Hạ Liên Tâm tay chống cằm, nhìn Kiều Uyển Nhi rồi thở dài chán nản:
“ Dạo này không thấy Lý Uyên đến đây gây sự … à nhầm, đến bàn công việc.
Chẳng có việc gì để hóng hớt”.
“……..”.
“ Không phải tôi muốn thấy cái cảnh cô ta bám theo sếp Lục đâu.
Vì muốn xem cô ta diễn trò thôi.
Sếp của chúng ta từ trước đến nay có thèm quan tâm đ ến nữ nhân nào ngoài vợ~ mình đâu chứ, hí hí”.
“ Liên Tâm …”.
“Hửm?”.
“ Giọng cười của cô … bi3n thái lắm đấy” - Kiều Uyển Nhi đắn đo không biết có nên nói hay không, cuối cùng cũng lấy hết dũng khí rồi mở miệng.1
Đón xem chap mới trên mangatoon
Hạ Liên Tâm không tức giận, ngược lại ánh mắt còn cảm thấy thú vị, môi hồng nhếch lên cười cười rồi hỏi:
“ Cô không tò mò vì sao chú đỉa bám dai như Lý Uyên đã gần 5 tháng rồi vẫn không đến đây, thậm chí còn không đến gặp mẹ chồng cô để nịnh hót sao?”.
Nghe Hạ Liên Tâm nói vậy, cô cũng có chút hiếu kỳ.
Người thích gây khó dễ cho cô như Thôi Tử Niệm sao lại án binh bất động rồi?
“ Bọn họ nảy sinh mâu thuẫn gì rồi à?” - Kiều Uyển Nhi hỏi.
Hạ Liên Tâm xoa xoa cằm rồi đáp:
“ Nói vậy cũng không sai… nhưng chính xác hơn thì cô ta có thai rồi”.
“ Gì?”
Cô có nghe nhầm không vậy?
“ Mang thai?” - Kiều Uyển Nhi khó mà tin được liền hỏi lại.
Hạ tiểu thư gật đầu, bật chế độ quần chúng ăn dưa mà hỏi:
“ Theo cô thì đứa trẻ đó là của ai?”.
“Không biết nữa … nhưng chắc chắn không phải chồng tôi”.
“ Tin tưởng vậy cơ à?” - Hạ Liên Tâm phúc hắc cười rồi lên tiếng.
Kiều Uyển Nhi đan tay vào nhau, tì cằm lên rồi đáp:
“ Nếu thực sự là của chồng tôi, thì đáng lý mẹ chồng phải kéo cô ta đến nhà tôi gây rối, ép tôi ký vào đơn ly hôn rồi tống cổ tôi đi, để cho cô ta có một danh phận.
Đằng này lại vạch rõ giới hạn, thì chỉ có thể là đứa bé đó không gọi Lục Nghiên Dương là baba”.
Hạ Liên Tâm giơ ngón tay cái, cười thích thú:
“ Không hổ là bạn thân mà mị lựa chọn, lập luận sắc bén lắm”.
Kiều Uyển Nhi cũng hùa theo:
“ Không hổ là bạn thân của mị, tin tức so với cánh nhà báo còn nhanh hơn”.
Tuy Lý Uyên và cô không liên quan gì nhau, nhưng Kiều Uyển Nhi cũng không khỏi tò mò mà hỏi:
“ Vậy có biết là đứa bé đó … cha nó là ai không?”.
Hạ Liên Tâm đưa cho cô xem một bức ảnh, song song đó liền nói:
“ Là con trai của nhà họ Triệu, tên này thực sự chính là một tên khốn nha.
Thay phụ nữ còn hơn cả thay áo, luôn xem mình như trung tâm và chẳng xem ai ra gì.
Nghe nói là Lý Uyên đi nhầm phòng, cả hai đều trong tình trạng say rượu không tỉnh táo, sau đó … cũng không biết do cô ta say thật hay là vì cảm thấy sếp Lục không được cho nên mới chuyển mục tiêu”.
“ Sau đó thế nào?”.
“ Cái tên ăn chơi kia cảm thấy bản thân bị lừa tất nhiên không đồng ý kết hôn rồi, nhưng mà khi siêu âm thì đứa bé đó chính là con trai.
Nhà họ Triệu dồn ép mãi nên đành phải chịu ký vào giấy kết hôn, nhưng cái tên đó cũng đã nói trước sẽ không tổ chức lễ cưới.
Nghe đâu Lý Uyên đã dọn đến nhà họ Triệu để dưỡng thai, cuộc sống chẳng mấy tốt đẹp đâu”.
Kiều Uyển Nhi nghe xong có chút trầm ngâm.
So với việc cao hứng thì cô nghĩ đến bản thân nhiều hơn.
Quả nhiên nếu dùng đứa bé để ép buộc thì tương lai sau này có khi còn tâm tối hơn.
Dù có yêu hắn thì cô không thể dùng cách này trói hắn bên cạnh mình được.
Thấy cô có vẻ suy tư, Hạ Liên Tâm hỏi:
“ Sao vậy?”.
Kiều Uyển Nhi lắc đầu.
Giờ đây lại cảm thấy bản thân thật sự may mắn khi gả cho hắn, nếu đổi lại là một tên khốn kiếp như thiếu gia nhà họ Triệu thì giờ đây chắc cô đã sớm bị nuốt chửng.
Nhưng mà việc này vẫn chưa xong đâu, dù có mất đi một Lý Uyên, thì người mẹ chồng nào đó vẫn sẽ đem đến tiếp vài người nữa để làm khó cô mà thôi.
Vào giờ làm việc, cô ngồi xử lý giấy tờ, muốn bỏ những chuyện lúc trưa sang một bên.
Làm việc thì phải nghiêm túc, đó là nguyên tắc của Kiều Uyển Nhi.
Chăm chú nhìn vào màn hình máy tính, ngón tay thoăn thoắt gõ gõ bàn phím.
Tầm mắt cô bị xao nhãn bởi người nào đó đang gõ ngón tay trỏ lên bàn, phát ra âm thanh cộc cộc làm cho cô phải dời tầm mắt đến cái bàn tay đó.
.