Cuộc Chiến Vương Quyền

Chương 53




Sau khi đám con nít rời khỏi sàn diễn, người trưởng thành đứng ngoài cửa rõ ràng thả lỏng đi rất nhiều, có một số nội dung mọi người tán gẫu không phù hợp cho bọn nhỏ nghe, ví dụ như chính trị, hào môn thế gia bí ẩn bát quái, có điều bọn họ vẫn còn nhớ đến vương trữ điện hạ vẫn còn vị thành niên, đàm luận một chút nội dung màu hồng đều sẽ tìm vương trữ đang đứng trong góc tối. Có điều Edward vẫn là nhìn thấy, dưới ảnh hưởng độ cồn, đã có không ít thú nhân và á thú nhân chưa kết hôn trốn ở trong góc đại sảnh, hoặc là một trước một sau rời đi yến phòng, đi ra ngoài “thông khí”, càng khỏi nói trong không khí nồng nặc mùi hormone tản ra từ trên người thú nhân, quả thực so với hương rượu thuần khiết càng khiến người ta say mê.

Rất nhanh, bá tước Parkinson trước đã hỏi thăm qua Edward đi tới trước mặt Edward, mời y nhảy một điệu vũ, bá tước Parkinson ở bên người Edward ngồi xuống. Hai người tùy ý hàn huyên chuyện trong xã hội thượng lưu và các thế gia quý tộc bê bối được truyền lưu từ trong bóng tối, cùng với một chút chứng cứ bê bối chưa được chứng thực.

“Không nghĩ tới, ngài như vậy, xem ra là lão nhân mi thiện mục từ, có thể dò thám được nhược điểm của nhiều người khác như vậy.” Edward nói.

Bá tước Parkinson cười cợt, “Ta đã từng đảm nhiệm qua đảng roi trưởng, nắm bắt được tất cả việc riêng tư của mọi người, cảnh thái bình giả tạo, bê bối bị che lấp, các quan lại giữ gìn hình tượng, vốn là nguyên tắc chức trách của ta.”

Edward gật gật đầu: “Điều này làm cho ta nghĩ đến một chức vụ khác trong nội các.”

Bá tước Parkinson lập tức lĩnh hội đến ý của Edward: “Ý ngài là, đại thần quản lý nội chính nội vụ?”

Edward nhìn vào con mắt của ông, nhẹ giọng nói: “Quản lý phạm tội, công việc đại thần nội vụ xem xét công dân ra vào cảnh, ta nghĩ, e rằng phải là giống như ông vậy, từng có kinh nghiệm trong đảng roi trưởng, quản lý qua toàn bộ người trong đảng phái, mới có tư cách được tuyển.”

Bá tước Parkinson vẻ mặt không biến đổi, thế nhưng Edward vẫn phát hiện, khi nghe đến lời nói sau của mình, trong mắt ông nhất thời dấy lên dã tâm kích động. Edward đưa tay ra, lướt qua một tay của ông, nắm chặt một tay khác của ông. Edward mặc đồ rộng rãi, tay áo che lấp, y đưa một phong thư ném xuống dưới chân bá tước Parkinson dưới khe hở tay vịn sô pha, bá tước Parkinson lập tức cục cựa thân thể, đưa chân đè lên phong thư ấy.

Bên trong lá thư đó chính là vụ việc bê bối của đại thần nội vụ đương nhiệm, mà một đời trước vụ bê bối này, vẫn phải đợi 1 năm sau đó mới bị lộ ra ánh sáng, lúc đó trở thành tội chứng đáng sợ khắp toàn quốc. Edward muốn lợi dụng tội chứng này, đem bá tước Parkinson đẩy tới vị trí đại thần nội vụ. Đại thần nội vụ chủ yếu quản lý tội phạm quốc nội, công dân xuất cảnh cùng người nước ngoài nhập cảnh, Edward muốn lợi dụng chức vụ đại thần nội vụ, giám sát mấy cỗ thế lực khác, vào thời điểm thích hợp, xử lý xong một nhóm người, cướp đoạt thế lực trong tay bọn họ, còn có thể giám sát đảng tự do, đợi đến tương lai, mấy phe thế lực hỗn chiến, đã đủ hỗn loạn, nếu như lại trộn vào thế lực ngoại quốc, e rằng chưa kịp chờ William ngồi lên trên vương vị, toàn đế quốc Kaz Bert đã bị chia năm xẻ bảy.

“Chính phủ chúng ta cần người như ông.” Edward ý tứ sâu xa nói, “Những kẻ ngụy quân tử ra vẻ đạo mạo ngồi không ăn bám đã quá lâu, trên dưới toàn quốc, đâu đâu cũng có tội phạm như khối u ác tính, cần người như ông, trợ giúp bệ hạ, diệt trừ từng cái.”

Bá tước Parkinson cúi đầu, mỉm cười nói: “Ta sẽ không để cho ngài thất vọng.”

Từng làm chuyện quan trọng nhất, Edward lại sững sờ một canh giờ, lúc này mới quyết định đi nghỉ ngơi. Y đã nói trước với quốc vương, ngày hôm nay sẽ qua đêm ở gia tộc Letterman. Hiện tại, giải quyết một vấn đề lớn khiến Edward một thân thoải mái, ngày hôm sau cùng William ở gia tộc Letterman dùng cơm, lúc này mới ung dung trở lại vương cung.

Một tuần sau, chính phủ đột nhiên tuôn ra một tờ đơn xấu, đại thần nội vụ mọi năm tham ô hủ bại, bán chức quan, điều khiển quý tộc cấp dưới buôn lậu, bị một vị hạ nghị viện phía sau kết tội, nghị viện này là một vị bà con xa bởi vì bần cùng bất đắc dĩ đem danh hiệu hiệp sĩ của mình bán cho một vị phú thương, mà ở đế quốc, danh hiệu quý tộc chỉ có thể kế thừa, mà không thể buôn bán, trao tặng và thu hồi đều phải được quốc vương đồng ý qua, nghị viện này sau khi phát hiện, lập tức gian nan tiến hành tra xét đến 1 năm, cuối cùng phát hiện đầu nguồn chính là đại thần nội vụ.

Việc này vừa ra, lập tức gây nên chấn động rất lớn, trước tiên không nói cử chỉ này phạm vào nhiều tội, quản lý tước vị là quyền lực quốc vương, hành vi đại thần nội vụ bán tước, khiến quốc vương cực kỳ coi trọng quyền lực ghét cay ghét đắng, lập tức ký tên điều tra, quan tòa lớn tự mình tổ chức nhân thủ điều tra việc này, không có chức vụ bộ trưởng cố định bá tước Parkinson cũng tham dự trong vòng điều tra. Thế là tiếp đó, các tội khác của đại thần nội vụ cũng nhất nhất đặt trước mặt quốc vương, trong đó bá tước Parkinson đưa đến tác dụng vô cùng trọng yếu.

Đại thần nội vụ không có chút hồi hộp nào rớt đài, liền tới năm mới. Thời gian qua đi nửa năm, Edward vẫn ở Samosat quan tâm đến vương đô, lại một lần nữa trở lại vương cung. Trong bữa tiệc tối tân niên, y hướng về trung tâm quyền lực đi đến vị trí bá tước Parkinson giơ ly rượu lên, tâm tình vô cùng tốt uống một hơi cạn sạch ly rượu.

Bốn năm sau ——

“Ngày an lành, các hạ William.” Một á thú nhân xinh đẹp hướng về William quỳ gối hành lễ.

“Ngày an lành, các hạ Eddy.” William ngừng lại, cũng tương tự hướng về y hành lễ.

Eddy trong đôi mắt màu hổ phách chứa đầy kích động kiềm chế hưng phấn, gần đây khi biết tin hắn sẽ trở thành vương trữ, mẫu thân cũng đã dặn qua y, để y cùng William con riêng quốc vương coi trọng nhất giữ gìn mối quan hệ, phải biết tuy rằng William xuất thân không vẻ vang, nhưng đây là thú nhân tiềm lực nhất toàn đế quốc, cũng là thú nhân vị thành niên đầu tiên đột phá đến cấp 7, khoảng cách hắn thành niên chỉ còn có mấy tháng, cũng đã đột phá cấp 7 sơ cấp, đang vững chắc hướng về cấp 7 trung cấp. Thiên phú như vậy, hơn nữa được quốc vương bảo đảm, tương lai William tất nhiên sẽ là thống soái đế quốc cao nhất trong quân sự, một đại công phong hào tuyệt đối không thiếu được.

Mấy năm qua bên người vương trữ đột nhiên tăng một nhóm người hầu thân phận thật sự có tác dụng gì, William đã sớm hiểu rõ trong lòng, nhưng không vì diễm phúc này mà cảm thấy hài lòng.

Ba năm trước, sau khi vương trữ trưởng thành, liền từ Samosat chuyển đến vương cung, ở lại bên người quốc vương, học tập xử lý đại sự quốc gia như thế nào. Có điều bởi vì là thân phận của chính mình, Edward chỉ làm công phu mặt ngoài, ngoại trừ không thể không tham gia hội nghị, biểu hiện bình thường cũng không dụng công, mà là đem thời gian dài tiêu tốn ở vấn đề thần học, cùng với người thần quan giao lưu đàm luận. Đối với điều này, rất nhiều đại thần đã nhiều lần mãnh liệt yêu cầu bãi miễn tư nhân thần quan giáo chủ Yade Just, bọn họ cho rằng, chính bởi vì những thần quan dẫn dắt sai lầm, mới khiến vương trữ không làm việc đàng hoàng. Quốc vương đối với điều này chỉ cười cho qua chuyện, tiếp tục tùy ý Edward làm những việc mà y thích.

Nhưng William lại không như thế. Mặc dù là con riêng quốc vương, thế nhưng vương trữ cùng quốc vương đối với hắn cực kỳ coi trọng, biểu thị này trong tương lai nhất định sẽ tiến vào quân giới hoặc là chính đàn, trở thành phụ tá đắc lực cho vương trữ cùng quốc vương dựa dẫm. Thế là nội dung học tập của William so với vương trữ gần như giống nhau, cũng không có người đối với điều này cảm thấy nghi hoặc.

Edward có thể lười biếng, mà William lại bận rộn đến chân không chạm đất, hiện tại, mỗi ngày tu luyện và học tập hầu như chiếm hết tất cả thời gian của hắn, có thể bỏ ra chút thời gian kia, hắn chỉ muốn dính ở bên người Edward, mà không phải dùng để ứng phó những tên á thú nhân này.

Nhìn Eddy muốn nói lại thôi, trong lòng William chỉ cảm thấy bực bội, không chút phong độ nào hỏi: “Xin hỏi đến cùng có chuyện gì?”

Eddy đỏ mặt, lắp bắp liền nói: “Ta chính là muốn hỏi một chút… Ngươi, thời điểm ngươi thành niên, sẽ tiến hành ở trong không gian vị á thú nhân nào? Ta nghe nói vương hậu còn có mấy vị đại công phu nhân đều đồng ý cung cấp trợ giúp cho ngươi…”

“Ta sẽ ở trong không gian vương trữ điện hạ hoàn thành nghi thức thành niên.” William đánh gãy lời nói của Eddy.

Eddy kinh ngạc trợn to hai mắt: “Nhưng mà, nhưng mà vương trữ điện hạ còn chưa có kết hôn! Hơn nữa đẳng cấp điện hạ như vậy…”

“Không có ai quy định, ngay cả Orgona, quy định thú nhân không thể ở trong không gian anh trai á thú nhân mình vượt qua giai đoạn hoàn thành thành niên.” William nhíu nhíu mày, “Hơn nữa, không gian vương trữ điện hạ là không gian thảo dược cấp 6 trung cấp biến hình, các hạ Eddy, ta không biết ngươi nghĩ như thế nào, nhưng ta cảm thấy không gian như vậy đã là rất xuất sắc.”

Eddy vội vã giải thích: “Nhưng mà… nhưng mà so với các đại công phu nhân bên vương hậu bệ hạ, không gian vương trữ điện hạ vẫn còn có chút thấp.”

“Đẳng cấp không gian á thú nhân cũng không ảnh hưởng thú nhân thành niên.” William nói, “Sở dĩ thú nhân muốn ở trong không gian cha mẹ vượt qua 3 ngày thành niên, không chỉ bởi vì trong không gian rất an toàn, sẽ không có tổn thương đến thú nhân, càng là bởi vì không gian của cha mẹ có thể động viên tâm tình thú nhân. Mẹ của ta đã tạ thế, đương nhiên ta muốn ở bên cạnh người ta thân cận nhất, thành niên trong không gian á thú nhân tín nhiệm nhất, như vậy mới có thể thả lỏng ở mức độ cao nhất, không phải sao? Mà người ta thân cận nhất, á thú nhân tín nhiệm nhất, đương nhiên là vương trữ điện hạ rồi.”

Eddy ngượng ngùng nói: “Hóa ra là như vậy…”

William không muốn lãng phí thời gian nữa, liền vuốt cằm nói: “Xin lỗi, ta cần phải đi rồi, điện hạ còn đang đợi ta.” Nói xong liền nhanh chóng rời đi, chỉ để lại Eddy đứng tại chỗ, cúi đầu ủ rũ nhìn bóng lưng của hắn đờ ra.

So với pháo đài Hull ở Samosat, vương cung càng to lớn hơn, tương tự, người cũng nhiều hơn, dọc theo đường đi, đều có người không ngừng hướng về hắn chào hỏi, William cảm thấy rất phiền phức, nhưng không thể mất đi phong độ, vô lễ không nhìn đến đối phương, cuối cùng hắn biến thành hình thú, nhảy ra cửa sổ, theo vách tường, mạnh mẽ nhanh nhẹn bò đến bệ cửa sổ gian phòng vương trữ. Trong vương cung không cho phép thú nhân tùy ý biến thân thành hình thú, chỉ có điều điều này cũng không hạn chế thú nhân vị thành niên biến thân.

Edward đang nói chuyện cùng Yade Just, đột nhiên nghe âm thanh cửa sổ bị đẩy ra, vừa quay đầu lại, liền nhìn thấy một hình bóng màu bạc cấp tốc lướt qua bệ cửa sổ, nhảy vào gian phòng. Tiểu ngân long vừa đáp xuống đất, tiếp đó liền vọt tới trước mặt Edward, thoáng dừng một chút, đè thấp nửa người trước hành lễ, sau đó nhanh chóng nhảy đến trên ghế sa lông, đưa đầu ủng vô bàn tay Edward, đặt cằm ở trên đùi Edward, dáng vẻ mãnh liệt yêu cầu sờ lên đầu mình.