Cuộc Đời Của Nữ Sát Thủ

Chương 15: Đại chiến giữa các bang (p1)




Nó cũng không để ý gì mà ngồi về chỗ của mình hắn thì đang ngồi nghe nhạc nhưng thật ra hắn đã cho nhỏ âm thanh lại khi thấy nó vào nên cũng đã nghe thấy hết những lời hồi nãy tụi trong lớp chửi nó như thế nào.

-Nghe đi – Hắn nói khi nó vừa ngồi xuống rồi hắn tháo tai nghe ở tai mình nhét vào tai nó rồi vặn loa to lên. Ban đầu nó hơi khó chịu nhưng rồi cũng gật đầu nhìn hắn còn mọi người đã ghét nó giờ lại càng ghét hơn nữa.

Reng…..reng…. tiếng chuông báo hết buổi học mọi người chạy ào ra ngoài như vỡ chợ. Thy thì nhanh chóng chạy xuống bàn nó nói:

-Hân à chúng ta về thôi –

Nó thì đang loay hoay cất đồ vào balo rồi cũng gật đầu với Thy xong Thy khoác tay nó định ra về thì bỗng Minh suất hiện.

-Ê hello thằng bạn già chào em gái ngốc của anh – Minh đứng trước cửa lớp 11A hét toáng lên thế là bị Tuyết đi sau đập vào đầu một cái. Minh thì đưa tay ôm đầu

-Đúng là bà chằn tinh, bà la sát, bạch cốt tinh … bla..bla – Minh cứ lẩm bẩm mãi như kiểu bị tự kỉ ý xong Tuyết thấy thế đưa tay lên xoa xoa đầu anh thế là anh lại cười như điên ý. ( Ối anh Minh nhà ta nhiều bệnh ghê )

-Hai anh chị hợp nhau thế, anh hai à hốt chị Tuyết về nhà đi cho vui cửa vui nhà – Thy thì thấy anh hai và chị Tuyết thì ngay lập tức trêu 2 người họ luôn không để vụt mất cơ hội được như vậy thì quá uổng rồi.

-Con bé này hôm nay ăn gan hùm rồi sao dám chọc chị hả? - Tuyết nghiến răng nghiến lợi xoay xoay tay rồi chạy về phía Thy tưởng làm gì hóa ra là cù lét làm Thy cứ cười ha hả.

Nó thì thấy mình giống như người thừa ở đây nên định đi ra ngoài thì vừa đi được hai, ba bước thì bị bàn tay của một ai đó giữ lại nó quay lại nhìn xem là ai thì thấy Minh đang nắm cổ tay mình.

-Buông – Nó nói với giọng lãnh khốc mắt nhìn Minh rồi nhìn tay mình nhưng Minh không những không sợ còn cười tươi với nó, nụ cười không đem thứ gì gọi là giả tạo cả theo nó nhìn là thế.

Hắn thấy thế thì lại cầm tay kia của nó còn tay kia cầm tay Minh hất ra rồi đẩy tay Minh ra và kéo nó về phía sau lưng hắn mắt thì lườm Minh một cách lạnh lẽo.

-Ông làm sao thế cứ thấy gái đẹp là sáp vào ? – Tuyết nhéo lỗ tai Minh một cái buông ra nhìn nó nói – Chị thay mặt thằng bạn háo sắc xin lỗi em nha-

-Bà có biết em ấy là ai không ? - Minh kéo tay Tuyết rồi thì thầm vào tai cô, Tuyết thì nhìn nó rồi nhìn Minh lắc đầu, Minh thì lại thì thầm vào tai tuyết -Em ấy là cô bé hôm bữa ở bar đã giúp bà thoát khỏi bọn khốn đó –

Nó không khỏi băng khoăng nhẹ nhưng cũng không để ý rút tay ra khỏi tay hắn rồi quay đi thì lại bị một cánh tay khác kéo lại không những thế còn ôm nó vào lòng nữa chứ. Nó không khỏi ngạc nhiên vì hành động của cô gái xa lạ kia, nó đẩy Tuyết ra nhưng thấy vòng tay kia càng ôm chặt hơn nụ cười rạng rỡ hiện trên môi cô. Nó thì không hiểu hành động của cô gái này nữa chẳng phải hai người mới gặp nhau sao đâu thân đâu.

-Cảm ơn em vì đã giúp chị nếu không chị không biết phải sống tế nào nữa – Tuyết nói tay càng ôm chặt nó hơn nhưng chỉ chưa được lâu thì nó đã chui ra khỏi vòng tay cô, lúc này nó cũng đã nhận ra Tuyết là ai rồi chính là cô gái ở bar hôm mới về nước nó đã giúp thoát khỏi bọn khốn nạn đây mà.

-Chướng mắt thôi –Nó nói một cách lạnh nhạt không mấy để ý đến truyện đó rồi quay lưng bước ra khỏi lớp. Thy thì chạy theo khoác tay nó cười vui vẻ Tuyết cũng vậy chạy lại khoác vai nó như rất thân thiết. Hắn và Minh thì đi phía sau ba người con gái kia.

-Về thôi – Hắn thì nãy giờ im lặng nhìn biểu hiện của nó thì thấy nó đúng là khác những người con gái khác. Đúng là hắn nói có khác một khi không nói thì thôi đã nói thì có hiệu quả ngay. Mọi người không ai nói gì nữa cùng nhau ra nán xe.

-Hân về cùng Thy nha có anh tài xế đệp trai cực luôn nhà còn có vợ của anh ý nữa á – Thy nói với cái giọng ngộ ngộ để chọc anh hai mình và Tuyết.

-Không cần – Nó chưa kịp trả lời thì hắn đã cướp lời của nó rồi nắm tay nó kéo đi vào đằng khu để xe không để cho ba người kia nói gì thêm cả nhưng đương nhiên trên môi Minh thì hiện rõ ý cười mắt thì nhìn theo hai người đang lôi kéo nhau kia.

-Không cần anh phải chở tôi về - Nó nói mặt tỏ rõ thái độ khó chịu tay thì cố rút khỏi tay to lớn của hắn nhưng hắn thì không có ý định thả tay nó ra. Hắn không trả lời cứ thế mà kéo nó đến chỗ chiếc xe McLaren 650 Spider màu đen mở cửa ra đẩy nó vào không để nó từ chối. Hắn đóng cửa vào rồi đi sang ghế lái, khi đã yên vị trong xe thì phóng đi luôn với vận tốc nhanh như kiểu chạy trốn ai đó vậy.

----------------------------------------------------------------------

-Con nhỏ này được lắm nó chết chắc rồi – An Nhiên bước ra từ gốc cay ngay cạnh khu để xe tay thì cầm điện thoại còn đằng sau là Mỹ Nghi đang đứng khoanh tay trước ngực trên môi thì nở nụ cười không mấy là thiện cảm.

-Chúng ta sắp có kịch hay để xem rồi – Mỹ Nghi nói giơ một tay về phía An Nhiên còn An Nhiên cũng đưa tay đập vào tay Mỹ Nghi rồi cả hai cùng nhìn nhau rồi cười đầy nham hiểm.



----------------------------------------------------------------------

Trong xe nó moi trong túi ra một điếu thuốc rồi châm lửa hút may đang mở mui trần nên khỏi có thể bay ra ngoài được, hắn thì khẽ chau mày khi thấy nó hút thuốc vì nó là con gái nữa. Hắn đưa tay dựt lấy điếu thuốc trong tay nó rồi ném ra khỏi xe nó thì tức giận nhìn hắn như nhìn sinh vật lạ ngoài hành tinh vậy.

-Ủa mặt tôi dính bẩn sao hay thích tôi rồi mà cứ ngắm tôi hoài vậy – Hắn nói đầy vẻ kiêu hãnh về nhan sắc của mình nó thì khẽ lắc đầu rồi quay nhìn về phía khác mà không biết hắn vừa nở nụ cười nhẹ xong cũng lạ đáng ra là con gái khác sẽ không cần hắn nói mà cũng đổ vậy mà nó lại là một trường hợp ngoại lệ hình như kiểu bị miễn dịch với trai đẹp vậy.

“ Dù nhóc có được miễn dịch tôi cũng sẽ làm em phải yêu tôi cứ đợi đi nhóc con” Hắn ngĩ thầm trong đầu rồi môi nở nụ cười nham hiểm nó ngồi cạnh thì cũng có chút tò mò về suy nghĩ của hắn đang định hỏi thì điện thoại gieo

Có lẽ giờ đây ta phải rời xa nhau

Để những niềm đau không dài thêm mỗi ngày

Bởi một tình yêu không thể dành cho ba người

Người ta đến nên anh phải đi thôi ……

( Tình yêu không dành cho 3 người – Kelvin Khánh )

Nó nhìn rồi số rồi bắt máy luôn chưa kịp để nó nói câu nào đầu dây kia đã nói :

“ Chị Ren bang Hell, bang Demon và bang Devil giờ đây đang rất loạn vì chị hai đi bang như rắn mất đầu nên các bang lân cận đang gây sự và muốn dành địa bàn với chúng ta”

-Bang chủ Eric đâu tại sao lại để xảy ra chuyện này – Nó nói bằng tiếng Nga vì sợ hắn ngồi cạnh nghe được sẽ tiêu luôn kế hoạch của nso mất, mà cũng lạ Eric giỏi vậy mà tại sao lại để cho bang như thế chứ?

“Dạ anh hai bị thương rất nặng nên không thể xuất hiện được mọng chị hai có thể về giải quyết chuyện này được không đã có rất nhiều anh em đã bỏ mạng giờ nếu không có chị hai thì e là…” Đầu dây bên kia nói với giọng khẩn cầu ăn nỉ làm nó cũng có chút khó xử nhưng anh em bên đó cũng phải cứu không thể cứ để mặc vậy được.

-Ok chị sẽ về bảo với mọi hãy thật bình tĩnh được chứ ?- Nó nói với giọng rất nghiêm túc hoàn toàn giống một bà trùm xã hội đen chính hiệu không hề bị pha tạp những tính cách của các thiên thần mộng mơ kia.

“Dạ em sẽ kêu mọi người chuẩn bị” Đầu dây bên kia nói nó thì cúp máy luôn rồi lại bấm vào điện thoại gọi cho ai đó đợi một lúc đầu dây kia mới nghe máy nó nói gọn một cầu rồi tắt máy luôn:

-Bồ chuẩn bị cho mình một cái trực thăng nha-

-Bộ nhóc định đi đâu sao ? – Hắn giờ mới lên tiếng hỏi nhìn sang nó nhưng nó thì không trả lời mà bấm vào nút đóng mui trần rồi leo từ ghế trước xuống ghế sau.

-----------------------------------------------------------------------------------------

+Bang Demon : Eric ( Nam) là bang chủ

+Bang Hell: Ren ( nó) là chủ

+Bang Davil: Daisy ( Lâm Anh)

Ba bang này đều là ở Nga