Từ khi lên đại học, cô không còn liên lạc gì với anh, không ngờ sẽ có cơ hội gặp lại nhau
“ Em làm việc ở đây sao? Được lắm, chim sẻ nhỏ đúng là trưởng thành rồi” - Đường Chính Hào cười, không quên trêu ghẹo
Kiều Uyển Nhi có chút cảm thán chuyện quá khứ tươi đẹp, nhẹ nhàng mỉm cười để lộ má lúm duyên dáng
“ Đã nói với anh em không phải chim sẻ rồi mà”
“ Haha, chim sẻ đáng yêu mà, rất hợp với em”
Biệt danh này là do Đường Chính Hào đặt cho cô, có vẻ như Kiều Uyển Nhi đã quen với cái cách gọi này, nên chẳng khó chịu chút nào
Hình ảnh nam thanh nữ tú đang cùng nhau trò chuyện vui vẻ, nhanh chóng lọt vào tầm mắt của người nào đó đang ngồi trong phòng và tò mò nhìn ra ngoài bằng khung cửa kính to
Lục Nghiên Dương nhìn cảnh tượng đặc sắc đó bằng đôi mắt đã bị sưng một bên, khó chịu gấp vạn phần
Nhưng Kiều Uyển Nhi cũng không nói chuyện với Đường Chính Hào quá nhiều.
Một phần là vì đang trong giờ làm việc, phần còn lại tránh người khác dị nghị, để tránh cho cái tên sĩ diện trong phòng kia lại nổi … cáu
Ánh mắt cô chuyển sang nhìn vào cửa kính, trùng hợp chạm mắt với chồng mình.
Không thèm quan sát xem biểu cảm của hắn lúc này, cô hướng về phía Đường Chính Hào, cười nhẹ
“ Tiền bối, nếu có cơ hội thì lần sau sẽ mời anh đi ăn nhé.
Em còn phải làm việc, không làm phiền anh nữa”
Đường Chính Hào cũng rất vui vẻ mà nửa đùa nừa thật lên tiếng
“ Sao có thể để em mời, có mời thì cũng là đàn ông như anh làm.
Hơn nữa em không làm phiền anh đâu, nếu được thì tối nay anh mời em một bữa cơm nhé?”
“ Em sẽ sắp xếp thời gian … nếu như được dùng cơm ở một nhà hàng cao cấp” - Kiều Uyển Nhi cũng đùa giỡn mà nói
“ Haha, được dùng cơm với em thì dù có là cung trăng anh cũng sẽ lên”
Câu chuyện cứ thế mà kết thúc, chị thư ký lúc nãy - Trần Linh Phi nhìn thấy vậy, có chút tò mò nên đến hỏi nhỏ
“ Quan hệ của hai người dường như rất thân thiết?”
Kiều Uyển Nhi cũng rất vui vẻ trả lời - “ Anh ấy là đàn anh trên em hai khoá khi còn ở cấp ba, rất chiếu cố đến em”
“ Ồ, đúng là anh ấy gia thế tốt, tính tình lại ấm áp nên được rất nhiều người chú ý.
Trong công ty chúng ta cũng có rất nhiều người muốn làm người yêu nhưng anh ta chỉ xem như bạn bè mà đối xử”
“ Vậy sao? Nghe chị kể em cũng cảm thấy bất ngờ đấy”
Trần Linh Phi cũng rất thoải mái mà kể chuyện cô ấy biết được, cả hai vừa làm việc vừa trò chuyện vui vẻ vô cùng
“ Không biết là tiêu chuẩn cao hay là do đã có ngừoi trong lòng”
Kiều Uyển Nhi cười - “ Chuyện tình cảm vốn rất khó nói mà.
Nhưng nếu người trong lòng phù hợp với tiêu chuẩn của bản thân thì càng tốt chứ?”
Cô mãi mê trò chuyện, trong lòng có chút ngờ ngợ.
Bản thân dường như đã quên mất thứ gì đó, tuy không quan trọng lắm nhưng cứ day dứt không yên
Cô nghĩ ngợi một lúc mà chẳng thể nào nhớ ra, đến khi nhìn thấy quả trứng đang nằm ở trên bàn
“ Không xong rồi!!!”
Kiều Uyển Nhi đứng phắc dậy, cô vội túm lấy cái trứng, cảm nhận được sự lạnh lẽo của cái vỏ trứng truyền qua tay, lòng cô như chết lặng
Áy náy nhìn lên cửa kính, thấy nét mặt trầm lặng của người đàn ông khiến cho cô càng thêm ngượng ngùng.
Dù không phải cô nói trước sẽ đem đồ về giúp hắn giảm sưng, nhưng sao lại có cái cảm giác như vừa mới làm chuyện gì đó xấu xa tội lỗi vậy?
Cái trứng trong tay dưới sự tác động của máy điều hoà đang mở ở mức 18 độ cũng dần không còn hơi ấm.
Kiều Uyển Nhi liếm liếm môi, cúi đầu đến bên cửa rồi gõ vài cái
Nghe thấy âm thanh không chút cảm xúc nào của người đàn ông vang lên - “ Vào đi”
Cô mới nhẹ nhàng đẩy cửa, liền nghe thấy tiếng gõ lách cách không ngừng của bàn phím.
Lục.
Nghiên Dương chăm chăm nhìn vào màn hình, chẳng thèm để tâm đến cô dù chỉ là một cái liếc mắt
Kiều Uyển Nhi cảm thấy có lẽ là do công việc của hắn bận rộn, nê cô không làm phiền.
Chỉ rón rén đi đến bên máy lọc nước như một tên trộm, rót sôi nước vào một cái cốc và……
……….bỏ quả trứng lạnh ngắt vào đó.