Editor: Wave Literature
Sau buổi quảng bá đầu tiên ở thành phố Thịnh Tây, điểm đến thứ hai của đoàn phim chính là thủ đô của nước A, Tây Đô.
Phó Thời Dịch là kiểu người rất hưởng thụ, từ trước đến nay đều ngồi ở khoang hạng nhất.
Để tiện trông chừng Cố Vi Vi, hắn cũng để Cố Vi Vi ngồi khoang hạng nhất.
Cả nửa ngày rồi mà máy bay vẫn chưa cất cánh, Cố Vi Vi hết tán gẫu rồi lại đọc tạp chí giết thời gian.
Đột nhiên, Phó Thời Dịch đang ngồi bên cạnh cô bỗng khó chịu nói.
"Thật là, hôm nay chúng ta ra ngoài quên không xem ngày mất rồi."
Cố Vi Vi nghe vậy ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy Cố Tư Đình dẫn theo Lăng Nghiên và mấy người nữa bước vào khoang hạng nhất, ngồi vào mấy vị trí còn trống.
Cố Tư Đình và Lăng Nghiên ngồi cách cô hai ghế.
Tay Cố Vi Vi run lên, cuôn tạp chí đang cầm liền rơi xuống đất.
Lúc này Cố Vi Vi mới chợt nhớ ra, máy bay mà bọn họ bay lần này, là công ty hàng không nằm thuộc Cố thị.
Cố Tư Đình nhìn thấy Cố Vi Vi thì hơi ngạc nhiên, chào hỏi.
"Mộ tiểu thư, thật trùng hợp."
Cố Vi Vi khổ sổ bày ra một nụ cười, "Cố tiên sinh."
Lăng Nghiên tò mò nghiêng đầu nhìn sang, mỉm cười hỏi.
"Anh Tư Đình, hai người có quen biết sao?"
"Mới quen biết hôm qua, thật trùng hợp, cô ấy tên là Vi Vi."
Cố Vi Vi nhặt cuốn tạp chí bị rơi trên mặt đất lên, nhìn chằm chằm vào cuốn tạp chí, che giấu sự bất an trong đáy mắt.
Không hiểu sao, cô bắt đầu cảm thấy không khí trên máy bay ngột ngạt đến nỗi khiến hô hấp của cô trở nên khó khăn.
Phó Thời Dịch thấy Cố Tư Đình chào hỏi Cố Vi Vi, liền chọt chọt cô mấy cái.
"Đổi chỗ đi, cô ngồi bên trong."
Cố Vi Vi cầu còn không được, lập tức đổi chỗ cho Phó Thời Dịch.
"Sao cô lại quen biết hắn ta vậy?" Phó Thời Dịch nhỏ giọng hỏi.
Xong rồi, xong rồi.
Đại ca hắn giao phó nhiệm vụ cho hắn, phải trông chừng Mộ Vi Vi thật kỹ, không được để cô ấy tiếp xúc với người của Cố gia.
Kết quả, cô ấy lại quen biết Cố Tư Đình.
Nhưng, rõ ràng hôm qua bọn họ luôn ở cùng nhau mà, hai người đó chạm mặt lúc nào chứ?
"Sau buổi liên hoan phim hôm qua, trùng hợp gặp nhau một lần." Cố Vi Vi cụp mắt xem trang tạp chí mãi vẫn chưa lật, giải thích.
"Có lẽ là do, tên của tôi và em gái Cố tiên sinh… khá giống nhau."
Phó Thời Dịch liếc mắt nhìn về phía Cố Tư Đình và Lăng Nghiên, sốt ruột tới khó chịu, nhỏ giọng nói thầm.
"Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, anh trai tôi mà biết tôi không trông chừng cô cẩn thận, sẽ đánh chết tôi cho mà xem."
"Đừng nói cho anh ấy biết, dù sao xuống khỏi máy bay rồi cũng sẽ không gặp lại hắn nữa."
Ít nhất thì, trong thời gian gần đây sẽ không gặp lại.
Cô không muốn để Phó Hàn Tranh biết chuyện tối hôm qua cô cải trang lén lút tới Nguyên gia.
Nếu để anh ấy biết chuyện này, thêm cả mâu thuẫn giữa Phó gia và Cố gia, thật sự sẽ chỉ rước thêm phiền phức mà thôi.
"Nhưng hôm nay tôi không nói, sau này anh trai tôi mà biết được, tội của tôi càng nặng thêm một bậc." Phó Thời Dịch trưng vẻ mặt đưa đám ra nói.
Đều do đoàn phim này, sao lại phải đến liên hoan phim làm gì chứ?
Đến liên hoan phim thì cũng thôi đi, lại còn phải đặt vé máy bay của công ty hàng không này.
Lại còn trùng hợp, ngồi chung một chiếc máy bay cùng Cố Tư Đình.
Cố Tư Đình thấy Phó Thời Dịch đề phòng hắn như một tên trộm cướp, cười mà như không cười.
"Phó Tam Thiếu, gần đây Phó tổng có khỏe không?"
"Chúng tôi rất khỏe!"
Phó Thời Dịch nói xong, giơ tay kéo tấm rèm chắn giữa ra.
Mặc dù hắn không làm việc ở công ty, nhưng gần đây hắn có nghe Phó Thời Khâm mắng.
Vì Cố gia liên tục nhúng tay vào chuyện làm ăn của tập đoàn Phó thị, khiến anh trai hắn và nhân viên trong công ty ngày nào cũng bận tối mắt tối mũi.
Trước đây vì Cố gia làm loạn một hạng mục, khiến Phó gia tổn thất mất mấy trăm triệu.
Phó Thời Dịch nghiêng đầu nhìn sang bên cạnh, kỳ quái hỏi.
"Sao sắc mặt của cô lại khó coi vậy?"
Cố Vi Vi gượng cười, "Tối hôm qua ngủ không ngon."
"Ngủ không ngon à?" Phó Thời Dịch mắt sáng lên ghé sát tới, cười hỏi.
"Bởi vì anh trai không không ngủ cùng cô sao?"