Cuộc Liên Hôn Kỳ Lạ

Chương 1: Chương 1





Giang Miên năm nay tròn 26 tuổi, là con lớn của nhà họ Giang.
Dưới anh có hai em trai Alpha và một em gái Beta, anh là đứa con Omega duy nhất trong nhà.
Cha mẹ Giang Miên – Giang Trình và Từ Xuân Linh đã yêu nhau từ thời Trung học.

Nhà họ Giang chỉ có một đứa con Alpha, gia đình sớm đã tìm cho ông một đối tượng hôn nhân thương mại, đương nhiên họ sẽ không đồng ý để hai người ở bên nhau.

Giang Trình và Từ Xuân Linh cũng không vừa, trong thời gian thi Đại học vụng trộm có Giang Miên, gạo đã nấu thành cơm, Omega không đồng ý thì không thể cưỡng chế phá thai, nhà họ Từ biết tin vì con gái rượu cũng giang tay che chở cho hai người.

Ông nội Giang cực kì tức giận, từ mặt không nhận Giang Miên là con trai.
Từ Xuân Linh kiên cường ôm bụng bầu vào trường thi, đậu chung trường Đại học với Giang Trình.

Vài tháng sau, Giang Miên ra đời.
Đứa bé bị sinh non, khi mang thai lại vô cùng căng thẳng, vợ chồng nhà họ Giang vô cùng cưng chiều Giang Miên.
Giang Miên là bé ngoan, vợ chồng họ Giang dự đoán bé là một Omega, chờ mãi không thấy Giang Miên phân hóa giới tính.
Mắt thấy hai đứa em trai nhỏ hơn Giang Miên tám tuổi đã phân hóa, vợ chồng họ Giang vô cùng sốt ruột, đi đủ bệnh viện thăm khám đều nhận được câu trả lời Giang Miên không làm sao cả, chỉ phân hóa chậm hơn người khác mà thôi, cha mẹ nên kiên nhẫn chờ đợi.
Nôn nóng chờ đợi mãi, sinh nhật năm mười tám của Giang Miên cũng có kết quả.


Giang Miên là Omega, pheromone nhạt như nước sôi để nguội, dường như chẳng có mùi hương gì.
Trên thế giới này, dù là Alpha, Beta hay là Omega thì đều có mùi hương thuộc về riêng mình.

Pheromone của Alpha có mùi nồng như rượu mạnh chiếm đa số, pheromone của Omega cũng rất rõ ràng nhưng phần lớn đều là mùi hương dịu nhẹ như trái cây hoặc hương hoa, Beta cũng có pheromone nhưng họ không có khứu giác nhạy bén nên không cảm nhận được, pheromone của họ rất nhạt nhòa nên cũng chẳng biết phải mô tả thế nào cho đúng.
Sau cổ ai cũng có tuyến thể, nơi này dùng để cất dấu và sản sinh pheromone, tất cả đều có thể chủ động khống chế pheromone, không thể ngăn cản hoàn toàn mùi hương tràn ra nhưng cũng có thể khống chế để nó không ảnh hưởng tới sinh hoạt của người khác, trừ kỳ phát tình.
Giang Miên mới phân hóa ngửi mùi hương của chính mình, tự đưa ra kết luận: Bản thân không thèm khống chế, nó cũng chẳng ảnh hưởng tới bất kì ai.
Giang Miên chăm chỉ học hành, xin việc làm nhân viên bình thường tại một công ty bình thường, thời gian nhàn rỗi đắm mình trong căn bếp xa hoa quay video nấu nướng đăng lên mạng xã hội, đăng nhiều cũng có fan theo dõi, kết thân được vài người bạn tốt.
Vợ chồng họ Giang không can thiệp nhiều vào cuộc sống của anh, không thích thì không phải vào làm việc cho nhà họ Giang, độc thân 26 năm không ai giục cưới, chỉ cần không vi phạm pháp luật thì làm gì cũng được.

Không chỉ với anh, cha mẹ cũng nuôi em trai em gái anh như vậy, mấy đứa con nhà họ Giang đều rất tự lập.
Omega 26 xuân xanh cũng hơi lớn tuổi, Giang Miên nghĩ mình cũng nên lập gia đình rồi, phiền ở chỗ anh chưa gặp được người mình thích, bạn bè và người xung quanh cũng tưởng anh là Beta dù trên hồ sơ ghi rất rõ giới tính Omega.
Lần này, công ty nhà họ Giang gặp phiền toái lớn.
Nhiều năm trôi qua, dù ông nội Giang từ con nhưng trong tối ngoài sáng chưa bao giờ gây khó dễ ngáng chân Giang Trình.
Giang Trình biết tính cha mình, muốn giảng hòa nhưng lại không muốn xuống nước, muốn Giang Trình tự chủ động quay về nhà chính cầu cứu.
Xương cốt gãy rồi vẫn còn dính gân, ông lão lớn tuổi hết giận vẫn thương con, hơn nữa còn có lý do khác: Ông muốn nhận đám cháu nội.
Giang Trình nghĩ lại từng ấy năm khốn khổ cùng Xuân Linh, còn có khung cảnh Xuân Linh suýt thì không ra được khỏi phòng sinh, không rên một tiếng tự mình bước đi, ngày lễ ngày tết cũng gửi quà cáp về nhà chính nhưng nhất định không về.
Ông lão sốt ruột, nghĩ thế nào lại chơi một cú tự hủy, cắt sạch nguồn tiền đổ cho công ty của Giang Trình.
Giang Trình phá sản, hơn nữa còn vướng phải một đống nợ.

Đến nước này rồi, Giang Trình dẫn vợ con về nhận lỗi, dù sao vẫn là người một nhà.
Người anh em thân thiết thời Đại học Doãn Khôn Sóc nghĩ bạn thân đang đứng giữa ranh giới sống chết, biết tin lập tức dẫn vợ mình là Trác Giai đến thăm vào tối hôm ấy, đưa ra đề nghị liên hôn giữa hai nhà Doãn – Giang, dựa vào nhà họ Doãn vượt qua khó khăn.
Giang Trình trăm mối ngổn ngang nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh em thân thiết, nói cho ông chuyện đã đâu vào đó, tính từ chối thì nhớ đến đứa con lớn Giang Miên nhà mình.
Giang Miên vẫn độc thân, cha mẹ không phải không sốt ruột, nhưng họ không muốn cưỡng ép anh như ông nội Giang năm ấy.
Đang sầu đến héo người, ông chợt nhớ ra Giang Miên vài ngày trước đó lại chủ động tìm cha mẹ nói chuyện muốn tìm bạn đời.
Nghĩ tới đây, Giang Trình hỏi bạn thân: “Liên hôn cũng được, nhưng nhà cậu có hai trai một gái nhỉ?”
Doãn Khôn Sóc mỉm cười, giữa chân mày lộ ra niềm tự hào của cha mẹ dành cho con cái: “Đúng rồi, con cả Doãn Phỉ Dương, 19 tuổi, là Alpha.”
19 tuổi…
Giang Trình áy náy thay con trai của bạn thân, vội vàng đáp: “Nhà tôi chỉ có con cả Omega 26 tuổi thôi.

Tố Tố là Beta, nhưng con bé mới 12 thôi.

Thôi thì…”
“Giang Miên đúng không?”
Giang Trình chưa kịp nói gì, Trác Giai nãy giờ im lặng lên tiếng đánh gãy lời ông.
Trác Giai là một Omega nam, ông là bạn chơi từ nhỏ của Doãn Khôn Sóc, hai người nước chảy thành sông bên nhau.
Thời Đại học, vợ chồng họ Giang và họ Doãn là hai cặp đôi sách mẫu, bản thân họ cũng là bạn thân thiết từ đó tới giờ.

Từ lúc lập nghiệp tới nay, họ chưa từng cắt dứt liên hệ.
“Giang Miên là một cậu trai tốt, khi nó còn bé tôi cũng thích nó lắm, nhiều năm không gặp chắc Dương Dương cũng quên rồi nhỉ?” Nói xong lời này, Trác Giai trở nên vô cùng dịu dàng, quay sang nhìn Doãn Khôn Sóc.
Doãn Khôn Sóc bắt sóng, nhanh chóng tiếp lời: “Đúng vậy, thật ra chúng tôi muốn mai mối Phỉ Dương với Giang Miên.”
Vợ chồng họ Giang không muốn hôn nhân của con trai chóng vánh như vậy, dù đây là chuyện tốt nhưng họ cũng rất lo lắng.
“Tuy không có vấn đề gì nhưng cưỡng ép hai đứa nó như vậy, chúng tôi e rằng…”
Cặp đôi họ Doãn đương nhiên đã tính tới chuyện này, Doãn Khôn Sóc nói: “Phỉ Dương mới đỗ Đại học A, đang chuẩn bị thuê trọ bên ngoài.

Hay là Giang Miên cũng dọn vào ở cùng đi, để hai đứa nó làm quen nhau thì sao? Nếu không thể hòa hợp thì thôi, lúc ấy từ hôn vẫn kịp.”
Dù sao đây cũng là biện pháp tốt, vợ chồng họ Giang suy nghĩ rồi đáp: “Cứ làm vậy trước đi.”
Rời khỏi nhà họ Giang, Doãn Khôn Sóc ôm bạn đời ra bãi gửi xe, ánh đèn mờ ảo chiếu xuống bờ vai họ, gió lạnh cuốn đi hơi nóng mùa hạ.
“Giang Miên sắp làm con dâu nhà mình, em vui không?” Doãn Khôn Sóc mỉm cười.
Khóe miệng Trác Giai cũng nở nụ cười, khóe mắt của người ngoài 40 có chút nếp nhăn, thế nhưng dường như năm tháng chẳng để lại thêm chút dấu vết gì lên ông.
“Giang Miên hồi bé yêu ơi là yêu, khiến em luôn mơ ước mình đẻ được đứa bé Omega đáng yêu như nó.” Ông thở dài, “Tiếc ghê, bụng em không biết cố gắng, đẻ ra đám nhóc Alpha trứng thối.”
“Không sao, chúng mình có thể tiếp tục cố gắng, không chừng có thể nặn thêm em trai hoặc em gái Omega cho đàn trứng thối ở nhà.” Doãn Khôn Sóc ghé vào tai thì thầm.
“Già rồi còn vẫn không đứng đắn!” Trác Giai cười mắng, hờn dỗi cho chồng một cái huých cùi chỏ, tai ửng hồng.
Sáng sớm hôm ấy, Giang Miên thấy cha mẹ dường như đã chờ sẵn bên dưới phòng khách.
“Uhm, cha mẹ đấy ạ?” Giang Miên ngẫm lại mình đâu có làm gì sai trái, khả năng duy nhất là…
“Hai người tìm đối tượng cho con đấy à?”
“Khụ khụ…” Giang Trình ho khan hai cái, vẫy vẫy tay, “Con ngồi đây đi.”


Ngày hôm sau, Giang Miên đã bắt xe về thành phố A.
Chú Lưu lái xe không dám xen vào, nhìn Giang Miên ngồi ghế sau vẫn nhịn không được hỏi một câu: “Cậu cả à, cậu có ổn không?”
“À, cháu không sao đâu ạ…” Giang Miên rướn lên đáp lại, sai đó tiếp tục ngồi im tại ghế sau.
Con lớn họ Doãn, chắc chắn là thằng nhóc ấy.
Thằng nhóc ấy bé hơn mình tận bảy tuổi!!!
Giang Miên nhịn không nổi che đi gương mặt ửng hồng, dù liên hôn là giải pháp duy nhất đi chăng nữa, cha mẹ nỡ lòng nào để trâu già Omega như mình gặm cỏ non Alpha như vậy chứ???
Mặt già của anh vứt đâu giờ?
Rời khỏi thành phố J, chú Lưu đánh xe lên cao tốc, Giang Miên cũng bình tĩnh lại.
Thôi được rồi.
Ít nhất không phải người xa lạ, coi như đấy là người anh từng quen biết, cha nói phải làm vậy mới cứu được công ty thì chắc chắn tình hình không mấy lạc quan, hơn nữa…
Giang Miên hít mũi, anh nhận ra trừ tuổi tác chênh lệch, anh chẳng có gì bất mãn với cuộc hôn nhân sắp đặt này.
Liên hôn chắc sẽ tốt hơn mai mối thượng vàng hạ cám nhỉ?
Có lẽ đối phương sẽ là nửa kia của đời mình, chắc vậy?
Nghiêm túc mà nói, anh đã thoát kiếp chó độc thân rồi!
Giang Miên suy nghĩ vu vơ an ủi bản thân, cuối cùng cũng chẳng còn gì nuối tiếc.
Thả lỏng bản thân, anh mơ màng sắp chìm vào giấc ngủ, anh chợt nghĩ.
Doãn Phỉ Dương không biết có còn như ngày xưa bám đít theo anh gọi anh trai ơi, anh trai à nữa không nhỉ…
Phỉ Dương đương nhiên vẫn sẽ đuổi theo gọi anh Giang Miên ơi, anh Giang Miên à ngọt xớt, mỗi lần gọi mông Giang Miên đều nhói đau.
(TBC).