Hai chân Lý Hổ tách ra ngồi ở trên người Tam thiếu gia, trong mông ngậm chứa căn lửa nóng hừng hực cứng rắn, hai tay ngoan ngoãn ôm cổ Tam thiếu gia, có một phân hồn phách đã bay ra!
Viên thuốc đã hoàn toàn tan vào trong cơ thể hắn, dược hiệu đang ở trong cơ thể phóng thích, hơn nữa khi nãy vận động kịch liệt và phát tiết, hắn hiện tại giống như đang trên lửa nướng toàn thân nóng hổi, có một cỗ tư vị khó có thể nói đang kêu gào trong cơ thể, cứ như có vô số con sâu đang dạo chơi xung quanh gân mạch!
Hắn nghe được lời nói của Tam thiếu gia, trong mê mang nghe theo vặn vẹo một tý mông. Lập tức, chỉ cảm thấy mấy con sâu này đều dữ dội bò lên hội tụ xuống một chỗ dưới thân, hắn giống như bị điện giật ư phát ra một tiếng rên rỉ chứa nức nở.
– A…!
Dục vọng như sóng triều ùn ùn kéo đến thổi quét qua hắn, hắn mở miệng, khuôn mặt trước mắt hắn lay động, lông mày đen, lông mi dài, mũi cao thẳng, môi mím chặt…
‘Cầm thú này bộ dạng thật sự là hình người dáng người!’, hắn ở trong lòng thầm cảm thán như vậy.
‘Dù sao cũng là bị thao! Vươn đầu cũng là một đao, rụt đầu cũng là một đao, trước thích nói sau!’đây là ý niệm cuối cùng trong đầu hắn, sau đó, lý trí liền triệt để hút ra khỏi thân thể. Ý thức chỉ tập trung theo bộ vị kia truyền đến từng đợt từng đợt sóng triều, hắn phóng túng chính mình theo bản năng đuổi theo khoái cảm!
Hồn phách đều bay ra, ở không trung nghe được có âm thanh truyền đến. “Thật m nó hăng hái! mông lại hút một chút!”
Hắn liền theo chỉ thị dùng sức hít hít mông, rồi vô ý thức cọ sát…
.o.
Lúc rốt cục chấm dứt, Lý Hổ tê liệt ngồi trên giường, toàn thân đã không còn một chút sức lực, chỗ nào cũng đẫm nước, giống rơi vào vũng bùn trong nước!
Trong mơ mơ màng màng, hắn nghe thấy bên cạnh truyền đến động tĩnh, có người từ trên giường bò xuống. Không lâu sau, trong phòng tắm ào ào truyền đến tiếng nước. Lại qua như thật lâu, trên giường có động tĩnh, trong mũi truyền đến một mùi khói nhàn nhạt. Hắn nghiêng đầu, thấy Tam thiếu gia đang ngồi tựa vào đầu giường, hút một điếu thuốc lá. Cố sức hé miệng, tiếng nói hơi khàn khàn.
– Tam gia, cũng cho ta một điếu hút chơi.
Tam thiếu gia nghiêng đầu, nhìn nhìn hắn. Ở dưới vầng ánh đèn vàng, Tam thiếu gia biểu tình có vẻ vô cùng dịu dàng. Hắn nhìn nhìn. Hộp thuốc lá ở trên bàn cạnh cửa rất xa, lại lười đứng lên đi lấy, liền thuận tay đem điếu thuốc mình đang hút để ở ngoài miệng Lý Hổ. Lý Hổ nhận lấy, hút mấy hơi, lại trả cho hắn. Vì thế, hai người yên lặng trao đổi nhau hút hết điếu thuốc này. Cuối cùng, Tam thiếu gia đột nhiên cúi đầu cười nói một câu.
– Ngươi biết rõ, có hai loại thời điểm thuốc lá sảng khoái nhất…
Lý Hổ nhẹ nhàng tiếp một câu.
– Khi vừa xong việc, khi vừa giết xong người.
Tam thiếu gia nở nụ cười, có chút thân thiết ở trên đầu Lý Hổ xoa nhẹ một cái.
Lý Hổ cũng hi hì nở nụ cười. Giờ khắc này, bọn họ thật giống một đôi hồ bằng cẩu hữu quen nhau khá lâu, vừa mới làm xong một chuyện xấu.