Cùng Trời Với Thú

Chương 427: 427: Thật Coi Đại Gia Là Con Mèo Con Nhỏ Sao




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Sở Chước trong lúc nhất thời không thể xác định ảo trận trên cửa động là người làm hay là hình thành tự nhiên, liền kêu Huyễn Ngu trong túi linh thú ra.

Huyễn Ngu cùng Huyền Uyên bởi vì thực lực quá yếu, hai đứa cùng nhau ở trong túi linh thú làm bạn cùng nhau chơi đùa ngủ nghỉ, khi Huyễn Ngu bị Sở Chước kêu ra, bé rùa tự nhiên cũng đi ra theo.

Khi tiểu loli bước ra, trong hai cái túi khăn trùm đầu trên đầu có con rùa nhỏ nằm úp sấp trong đó, bộ dáng này là rất manh, không nói Sở Chước bị manh đền nhịn không được bế xuống tiểu loli, ngay cả Mặc Sĩ Thiên Kỳ cùng Hỏa Lân đều nhịn không được đưa tay sờ sờ bé rùa một đôi mắt đậu đen nhìn trừng trừng trên đầu Huyễn Ngu.

Huyễn Ngu nhìn xem hoàn cảnh chung quanh, trên mặt lộ ra vài phần vẻ không thích, che cái mũi hỏi: "Chủ nhân, chúng ta đến đâu vậy?"
Sở Chước nói đơn giản cho hai đứa vị trí hiện tại của bọn họ, chỉ vào trên tảng đá trước cửa động nói: "Huyễn Ngu, muội đến xem, ảo trận này là người làm hay là sinh thành tự nhiên?"
Huyễn Ngu nghe xong, liền lập tức đi tới gần xem.

Hang cao cỡ nửa người là ở phía dưới một khối cự nham, mà cự nham vừa vặn liền nhau cùng một mảnh vách núi, thoạt nhìn giống như là tự nhiên sinh thành.

Nếu không cảm giác được gió thổi tới từ cửa động, sẽ tưởng cái cửa động này là cự nham tự nhiên hình thành, cũng không quan hệ với phiến vách núi phía sau đó.

Huyễn Ngu chỉ liếc mắt nhìn một cái, liền khẳng định nói: "Chủ nhân, ảo trận này là con người bố trí, thực lực người bố trí ảo trận như thế nào thì muội không biết, bởi vì bày ra ảo trận là dùng trận bàn.


" Nói xong, nàng vươn ra tay nhỏ bé lại gõ xuống ở chỗ cửa động, sau đó giống như là đang chơi đùa, tay nhỏ bé nõn nà lấy ra một mặt trận bàn linh lực đã tiêu hao hơn phân nửa ở chung quanh.

Sở Chước tiếp nhận trận bàn xem, tâm tư hơi hơi trầm ngâm, liền tiện nói: "Đã là như thế, chúng ta liền vào xem.

"
Trận bàn ảo trận bất đồng cùng linh trận khác, rất khó luyện chế, có thể làm cho người ta riêng biệt dùng một mặt trận bàn bố trí một phen ảo trận cấp mười ở đây, mục tiêu đó là che giấu động nhỏ này, có thể thấy được mặt sau thông đạo không đơn giản.

Sở Chước thay đổi tâm tư thật nhanh, ước chừng có thể suy đoán vài phần.

Lúc này Sở Chước xoay người chuyển đi vào.

Huyễn Ngu thân cao vừa vặn với cửa động, không cần xoay chuyển người đi vào giống như người trưởng thành, nàng đặt bé rùa tới trên vai, quyết định trước không trở về túi linh thú, cũng đi vào theo.

Những người khác chỉ có thể giống Sở Chước ủy khuất xoay người chuyển đi vào, đặc biệt là mấy người cao cũng gần tám thước, đi rất gian nan, chỉ có thể bò đi vào.

(thước = xích: thước đo Trung Quốc, đơn vị đo chiều dài, bằng 1/3mét)
Đi ở cuối cùng là Huyền Ảnh, Sở Chước riêng biệt phân phó hắn một tiếng, để cho hắn đthả trận bàn lại chỗ cũ, khôi phục cửa động lại nguyên dạng, để tránh cũng có những người khác lại đây, phát hiện nơi này, tiến vào theo.

Bọn họ bò đi ở trong thông đạo chật hẹp sâu thẳm ước chừng hai canh giờ, lúc bò đến vô cùng nghẹn khuất, rốt cục nhìn thấy được ánh sáng phía trước, trong lòng Sở Chước rung lên, bò nhanh đi qua.

Khi bước ra thông đạo, một trận không khí thanh tân ập vào mặt.

Bất đồng với bên ngoài khắp nơi đều là sương mù màu xanh, cùng với tràn ngập mùi hủ thi, nơi này không khí tươi mát đến làm cho người ta vui mừng, trong không khí cũng không có sương mù xanh, phóng mắt nhìn lại, chỉ thấy Linh Chu màu đỏ xinh đẹp sinh trưởng xanh tươi rậm rạp ở giữa đá sỏi màu đen, lá mỏng ngoe nguẩy ở trong gió nhẹ.

Hỏa Lân bọn họ bò ra từng người, khi thấy một màn như vậy, đều ngây dại.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ vẻ mặt mộng ảo nói: "Thật nhiều Huân Linh Tinh thảo! Sở tỷ, không phải ta đang nằm mơ chứ?"
Phong Chiếu một móng vuốt cào đi qua, cào đến hắn kêu ngao thảm thiết ra tiếng, một bên bụm mặt một bên lên án nhìn hắn, giống như đang hỏi, vì sao lại cào hắn.


【Là mộng sao?】Tiểu yêu thú đứng ở trên vai Sở Chước, nghiêng liếc hắn.

Luyện đan sư ngoan ngoãn lắc đầu, giống như rốt cục hồn trở về sự thật, vẻ mặt hưng phấn mà nhìn Huân Linh Tinh thảo đầy khắp núi đồi, nhiều Huân Linh Tinh thảo như vậy, cũng không phải chỉ là hai ba gốc, mà là hơn một ngàn, trên vạn gốc cũng không chừng, nơi tầm nhìn có thể tới, một mảnh màu đỏ hồng, rậm rạp xanh tươi.

Lập tức cũng không thèm để ý bị lão đại cào một móng vuốt nữa.

"Ai nha, vận khí A Kỳ thật không tệ.

" Huyền Ảnh vẻ mặt ngạc nhiên nói.

Huyền Ảnh cùng Huyễn Ngu gia nhập bọn họ sau cho nên đối với vận khí của Mặc Sĩ Thiên Kỳ còn chưa có nhận thức khắc sâu giống như Sở Chước bọn họ.

Lúc này nhìn hắn tùy tiện té ngã một cái, cũng có thể ngã đến một mảnh Huân Linh Tinh thảo sinh trưởng ước lượng rất nhiều, vận khí quỷ dị này, thật đúng là làm cho người ta đố kỵ.

Lúc trước nhìn những người đó vì tranh đoạt vài cọng Huân Linh Tinh thảo, không tiếc ra tay quá nặng, liền biết linh thảo này rât đỗi trân quý hiếm có, nhưng lúc này bọn họ lại đi đến một nơi đủ loại Huân Linh Tinh thảo, vận khí này quả thực!
Cho dù là Huyễn Ngu cùng Huyền Ảnh tâm tư luôn luôn đơn thuần, lúc này cũng không khỏi có vài phần ghen tị.

Vận khí thứ này, nhìn không thấy tóm không được, mặc kệ người tu luyện có cố gắng thế nào cũng không cách nào có được, hoàn toàn là ông trời thưởng cho ngươi, vật được trời ưu ái, người có được số mệnh, ở trên con đường tu hành này, dù sao cũng đi được càng thuận lợi hơn người không có được số mệnh.

Một luyện đan sư vận khí may mắn siêu tốt là người của bọn họ, nếu gặp được ở thời điểm khác, không thể cam đoan đến lúc đó có thể bởi vì quá mức ghen tị, nhịn không được mà động thủ đoạt hắn hay không.


Người được trời coa ưu ái, bọn họ tự nhiên sẽ không chủ động đi tổn hại, nhưng cướp một chút cũng không ngại.

Mặc Sĩ Thiên Kỳ cũng mặc kệ bọn họ suy nghĩ cái gì, đã sớm khoái lạc vui vẻ chạy tới đào Huân Linh Tinh thảo.

Bé rùa cũng đơn thuần giống vậy lập tức liền vứt bỏ Huyễn Ngu tỷ tỷ cùng nhau làm tổ ngủ ở trong túi linh thú với nó, chạy theo luyện đan sư, một bên giúp hắn đào Huân Linh Tinh thảo, một bên ăn vụng.

Tiểu loli đã thói quen cùng nhau hành động với bé rùa thấy thế, cũng vội đi qua cùng.

Huân Linh Tinh thảo là linh thảo giải bách độc, ăn thế nào cũng không có việc gì, vì thế Sở Chước cũng không đi ngăn cản bọn họ, kệ bọn họ đi làm ầm ĩ.

Những người khác cảm khái xong Mặc Sĩ Thiên Kỳ vận khí tốt, rồi cũng gia nhập đào linh thảo với nhau theo lệ thường.

Mặc kệ nơi này là nơi nào, thừa dịp trước
.