Lục lão phu nhân cười cười, bị nói trúng tim đen không những không tức giận mà còn cao hứng hỏi
“ Ồ, rõ ràng như thế sao?”
Kiều Uyển Nhi gật đầu, bộ dạng xem được kịch hay khiến cho cô không nhịn được cười và tia hứng thú ngập tràn nơi đáy mắt
“ Đúng vậy, người không biết còn tưởng rằng bà rất là không thích Lý Uyên”
“ Bà chính là không thích”
“ Con cũng vậy’’
Lục lão phu nhân cười, nhìn cô cháu dâu tinh ranh trước mắt
“ Cháu đúng là, lần đầu gặp bà không phải giữ quy cũ lắm hay sao? Hôm nay là lần thứ hai gặp thôi mà đã lộ cái đuôi hồ ly ra rồi”
Kiều Uyển Nhi cũng vui vẻ đáp lại
“ Cháu là trung thực mà, hơn nữa bọn họ gây khó dễ cho cháu trước, cháu chỉ có thể bảo vệ bản thân thôi”
Tào Cẩm Hoa cười, gương mặt có chút tâm sự
“ Nghiên Dương … thằng bé này không thích nói chuyện, lời nói cũng vô cùng cay độc, EQ lại thấp, nên có lẽ là không ít lần khiến cho con cảm thấy khó chịu”
“ ….
Cũng … không hẳn là khó chịu …” - Mà là vô cùng khó chịu, cô giận đến mức chỉ muốn đấm hắn một phát
Bà nội cười cười, tuy không nghe được cô trả lời nhưng cũng đoán được vài phần
“ Hai đứa chỉ mới kết hôn được vài tuần thôi, chẳng thể nào hiểu rõ được nhau.
Không phải vì nó là cháu trai bà nên bà mới nói tốt, Nghiên Dương nó thực sự sống rất tình cảm”
Cùng lúc đó, Lục Nghiên Dương đẩy cửa bước vào, Tào Cẩm Hoa ra hiệu cho người làm đem thức ăn đã được chuẩn bị xong dọn lên bàn.
Vậy thì bữa tiệc bên dưới chắc là vui lắm
Lục Nghiên Dương mang tiếng là nhân vật chính nhưng lại chẳng có mặt, Thôi Niệm Từ chẳng có quyền hành nào ở công ty, quan khách vốn nghĩ bà là mẹ hắn, đương nhiên kính nể vài phần.
Nhưng mà cái sự tôn sùng đó đã bị phá nát
Con người sống vì lợi ích, đặc biệt là những người kinh doanh.
Không có lợi lộc gì thì họ tuyệt đối không ra sức lấy lòng
Chắc là mẹ chồng giờ đây đang rất cố gắng lôi kéo quan khách ở lại, còn có Lý Uyên nữa.
Mong muốn được đứng bên cạnh Lục Nghiên Dương nên mới ra sức nịnh nọt Thôi Tử Niệm
Nếu bây giờ trở mặt với bà thì không ích lợi gì, tiếp tục cung phụng thì cũng chẳng thể trở thành Lục thiếu phu nhân
Đúng là gieo gió gặt bão
Kiều Uyển Nhi cũng lười quan tâm, cô đã góp vui đủ rồi, bây giờ chỉ cần ăn no sau đó về nhà đánh một giấc ngon lành để ngày mai có sức khoẻ đi làm là được
Khi dùng xong bữa cơm, thì bên dưới sãnh chẳng còn ai nữa, vốn nghĩ Thôi Tử Niệm sẽ cố ý nán lại gây khó dễ nhưng cũng chẳng thấy tâm hơi
Có khi nào bà ấy đã đến biệt thự rồi ngồi đó đợi cô cùng hắn về sẽ gây chuyện hay không? Với tính khí nóng nảy của người mẹ chồng này thì có thể lắm nha
Hai người ngồi trên xe không nói với nhau câu nào, Kiều Uyển Nhi có chút tò mò, nhỏ nhẹ hỏi
“ Dường như anh … không được vui”
Hắn là người kín tiếng, mọi việc luôn giữ trong lòng.
Cô không hiểu rõ tường tận chuyện của hắn và Thôi Tử Niệm, cũng không muốn nhiều chuyện can dự khiến bản thân trở thành người đáng ghét, nên chỉ vu vơ hỏi
Lục Nghiên Dương không khẳng định, còn hỏi ngược lại cô
“ Em thì rất vui”
Kiều Uyển Nhi tất nhiên vui rồi, cô thích những chuyện náo nhiệt lắm.
Đặc biệt là những câu chuyện mà bản thân lại trở thành tâm điểm để người ta bàn tán
Nghe thì cứ như hắn đang châm chọc, nhưng nếu như theo bà nội nó, hắn là người sống tình cảm thì chắc chỉ là đang tò mò, giống như cô, đang muốn biết đối phương cảm thấy thế nào mà thôi
Kiều Uyển Nhi cũng không nóng giận như mọi lần, nhún vai thừa nhận
“ Đúng là rất vui”
Nhớ đến những diễn biến trong các bộ phim ngôn tình cẩu huyết, cô không đắn đo mà nói thêm
“ Nếu anh bênh vực Lý Uyên thì sẽ đặc sắc hơn nhiều”
Kít!!!!!!!
Xe đột nhiên phanh gấp, Kiều Uyển Nhi mất thăng bằng nhoài người về phía trước.
Cũng may có dây an toàn, nếu không thì giờ đây đầu cô đã đập vào xe rồi
Gương mặt cô khó hiểu, muốn chửi mắng, liền nghe thấy hắn lên tiếng
“ Tôi tuyệt đối sẽ không giúp cô ta”
Nghe cứ như là đang thanh minh ấy nhỉ, cũng có chút giống như đang … trấn an cô
Kiều Uyển Nhi nhìn hắn vài giây rồi sửa sang lại vị trí, ổn định chỗ ngồi.
Xong xuôi, cô “ Ồ” một cái xem như đã hiểu.