Cung Tường Vãn Tâm

Chương 118: Thay đồ




Thấy Lan phi khinh thường, Triệu Thanh Uyển cười hỏi: "Nghe nói Lan phi muội muội giỏi làm huân hương, tay nghề này chắc là độc nhất trong số các tỷ muội hậu cung đúng không?"

"Tạ hoàng hậu nương nương khen ngợi, thần thiếp đúng là có thể làm được vài mùi huân hương. Có điều huân hương thần thiếp làm đương nhiên là để dùng ở Y Lan Điện của thần thiếp. Những bá tánh bình dân bên ngoài e là không có phúc để dùng." Lan phi híp mắt, kiêu ngạo trả lời.

"Cũng đúng, rồng sinh chín con, mỗi người mỗi khác. Có người thích hòa đồng cùng mọi người, có người chỉ thích hưởng thụ một mình. Bổn cung thì không ngại những bá tánh bình dân đến lúc đó đến xem tranh của mình."

"Nương nương, người định bán tranh chữ ở chợ sao?" Lữ tài nhân hoàn toàn không chú ý đằng sau nụ cười dịu dàng của Triệu Thanh Uyển là giọng điệu thản nhiên đáp trả Lan phi, hưng phấn hỏi.

Lan phi thấy Lữ tài nhân thân thiện khờ dại lôi kéo Triệu Thanh Uyển, trừng mắt một cái.

"Ha ha, đúng, bổn cung không giỏi thêu thùa, những việc khác cũng không am hiểu, chỉ có vẽ tranh thủy mặc thì còn tạm được. Đến lúc đó mong các muội muội có cùng hứng thú có thể tranh luận cùng bổn cung. Thẩm quý nhân, bổn cung nghe nói muội thích vẽ tranh đúng không?"

"Hồi nương nương, thần thiếp đúng là có sở thích vẽ tranh, có điều thần thiếp vẽ không được đẹp lắm, không dám thảo luận với nương nương."

"Thẩm quý nhân khiêm tốn. Thẩm quý nhân lịch sự nhã nhặn, khí chất như u lan, tranh vẽ chắc chắn cũng sẽ ở một cảnh giới đặc biệt. Chờ đến khi ấy bổn cung nhất định phải tận mắt thưởng thức tác phẩm của Thẩm quý nhân, mong Thẩm quý nhân đừng từ chối."

Nghe Triệu Thanh Uyển dùng danh hào "Lan" của mình để khen Thẩm quý nhân, Lan phi tức giận nghiến răng.

Một quý nhân nhỏ bé nào xứng với chữ "Lan" của nàng ta chứ?

"Thần thiếp xin nhân lời khen của nương nương, thế thì thần thiếp xin tự bêu xấu."

"Được rồi Thẩm quý nhân, vậy chúng ta cứ quyết định thế."

Sau khi nói chuyện với Thẩm quý nhân xong, Triệu Thanh Uyển lại khen khả năng thêu thùa của Lương phi và Phương tần, đồng thời nhắc đến việc Tưởng quý nhân giỏi dùng cánh hoa tạo phấn mặt, cũng được ba người này nhận lời đến khi đó cũng tham gia.

Những người khác hào hứng giới thiệu sở trường của mình.

Chỉ có Lan phi.

Nàng ta cảm thấy những nữ nhân này muốn kiếm tiền đến điên rồi, ngay cả thể diện phi tần của hoàng đế cũng từ bỏ.

Nàng ta quyết không dùng bàn tay kim chi ngọc diệp của mình làm huân hương đem ra chợ bán cho những bá tánh bình dân.

Việc này Lan phi không ủng hộ, cũng không muốn hỗ trợ.

Nhưng dưới sự thu xếp của Triệu Thanh Uyển và Lương phi, có Nội Vụ Phủ và thống lĩnh thị vệ hợp tác, việc mở chợ lần đầu tổ chức vào cuối tháng sáu.

Vì đây là tiền lệ, Tiêu Sát sai người đưa tin khắp kinh thành.

Ngày đầu tiên mở chợ hoàng gia, có rất nhiều người tới tham dự, trong đó có nữ quyến nhà quan, cũng có những cô nương bá tánh bình thường.

"Hoàng thượng, hôm nay là ngày đầu tiên chợ hoàng gia của chúng ta mở, thần thiếp cũng muốn đi xem. Thần thiếp cảm thấy nghe cung nhân bẩm báo không bằng tận mắt chứng kiến."

Triệu Thanh Uyển nghe quản sự Nội Vụ Phủ bẩm báo bán được rất nhiều đơn hàng, Triệu Thanh Uyển không kìm nén được, vội tới Tuyên Thất Điện xin Tiêu Sát ân điển.

Tiêu Sát tuy đã bảo thống lĩnh thị vệ bố trí phòng bị khắp chợ nhưng vẫn sợ xảy ra sự cố, lo lắng cho an toàn của Triệu Thanh Uyển nên sớm đã hạ lệnh phi tần hậu cung không được xuất cung đến chợ.

"Hoàng hậu, trong chợ rất loạn, nàng cứ ngoan ngoãn ở trong hậu cung chờ tin tốt đi."

"Hoàng thượng, thần thiếp thật sự muốn đi xem, hoàng thượng cho thần thiếp đi xem một chút được không? Hay là như vậy đi, thần thiếp thay đồ của cung nữ, chỉ đi xem một chút rồi hồi cung ngay. Hoàng thượng yên tâm rồi chứ? Hoàng thượng, thần thiếp cầu xin ngài mà."

Chợ hoàng gia do nàng đề nghị tổ chức, bản thân lại không thể đến tận nơi xem, Triệu Thanh Uyển thật sự thấy tiếc nuối, không khỏi làm nũng cầu xin Tiêu Sát.

Thấy nàng làm nũng mình như vậy, Tiêu Sát chỉ đành thỏa hiệp: "Thôi được, hiếm khi hoàng hậu làm nũng với trẫm, nếu trẫm không đồng ý, trẫm sợ sau này hoàng hậu không muốn làm nũng với trẫm nữa. Thế chẳng phải trẫm tổn thất nghiêm trọng, hối hận không kịp sao?"

"Hoàng thượng đồng ý với thần thiếp rồi? Tốt quá, thần thiếp đa tạ hoàng thượng, vậy thần thiếp về Phượng Nghi Điện thay đồ đây!"

"Hoàng hậu đừng vội! Tiểu Mục Tử, ngươi lập tức đi tìm một bộ đồ cung nữ và thái giám đến Thanh Lương Điện, trẫm và hoàng hậu muốn thay."

"Vâng."

"Hoàng thượng cũng thay đồ? Ngài cũng muốn đi xem sao?"

"Đúng vậy. Không đi cùng nàng sao trẫm yên tâm được? Đi thôi hoàng hậu của trẫm, cùng trẫm về Thanh Lương Điện thay đồ trước."

"Vâng, thần thiếp tuân lệnh."

Triệu Thanh Uyển được Tiêu Sát nắm tay kích động đến Thanh Lương Điện.

Tiểu Mục Tử đã tìm đến hai bộ đồ cung nữ và thái giám phù hợp với họ.

"Tiểu Mục Tử, ngươi ra ngoài đi, hoàng hậu giúp trẫm thay đồ là được."

"Vâng."

Tiêu Sát đuổi Tiểu Mục Tử ra ngoài, bảo Triệu Thanh Uyển giúp mình thay đồ.

Triệu Thanh Uyển đương nhiên sẵn lòng, cũng rất tò mò.

Ở trong cung lâu như vậy, thường ngày nàng chỉ thấy Tiêu Sát mặc long bào chí tôn vô thượng, không biết hắn mặc đồ tiểu thái giám sẽ trông như thế nào.

Vì vậy nàng nhanh chóng giúp Tiêu Sát mặc đồ và đội mũ thái giám.

Lúc này, Tiêu Sát như biến thành một người khác, sự uy nghiêm sắc bén trên người lập tức bớt đi.

Triệu Thanh Uyển bật cười trêu chọc: "Hoàng thượng mặc bộ đồ này trông đáng yêu quá!"

"Hoàng hậu trêu trẫm hả, đổi đồ thì không giống hoàng thượng sao?"

"Thần thiếp không dám nói như vậy."

"Nhưng rõ ràng nàng nghĩ thế! Hôm nay vì nàng trẫm mới hạ mình mặc bộ đồ này, hoàng hậu còn trêu ghẹo trẫm. Không được, nàng phải bồi thường cho trẫm."

"Hoàng thượng muốn thần thiếp bồi thường thế nào?"

"Việc này hả, tạm thời để đó, cho hoàng hậu ghi nợ, dù sao thì hoàng hậu cũng đừng hong chơi xấu."

Ánh mắt Tiêu Sát lập tức trở nên giảo hoạt, cũng hào hứng chờ nàng thay đồ cung nữ.

Nhìn Triệu Thanh Uyển trong bộ đồ cung nữ trông càng tao nhã hơn, hắn tự hào cong môi.

Nữ nhân hắn yêu quả nhiên mặc gì cũng đẹp, mặc gì cũng khiến trái tim hắn rung động.