Cuộc Chiến Vương Quyền

Chương 51




Edward quyết định đem bá tước Parkinson hong cho khô thêm mấy ngày, có điều khoảng thời gian này y cũng không bỏ hoang phế, mà là tiêu vào trên người đảng tự do, y cần phải hết sức hiểu rõ tình huống bên trong đảng tự do, tách ra một nhánh có thể cung cấp sức mạnh cho chính mình. Trên thế giới này, không có bằng hữu vĩnh viễn, cũng không có kẻ địch vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn. Đảng tự do không được quốc vương trọng dụng, mà chủ tịch đảng từ chính khách quan chức cấp cap từng đấu tranh trong cuộc chính trị đã làm hao mòn trung thành đối với gia tộc Lancaster, bọn họ không để ý ai quản lý quốc gia này, bọn họ chỉ quan tâm trong tay mình có thể bắt được quyền lực lớn bao nhiêu.

Edward liệt một dãy danh sách quan chức trong đảng tự do, căn cứ Yade Just đề cử cùng với ký ức một đời của mình, sàng lọc ra một phần có thể lấy cho mình sử dụng. Về điểm này, Edward cùng lợi ích gia tộc Green trên cơ bản là nhất trí, tuy rằng muốn cảnh giác người gia tộc Green mượn tên tuổi của chính mình vì bọn họ mà kiếm lời, thế nhưng trước tiên đem những người này tách ra, mới có thể tiến hành tốt động tác kế tiếp.

Những vấn đề này cũng không cần nóng vội, khoảng cách William thành niên còn tận 5 năm, y có thể từ từ mà đi.

Kỳ nghỉ giữa mùa hè tháng 6 đúng hạn mà tới, vương trữ rời đi đất phong của mình, trở lại vương đô thăm viếng cha mẹ mình, mà William cũng nghênh đón sinh nhật tuổi 13. Edward quyết định vì hắn tổ chức một bữa tiệc rượu sinh nhật thật long trọng, long trọng đến nỗi không ít người không rõ ý tưởng, vì thế cảm thấy bất mãn rất lớn.

William chỉ là con riêng của quốc vương, tình huống vương trữ còn sống, không tiện tổ chức yến hội quá long trọng trong vương cung, tiệc rượu sinh nhật William chỉ có thể đến nhà cậu hắn, cử hành ngay tại dinh thự bá tước Letterman. Tuy rằng dinh thự Letterman so với vương cung nhỏ hơn rất nhiều, thế nhưng Edward sẽ không bởi vì chỗ quá nhỏ này, mà giảm đi quy mô tiệc rượu sinh nhật William.

Sau khi được quốc vương đồng ý, Edward mời không ít quý tộc tới tham gia tiệc rượu sinh nhật William, gia tộc Letterman đương nhiên phải điều động toàn viên, mà thúc ngoại tổ phụ William, phụ thân vợ hiệp sĩ Orlando, bá tước Parkinson bị Edward hong cho khô rất lâu cũng có trong danh sách được mời. Từ lần ở phòng dưới đất giáo đường kia đàm luận ngắn gọn, bá tước Parkinson hết lần này tới lần khác đều hướng về Edward, đều bị Edward không nhìn tới. Bá tước Parkinson cũng thể hiện ra tuổi tác mười phần kiên trì tương xứng so với ông, cùng Edward muốn khiêm cung, Edward cảm thấy gần đủ rồi, liền hướng về ông đưa ra thiệp mời.

Làm vương đệ yêu thương của vương trữ, cũng không muốn để người khác biết là người thừa kế tương lai của đế quốc, sinh nhật William tự nhiên cũng không thể là tiệc rượu sinh nhật đơn giản được, mà là xã giao chính trị ám lưu mãnh liệt. Edward có ý định rèn luyện William, mà y cũng chính vì dùng lý do này, mới được quốc vương cho phép, có thể mời được nhiều quý tộc như vậy, bởi vậy y đem quan chức mà quốc vương sắp xếp ở Hull, cùng với thầy giáo được gọi tới chuẩn bị vì William, ra lệnh bọn họ sắp xếp tiệc rượu cùng tư liệu khách mời, từng cái vì William phân tích giảng giải, cũng nhờ vào y sắp xếp thế cục chính trị, giải thích một chút vấn đề chính sách quốc gia, cùng một chút trò vặt chính khách.

Chính Edward cũng được lợi rất nhiều, nhân thủ quốc vương, sưu tập tư liệu một cách tự nhiên so với lúc y lén lút thu dọn đi rất nhiều, cũng có thêm cái nhìn toàn diện đại cục. Tuy rằng bởi vì William tuổi còn nhỏ, rất nhiều bí ẩn vẫn chưa nói với hắn rõ ràng, thế nhưng phải biết, rất nhiều đại sự đều sẽ có một ít việc nhỏ làm dấu hiệu cùng đầu nguồn, hơn nữa Edward có ký ức tương lai, thu dọn tốt những cục diện này cũng xem như là chuyện đơn giản, có thể suy đoán ra không ít tin tức trọng yếu, hơn nữa còn lợi dụng. Nói cho cùng, y càng có thể lợi dụng quốc vương một phen.

William vô cùng thông minh, ở Samosat hơn nửa năm, Edward để hắn mỗi ngày đều tham gia các loại hội nghị chính vụ, bên cạnh hắn lại có người của quốc vương cố ý sắp xếp các giáo viên ưu tú chỉ đạo, rất nhanh liền đối với sự vụ quốc gia một chữ không biết đã biến thành thành viên vương thất hợp lệ. Chỉ tiếc, William ở trong chính trị không có quá nhiều linh khí, rất nhiều vấn đề còn cần Edward cùng các giáo viên làm thêm một chút dẫn dắt mới có thể nghĩ rõ ràng, cảm tính về chính trị cũng không đủ mạnh, từ sau kỳ thi sát hạch vào cuối năm ngoái, cấp độ của hắn đột phá lên cấp 5, đến hiện tại đã đột phá đến cấp 5 trung cấp, vững chắc nhanh chóng cấp tốc hướng về cấp 5 đỉnh cao, chiếu theo tình huống này, e rằng William sẽ là vị thành niên đầu tiên trở thành cường giả thú nhân cấp 7 toàn đế quốc.

Quốc vương đối với điều này phi thường cao hứng, bản thân ông là phần tử hiếu chiến, đương nhiên hi vọng người thừa kế của mình có thể như chính mình, có thể phục vụ cho chính mình, hoàn thành thông qua vũ lực khống chế quốc gia.

Edward cũng vì William tài năng quân sự xuất chúng cùng thiên phú tu luyện cảm thấy tự hào, bởi vì William tuy rằng thực lực cường hãn, nhưng hoàn toàn không giống cha của hắn hiếu chiến như vậy, trên thực tế, tuy rằng bởi vì những năm sống ở nông thôn kia bị người bắt nạt, William đã thông qua vũ lực thực lực mà quen thuộc, thế nhưng trừ phi hắn cảm giác mình bị người khác bắt nạt nhục nhã, tình huống khác hắn không thích cùng người khác phát sinh tranh chấp, tính cách phi thường đơn thuần, so với các bé quý tộc thú nhân khắp nơi gây chuyện thị phi phát tiết tinh lực, hắn càng thích dính ở bên người Edward. Điều này làm cho Edward càng ngày càng yên tâm, đương nhiên, cho dù William có giống quốc vương, là một tên phần tử hiếu chiến độc tài thống trị, y cũng sẽ toàn tâm toàn ý phụ tá William, thế nhưng về phần tình cảm cá nhân của hắn, y vẫn là hi vọng William không nên cùng quốc vương có tương tự quá mức.

Hạ tuần tháng 5, Edward dẫn theo người hầu cùng một đại đội cận vệ vương trữ khởi hành từ Samosat, chạy tới vương đô. Lần này, Edward không cố ý kéo dài thời gian, tuy rằng đi chính là đường bộ, bọn họ vẫn rất nhanh liền chạy tới vương đô, trong tiếng hoan hô của dân chúng, xuyên qua nửa thành Lehmann, trở lại vương cung, thăm hỏi hai vị bệ hạ tôn quý nhất đế quốc, trên danh nghĩa phụ thân và mẫu thân Edward.

Vương hậu khi biết Edward vì chuẩn bị tiệc rượu sinh nhật cho William, liền phát ra 10 phong thư, trách cứ y có ý nghĩ hàm hồ kỳ lạ, yêu cầu y lập tức đình chỉ loại hành vi tự rước lấy nhục này. Sau khi Edward đã được quốc vương đồng ý, bà lại liên tiếp phát ra mười mấy phong thư, như muốn đem lửa giận hoàn toàn phát hiết ở trên người Edward. Lại đúng vào lúc này, ở trong phòng tiếp khách, chung quy bà phải biểu hiện ôn nhu hào phóng một chút, cần biểu đạt đối với nhi tử nhớ nhung cùng cửu biệt gặp lại vui sướng, lúc này mới để Edward tránh được một kiếp.

Edward thuận lợi cùng hai vị bệ hạ trước mặt thành viên vương thất biểu diễn một vở kịch phụ từ tử hiếu, lại lấy lý do mệt mỏi, từ chối vương hậu yêu cầu muốn dẫn y đi đến phòng đơn độc nói chuyện, sớm trở lại phòng của mình.

Gian phòng vương trữ trước sau như một phú quý xa hoa, cùng với năm ngoái lúc y tiến vào, giống nhau như đúc, trên bàn đặt một bình hoa hồng nhỏ, rất mềm mại xinh đẹp. Mà giờ khắc này, tương tự đứng ở chỗ này, tâm tình Edward đã rất khác. Thời gian trôi qua 1 năm, khi ở trong phòng tiếp khách một lần nữa nhìn thấy quốc vương, quỳ gối bên chân ông, hôn lên nhẫn ông, Edward phát hiện, những oán hận đã từng quanh quẩn ở trong lòng y, hoảng sợ, phẫn nộ, và sợ hãi, đã biến mất không còn bóng dáng, hiện tại, lão già này đã từng đem y đưa vào chỗ chết, chính là kẻ thù của y, là địch thủ mà y có thể nhìn thẳng.

Chiến tranh đã bắt đầu rồi. Y ở trong lòng đối với lão đã từng là phụ thân mình, người nắm quyền lực cao nhất đế quốc. Ta sẽ không ngu ngốc đem mạng của mình đặt vào trong tay ông.

Các quý tộc vương đô, sau khi nghe các lời đồn đãi, rốt cuộc tận mắt nhìn thấy vương trữ yêu thương vương đệ mình ra sao. Bất luận vương trữ đi nơi nào, bên người đều sẽ dẫn theo William, mà nguyên bản, y đối với những em trai em gái cùng cha khác mẹ là thái độ hờ hững cũng không thèm nhìn. Nhất thời, tất cả mọi người cũng bắt đầu chờ mong đến tiệc rượu sinh nhật William, quốc vương đối với William yêu chuộng rõ như ban ngày, hiện tại ngay cả vương trữ cũng thích yêu chuộng loại hình em trai này, mọi người như thế nào sẽ bỏ qua cơ hội nắm lấy hảo cảm của hai người đây.

Tiệc rượu sinh nhật William là do Edward tự mình dặn dò xử lý, trong lòng vương hậu tức giận đến gần chết, nhưng cũng không thể vào lúc này kéo chân sau Edward, biểu thị quá mức công khai bất mãn của mình, kích động phát tiết lửa giận. Edward đối với điều này cũng không để ý, thời điểm quan trọng này càng cần cẩn thận hơn, cơn tức tối của vương hậu cũng không tính là gì.

Một ngày kia liền đến sinh nhật William. Lúc buổi chiều tà, đoàn xe vương trữ liền từ vương cung xuất phát, đi tới dinh thự bá tước Letterman. Lúc này đại trạch Letterman rực rỡ hẳn lên, ngay cả tường gạch cọ rửa đánh bóng đến tận 10 lần, màu sắc tươi đẹp, sạch sẽ sáng sủa. Từ cửa lớn đến phòng ốc cho đến con đường mòn, đính lên trang sức vòm hoa tươi thủy tinh, khắp căn phòng đều dùng hoa tươi trang hoàng lộng lẫy, chỉ là hiện tại còn chưa tới thời gian đón khách, hoa tươi còn đặt trong không gian lưu trữ của á thú nhân.

Edward nắm tay William kiểm tra tình huống hiện trường tiệc rượu, gật gật đầu biểu thị thỏa mãn, gia tộc Letterman lúc này mới yên lòng, thực đơn tiệc rượu còn có vũ hội thì đem ra đưa cho Edward xác nhận lại một lần cuối cùng, một bên khác, phu nhân bá tước Letterman thì mang theo một đống hầu nam đem trang phục đến cho William.

Lại qua 2 giờ, các khách nhân bắt đầu lục tục chạy tới đại trạch Letterman, thẳng đến trước khi bắt đầu bữa tiệc, các khách nhân đều đến đầy đủ. Tiệc rượu sinh nhật lần này sẽ có buổi đọc kinh, Edward quyết định tự mình chủ trì, không đề cập tới điều này sẽ gây nên bao nhiêu rắc rối lớn, Edward hành động lần này trước đó vẫn chưa nói rõ cho William biết, khi thấy Edward tiếp nhận thánh huấn và dây chuyền kim hoàn long, giơ tay ra phía trước bảo mọi người im lặng, cả người William kích động đến lay động, đỏ mặt quay về phía Edward bắt đầu cười lên ngây ngốc.

Edward không hiểu William vì điều gì mà cao hứng, nhưng khi nhìn đến trong mắt con thú nhỏ biểu thị chân thành vui sướng, vẫn là cảm thấy hết sức vui mừng, lập tức nghiêm nghị, ra lệnh cho mọi người cúi đầu im lặng, đồng thời cùng y đọc kinh.