Cuộc Đời Của Si

Chương 1: Mở đầu




( Câu chuyện lấy bối cảnh ở ấn độ trong khu ổ chuột ở mumbai)

Ánh nắng bình minh chiếu sáng vào căn nhà của Mara- mợ của Si, Mara thức dậy với dáng người uể oải, vươn người 1 lúc sau đó ngáp 1 hơi thật là dài.Bỗng nhiên bà la hét to:

- SI đâu rồi!!!!!!

- Dạ! Con ra đây mợ ơi! Mợ đợi con chút xíu!- Từ trong nhà bếp vọng ra.

Một cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp đang loay hoay trong nhà bếp đó là si, Cô có làn da hơi rám nắng, đang đổ nước sôi vào chậu có nước lạnh. Lập tức cô đi lấy khăn và nhanh nhẹn bưng chậu nước vào phòng mợ.

- Sao lâu dữ vậy si? Tao đợi mày chắc cả tiếng rồi đó?- Bà mợ quát.

- Dạ.Con xin lỗi mợ.Lần sau con sẽ làm nhanh hơn!

-Thôi đi! Mày biến giùm tao cái! Hứ...

Si vội vàng ra ngoài phòng mợ đóng cửa nhẹ nhàng sau đó lật đật chạy vào phòng bếp nấu tiếp thức ăn đang dở dang.

- Còn món cà ri nữa là xong- Si nghĩ.

Bắt nồi nước lên si vội cắt rau củ bỏ vào nồi và cho gia vị vào.

"15 phút nữa, 15 phút nữa"- Si đang nghĩ thầm.

Si ngả lưng vào ghế ở bếp 1 lát vì cô đang rất mệt mỏi.Hằng ngày phải dậy sớm mở cửa, nấu thức ăn cho mọi người, sau đó làm công việc nhà rất nhiều do bà mợ sai khiến.

- Á ÁÁÁ Á!!! Cứu cứu!!

Si giật mình tỉnh giấc vội vàng chạy ra ngoài, tiếng kêu đó phát ra từ phòng chị họ.Si vội chạy nhanh vào phòng.

- Có chuyện gì vậy chị wi? Sao chị hét to thế? Có chuyện gì? Chị nói đi chị?- Si hỏi nhanh tâm trạng lo sợ

- Si! Mày bắt giùm tao cái! Con gián kìa! Ối ối nhìn nó ghê quá mày đem vứt ra chỗ khác đi! - Bà chị wi hét to.

Wi là con gái của cậu mợ mara được sống sung sướng không cần phải đụng vào việc nhà, tính tình nóng nảy chảnh choẹ.

- Mau lên mày bắt nó đi Si! - wi thốt lên lần nữa.

- Dạ. Chị wi

Si ngồi xuống bắt con gián một cách từ từ nhẹ nhàng, con gián nằm trong tay của Si trong phút chốc.

- Đem đi! Đem ra ngoài vứt đi!

Si đem nó đi vứt sau đó vội rửa tay chạy vào phòng mợ.

- Mợ ơi! Tới giờ ăn sáng rồi ạ!

Bà mợ vẫn còn đang ngâm chân trong chậu nước ấm lúc nãy vội quát:

- Biết rồi! Mày lo dọn đi tao ra liền!

Si ra ngoài thở phù nhẹ nhõm

" Chết rồi nồi cari!!"- Si hoảng hốt chạy vào phòng bếp tắt bếp ga vừa kịp nồi cari chín.