Từ sáng qua Tiêu Sát tức giận lật đổ cả bàn ăn, cả ngày không quay lại Phượng Nghi Điện, đến khi Triệu Thanh Uyển bận rộn xong, không khỏi thấy mất mát.
Đêm qua một mình nằm trên giường phượng, nàng suy nghĩ rất nhiều, trằn trọc khó ngủ, buổi sáng thức dậy sắc mặt cũng không tốt lắm.
Vậy mà Vân Tụ còn bẩm báo: "Nương nương, sáng nay Tiểu Toàn Tử thấy hoàng thượng và Mục công công từ Chiêu Dương Điện đi ra."
"Ha ha, vậy sao? Thế thì tốt."
"Nương nương thật sự thấy tốt sao? Tiểu Toàn Tử nói hoàng thượng ở Chiêu Dương Điện từ chiều qua đến sáng nay, buổi tối cũng không về Tuyên Thất Điện phê duyệt tấu chương. Trước đây mỗi lần ở Phượng Nghi Điện của chúng ta ngày ấy chưa từng ở lại lâu như vậy."
"Hậu cung có thể có một phi tử khiến hoàng thượng tạm thời buông bỏ chính vụ, thư giãn một chút, đây không phải chuyện tốt sao? Chúng ta nên thấy vui mới đúng." Triệu Thanh Uyển ngồi ngay ngắn trước bàn trang điểm nhìn gương mặt trắng bệch trong gương, thản nhiên trả lời, nhưng trái tim như bị một đàn kiến gặm nhấm.
"Nương nương suy nghĩ cho hoàng thượng như vậy, nhưng hoàng thượng đâu có suy nghĩ cho nương nương, ngài ấy mới đối tốt với người hai ngày đã thay lòng đổi dạ, đúng là bạc tình!"
"Nếu ngươi đã cảm thấy ngài ấy bạc tình thì sau này ở trước mặt ta đừng nói chuyện giúp ngài ấy nữa. Được rồi, không nói nữa, mau giúp ta trang điểm đi. Hôm nay hai phi tần đối địch với ta là Lan phi và Ngọc thải nữ cũng sẽ tới thỉnh an đấy."
"Vâng."
Vừa nghe chủ tử nhắc tới Lan phi và Ngọc thải nữ, Vân Tụ lập tức vực dậy tinh thần, không nhắc chuyện Tiêu Sát và Dĩnh phi nữa.
Nàng vội vàng giúp chủ tử búi tóc nghiêm trang mà tao nhã, sau đó đội mũ phượng lộng lẫy, giúp chủ tử trấn áp chúng phi.
Giờ Mão.
Trừ Dĩnh phi và Lan phi, những phi tần khác đều lần lượt đến Phượng Nghi Điện.
"Tần thiếp tham kiến hoàng hậu nương nương, thỉnh an hoàng hậu nương nương."
"Các vị muội muội đều đứng dậy đi."
Triệu Thanh Uyển ngồi trên cao nhìn những nữ nhân này hành lễ với mình, ánh mắt tập trung vào hai chỗ trống.
Đợi các nàng ngồi xuống, cung nhân dâng trà xong, nàng mới cười hỏi Ngọc thải nữ ngồi xa nhất bên trái: "Chúc mừng Ngọc thải nữ hôm qua được hoàng thượng đặc xá trở về Hợp Hoan Điện. Không biết Hợp Hoan Điện đã xử lý mọi thứ ổn thỏa chưa? Cung nhân có đủ dùng không? Nếu không đủ, bổn cung sẽ phái thêm hai người cho muội."
"Tạ hoàng hậu nương nương quan tâm, mọi việc ở Hợp Hoan Điện đã xử lý xong xuôi, cung nhân cũng đủ dùng, hoàng hậu nương nương không cần lo lắng cho tần thiếp."
Hôm nay Ngọc thải nữ trang điểm đơn giản, nhẹ nhàng nở nụ cười, cúi đầu đáp.
Nửa năm bị Tiêu Sát đày vào Dịch U Đình, nàng ta đã chịu rất nhiều khổ sở.
Vì tính cách ương ngạnh, lại ỷ vào thân phận phi tần của hoàng đế, lúc mới vào Dịch U Đình, nàng ta luôn ra dáng chủ tử, đám ác nô và tội nô không vừa mắt nàng ta thường hay dạy dỗ nàng ta.
Số vũ nhục mà nàng ta phải chịu nhiều vô số kể, oán hận dành cho Tiêu Sát và Triệu Thanh Uyển cũng càng ngày càng tăng.
Bây giờ may mắn thoát khỏi Dịch U Đình, trở về Hợp Hoan Điện làm chủ tử, nàng ta chỉ muốn âm thầm xây dựng thế lực, đợi một ngày nào đó trả thù bọn họ.
Vậy nên giờ phút này, Ngọc thải nữ cố gắng giảm bớt sự tồn tại của mình.
"Hoàng hậu nương nương, hôm nay sao Lan phi và Dĩnh phi tỷ tỷ vẫn chưa tới nhỉ?" Lương phi làm bộ khơi mào câu chuyện.
"Chẳng lẽ Lương phi tỷ tỷ chưa nghe nói sao, hôm qua hoàng thượng ngủ lại Chiêu Dương Điện, hôm nay Dĩnh phi tỷ tỷ đương nhiên không thể dậy sớm rồi."
"Vậy sao? Ta đúng là chưa nghe nói việc này."
Tào tiệp dư và Lương phi kẻ xướng người họa, cả hai vừa nói vừa âm thầm quan sát sắc mặt Triệu Thanh Uyển.
Triệu Thanh Uyển vẫn mỉm cười, không hề bị lời các nàng nói làm ảnh hưởng: "Hôm qua Dĩnh phi muội muội hầu hạ hoàng thượng vất vả, đến trễ một chút cũng là chuyện bình thường. Lan phi muội muội mới được giải cấm túc, trong điện cũng có rất nhiều việc cần đích thân muội ấy xử lý, đương nhiên cũng đến muộn rồi. Chúng ta uống trà đi, kiên nhẫn chờ là được."
"Hoàng hậu nương nương quan tâm các tỷ muội như vậy đúng là phúc của chúng tần thiếp." Tào tiệp dư nịnh nọt dối trá.
Một lúc sau, giọng của Lan phi từ bên ngoài truyền vào trong sảnh: "Các tỷ muội đến sớm vậy à? Xin lỗi hoàng hậu nương nương, hôm nay thần thiếp tới trễ."
"Lan phi muội muội không cần khách sáo, cũng không tính là muộn, ngồi xuống uống trà đi."
"Tạ hoàng hậu nương nương. Ơ, kia là vị trí của Dĩnh phi đúng không, không ngờ còn có người chưa đến nữa."
"Đêm qua Dĩnh phi thị tẩm, chắc là hoàng thượng thương xót muội ấy, dặn dò muội ấy hôm nay dậy muộn, Lan phi muội muội cứ tự nhiên." Lần này Triệu Thanh Uyển nói thẳng.
Lan phi lập tức lộ vẻ ghen tỵ.
Sau bữa tiệc sinh nhật đó, nàng ta chưa được thị tẩm lại.
Dĩnh phi sao có thể may mắn thế chứ!
Nàng ta mới vừa được giải cấm túc, Dĩnh phi đã được thị tẩm, đúng là tức chết nàng ta.
Mọi người nói chuyện với nhau thêm một lúc, Dĩnh phi cuối cùng cũng tới.
"Thần thiếp tham kiến hoàng hậu nương nương, thỉnh an hoàng hậu nương nương."
"Dĩnh phi muội muội mau đứng lên đi."
"Xin lỗi hoàng hậu nương nương, hôm nay thần thiếp dậy muộn nên tới trễ, mong hoàng hậu nương nương thứ lỗi."
"Dĩnh phi muội muội không cần khách sáo, đêm qua muội hầu hạ hoàng thượng vất vả, dậy muộn cũng là điều bình thường. Lát nữa bổn cung sẽ bảo Nội Vụ Phủ đưa ít tổ yến đến Chiêu Dương Điện cho muội muội bồi bổ."
"Tạ hoàng hậu nương nương quan tâm."
Nghe Triệu Thanh Uyển nói đêm qua nàng hầu hạ hoàng thượng vất vả, Dĩnh phi đỏ mặt thẹn thùng.
Triệu Thanh Uyển lặng lẽ quan sát, ánh mắt không khỏi tối sầm.
Những phi tần khác không che giấu sự ghen tị trên khuôn mặt.
Lan phi tuy mới được giải cấm túc, có điều nàng ta vẫn cho mình là người đứng đầu chúng phi, khi nói chuyện vẫn ngạo mạn chanh chua như trước.
Chỉ cần nàng ta không quá đáng, Triệu Thanh Uyển sẽ không chỉ trách, nàng chỉ nói vài việc trong hậu cung rồi cho mọi người giải tán.
Những ngày kế tiếp, Tiêu Sát cũng không tới Phượng Nghi Điện lần nào.
Có điều hắn như con bướm hút mật khắp nơi, ngày nào cũng lưu luyến với các điện khác nhau.
Hôm nay ăn sáng với Lương phi, ngày mai ăn trưa với Dĩnh phi.
Hôm sau uống trà chiều với Phương tần, hôm sau nữa ăn tối với Tuệ quý nhân.
+
Trừ Y Lan Điện của Lan phi và Hợp Hoan Điện của Ngọc thải nữ, những điện khác trong hậu cung hắn đều bớt thời gian ghé thăm.
Hắn mỗi ngày có ai bầu bạn Vân Tụ đều bĩu môi bẩm báo với Triệu Thanh Uyển.
Mỗi lần nghe, trái tim Triệu Thanh Uyển như bị kim đâm, nhưng ngoài miệng vẫn mãi chỉ có một câu: "Ừ, ta biết rồi."