chúng tôi phát hiện ra có ba người đàn ông biến thái, có ý định xâm hại với một bé trai đi đường một mình!”
Liên tục những tin tức tương tự như vậy được quăng lên mạng, lập tức làm cho cộng đồng mạng liền nổ tung lên.

Thế nhưng ba người gây ra vụ việc này, bọn họ đều không hề hay biết chuyện gì cả.

Bởi vì lúc này, sau khi lấy được nước tiểu của thằng bé, cả ba người đều cung nhau chạy vào trong khách sạn, đem bình nước tiểu ra cầm lên một cách vô cùng cẩn thận.
“Cái này… ai lên uống trước đi!” Lý Văn Phong vừa cầm bình nước tiểu, vừa bịt mũi lại, nhìn lấy hai người đồng bạn của mình nói.
Cù Thiên Bảo cùng Vương Nhất đều liếc mắt nhìn nhau, nhưng chẳng ai dám lên tiếng uống trước.

Sau một hồi, ba người mới quyết định đem bình nước tiểu này chi làm ba phần, rồi mọi người cùng nhau uống trong một lúc, như thế, ai cũng sẽ không cảm thấy mình bị thiệ thòi.
Cầm lấy một chén “nước thánh” trên tay mình, Lý Văn Phong lại lần nữa nhìn lấy hai người Cù Thiên Bảo và Vương Nhất, nói: “Cạn!”
Ngay lập tức, hai người kia cũng đồng loạt đưa tay lên bịt mũi của mình lại, rồi sau đó mới ngửa cổ lên uống một hơi cạn sạch.

Cảm giác được mùi vị ngai ngái ở trong cuộng họng, cả ba người đều không nhịn được mà muốn nôn ra ngoài.

Nhưng lúc này bọn họ lại chỉ có thể chịu đừng, không dám bỏ phí một chút nào.
Qua một hồi lâu, sau khi nhịn được cảm giác khó chịu trong người, ba người bắt đầu mới nhìn nhau gật đầu.


Lý Văn Phong tự rút lấy điện thoại trong người của mình ra trước, rồi sau đó hắn mới lên mạng tìm kiếm một bộ phim “người lớn”.

Cả ba bắt đầu liếc mắt nhìn vào trong màn hình, nhìn thấy hình ảnh nữ diễn viên đang trợ giúp cho một người đang ông mát-xa toàn thân bằng cơ thể của mình, cả ba liền cảm giác được phía dưới của mình dần dần có lại phản ứng.
Nhất thời, ba người đều nhịn không được mà hô to lên: “Được rồi! Ha ha ha, rốt cuộc cũng lên được rồi!”
Hô xong một hồi, ba người mới bình tĩnh trợ lại.

Lý Văn Phong nhìn lấy hai người đồng bạn của mình, nói: “Xem chừng tên đó không có lừa dối chúng ta! Được rồi, nếu mọi người đề có phản ứng, vậy phải đi tìm người thử nghiệm mới được!”
Sau khi nghe xong mấy lời của Lý Văn Phong nói, hai người Cù Thiển Bảo và Vương Nhất nhìn nhau cười một cách vô cùng ti tiện.

Nhất thời, Lý Văn Phong cảm giác có một trận ác hàn.
Hắn ngay lập tức đá cho mỗi người một đá, rồi quát lên: “Cút! Hai người mau cút ra khỏi phòng tôi ngay lập tức!”
Hai người tuy rằng bị Lý Văn Phong đá đau, nhưng vẫn nhìn nhau cười lên hì hì.

Thậm chí Vương Nhất còn tự liếm lấy môi mình, nhìn sang Cù Thiên Bảo cười một cách đầy bỉ ổi, nói: “Người anh em, hôm nay chúng ta cùng một lúc chơi một cô, hay vẫn là cùng một lúc chiến hai cô đây?”
Cù Thiên Bảo rất là thản nhiên, nhún nhún vai nói: “Vẫn như cũ đi, chơi một người mới sướng, chơi hai người thì sướng cái nỗi gì?”
Nghe hai người này đang bàn bạc về chuyện chơi gái ở trước mặt mình, Lý Văn Phong thật sự là nhìn không được quát lên: “Cút! Cút nhanh ra khỏi phòng tôi!”
Hai người bọn họ bị Lý Văn Phong đuổi ra ngoài, tức thì vẻ mặt hớn hở vô cùng, nhanh chóng dắt tay nhau mà chạy đi, muốn tìm cho mình một cô đào thật xinh đẹp, để chơi hết đêm nay mới thôi!
Thấy hai người này vui vẻ dắt tay nhau rời đi, Lý Văn Phong không tự giác được mà rùng mình một cái.

Ngay sau đó, hắn cũng vội vàng lấy điện thoại ra gọi điện một lúc.

Chưa tới mười phút sau, một nữ tiếp viên “phục vụ” phòng vô cùng phóng đãng, xinh đẹp mặc đồ thoải mái chạy tới.

Lý Văn Phong lật đật mà nhìn không được, liền đem cô ta đẩy ngã ra giường, sau đó hùng phong tráng khí bừng bừng, mà cùng cô ả đại chiến không ngừng không nghỉ, mãi cho đến khi cả người vô lực nằm rũ rượi xuống, hắn mới thỏa mãn mà rên khẽ một tiếng: “Ha ha ha, cuối cùng cũng trở lại bình thường rồi!”
Trong lúc mấy người Lý Văn Phong còn đang truy tìm lại cảm giác đàn ông của mình, thì Lương Vĩnh Khang đã lặng lẽ xuất hiện trở trong quán bar mà người bạn học Tạ Dũng của mình gửi địa chỉ đến.

Vừa đi đến nơi, Lương Vĩnh Khang liền nhìn thấy Tạ Dũng ngồi một mình trong một góc hẹp, vừa nâng rượu lên uống, vừa buồn bã thở dài liên tục.
Thấy như vậy, Lương Vĩnh Khang không khỏi đi tới vỗ lên vai của Tạ Dũng một cái: “Này cậu, cậu làm gì ngồi đây uống rượu một mình như thất tình vậy?”
Lời này của Lương Vĩnh Khang nhất thời làm cho Tạ Dũng hơi có chút giật mình, nhưng rồi sau đó Tạ Dũng chỉ thở dài ra một hơi, cũng không có nói ra lời nào.
Mà lúc này, Lương Vĩnh Khang cũng nhìn ra được trên mặt của Tạ Dũng còn lưu lại vết tát.

Không cần nói, Lương Vĩnh Khang cũng biết là ai làm ra cái tát này rồi.


Tuy trong lòng không muốn xen vào chuyện cá nhân của Tạ Dũng, nhưng nhìn thấy bạn mình có khuất tất như vậy, Lương Vĩnh Khang rốt cuộc cũng nhịn không được hỏi: “Dũng, cậu nói thật đi! Rốt cuộc cậu với cô Lý Na gì kia có phải xảy ra vấn đề gì không? Mà trên mặt cậu, là ai đánh cậu? Cậu cứ nói ra rõ ràng với mình, mình giúp được, mình sẽ giúp cho cậu!”
Tạ Dũng lúc này nghe Lương Vĩnh Khang nói như vậy, tức thời nhịn không được khóc ra thành tiếng, ngay sau đó, Tạ Dũng mới đem mọi việc nói ra một lần.
Thì ra, lúc trước Tạ Dũng bị tai nạn giao thông, có vết thương ở chân, tạm thời không thể nào lao động nặng được.

Lúc này, bạn gái của Tạ Dũng cũng đi theo người khác, bỏ mặt cậu lại một mình.

Lúc đó, Lý Na xuất hiện, không chỉ tìm giúp công việc cho Tạ Dũng, còn bao nuôi cho Tạ Dũng.

Chính vì thế, Tạ Dũng mới trở thành trai bao của Lý Na.
Đồng thời, trước đây hai người cũng không ít lần cãi vã với nhau.

Nhưng lần này, Lý Na thật sự là rất quá đáng.

Cô ta không chỉ đánh hắn, chửi hắn, còn muốn đuổi hắn ra khỏi nhà.

Trong lúc nhất thời, nghĩ đến vết thương trong lòng, Tạ Dũng càng lúc càng khóc to thêm.
Lương Vĩnh Khang nhìn thấy Tạ Dũng khóc đến bi thảm như vậy, trong lòng không khỏi có chút đồng cảm.

Nhưng hắn lại không đồng tình với việc làm của Tạ Dũng.

Là một thằng đàn ông, làm sao lại bị kẻ khác khinh thường như vậy.

Đã là đàn ông, thì phải mạnh mẽ đứng lên, nắm lấy vận mệnh của chính bản thân mình trong tay chứ?
Chính vì thế, lúc này Lương Vĩnh Khang mới nhìn Tạ Dũng nói: “Khóc cái gì, cậu vì một người đàn bà như vậy mà rơi lệ, cậu cảm thấy xứng đáng sao? Không cần phải khóc, đã là đàn ông, thì phải đầu đội trời chân đạp đất, mắc mớ gì lại vì một người đàn bà mà chịu khuất phục! Cậu phải mãnh mẽ lên, như vậy mới là người bạn Tạ Dũng mà tôi đã từng quen biết chứ!”
Nói xong những lời này, Lương Vĩnh Khang còn cố tình cầm lấy một ly nước lạnh, trực tiếp rót thẳng lên đầu của Tạ Dũng..