Cùng Trời Với Thú

Chương 340: 340: Di Tích Thời Gian




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Nước lũ thời gian là một loại hiện tượng tự nhiên trong biển thời gian, mỗi khi nước lũ thời gian xuất hiện, thời gian bắt đầu lần lượt thay đổi, sinh linh bị cuốn vào nước lũ thời gian, không biết sẽ bị nước lũ thời gian mang tới nơi đâu, lại sẽ xuất hiện ở đoạn thời gian nào.

Loại thời điểm này, người tu luyện chỉ có thể theo thời gian tiến về phía trước.

Sống hay chết, may mắn cùng bất hạnh, đều do thời gian đến quyết định.

Nếu may mắn, thì lại có thể nhìn trộm huyền bí trong nước lũ thời gian, có được dị bảo người thường không tưởng được.

Nếu bất hạnh, thì sẽ lặng yên không một tiếng động mất đi ở trong nước lũ thời gian, không lưu lại chút dấu vết.

Không người nào có thể né tránh, cũng không người nào có thể đoán trước.

Chỉ có thể nhìn vận khí cá nhân.


Khi nước lũ thời gian xuất hiện, toàn bộ thế giới như là khuynh đảo từ phía chân trời.

Thuyền như muốn lật ngược trong nghiêng ngã vặn vẹo, cho dù có đại trận hộ thuyền, người trên thuyền như cũ không thể đứng thẳng bình thường, chỉ có thể theo không gian vặn vẹo đó mà nghiêng ngả lảo đảo.

Sở Chước là một thành viên trong đó.

Từ lúc được Ô chủ truyền thụ 《bí quyết Tịnh Vân Linh》, nàng vẫn luôn cố gắng tu luyện, không để ý đến chuyện bên ngoài.

Bởi vì ở trong biển thời gian, tu vi của nàng rất thấp, cho dù có lòng cũng vô lực, trước mặt quan trọng nhất, đó là như thế nào cố gắng sống sót, bình an rời đi biển thời gian.

Sở Chước đều phải khắc khổ hơn bất luận thời điểm nào.

Tuy rằng nàng biết trong khoảng thời gian ngắn tu luyện không ra cái gì, nhưng trừ bỏ tu luyện ra, nàng không biết mình hiện tại có thể làm cái gì, theo người tu luyện trên biển thời gian càng ngày càng nhiều, càng thêm nổi bậc nàng giống một gà còi.

Đây là hai đời tới nay, lần đầu tiên Sở Chước gặp được tình huống bất lực như vậy, nàng trừ bỏ tưởng bảo tồn chính mình, cố gắng sống sót ở trong biển thời gian, cái khác dĩ nhiên không thể bận tâm.

May mắn tầng thứ năm có cấm chế, không người quấy rầy, cũng không có người phát hiện một người Nhân Hoàng cảnh trà trộn vào trong biển thời gian.

Khi nước lũ thời gian xuất hiện, Sở Chước đang tu luyện, lúc bất ngờ không kịp phòng bị, cả người đập tới phía trước, đụng qua tường vẽ ký hiệu đặc thù, một áp lực vô hình, làm cho nàng cả người đều dán ở trên thuyền, tựa như một bức họa.

Ngay lúc đó tâm tình Sở Chước sụp đổ.

Nàng thật vất vả lay mình từ trên tường xuống dưới, chợt nghe thấy bên ngoài truyền đến động tĩnh.


Sở Chước bất chấp cái khác, xoát một cái triệu ra Toái Tinh dù, mở cửa đi ra.

Đi đến trước lan can tầng thứ năm, Sở Chước liền nhìn thấy một con sông kỳ quái vắt ngang ở phía trước, biển hào hùng, giống một con sông dài phiêu dật, không biết từ chỗ nào quanh co mà đến.

Một màn này vô cùng cổ quái, rõ ràng biển thời gian tựa như một mặt thủy kính bình tĩnh nhìn không tới cuối cùng, nhưng mà lúc này bên trong thủy kính, làm như bị một cái tay thần đánh vỡ bình tĩnh của nó, từ chân trời trút xuống một con sông, hợp vào nước trong kính, con sông rộng lớn mênh mang, nổi lên sóng to gió lớn, xa xa xuất hiện vô số cốt yêu, theo sông liên tục nhào tới trước.

Tất cả thuyền khuynh đảo quay cuồng ở trong con sông rộng lớn mạnh mẽ.

Sở Chước nắm chặt lan can bên cạnh, để tránh lại giống như bức họa, treo đến trên tường kéo không xuống.

Trên thuyền người tu luyện cố gắng duy trì trận hình, muốn ổn định thuyền, đáng tiếc cho dù là người tu luyện thủ đoạn thông thiên, tại trước mặt sông thời gian không thể nắm lấy, tất cả thủ đoạn buồn cười giống như bé con đối mặt người lớn, bọn họ chỉ có thể cầm lấy các loại đồ trên thuyền ổn định chính mình, nếu như không kịp bắt lấy, cũng giống Sở Chước lúc trước, buồn cười ngã đến trên vách tường, gắt gao dính ở nơi đó.

Đại trận hộ thuyền ở trong lực lượng thời gian nổi lên một linh quang như nước sóng gợn.

Có vài thuyền nhỏ đại trận hộ thuyền không thể chống đỡ lực lượng nghiền áp bậc này, linh quang tắt rất nhanh, không có đại trận hộ thuyền ngăn cản, trên thuyền một ít người tu luyện bất ngờ không kịp phòng bị bị quăng đến bên trong nước lũ thời gian.


Nước lũ thời gian vô tình cắn nuốt người tu luyện bị ném ra, mọi người đều có thể nhìn được, lúc những người tu luyện bị quăng vào nước lũ thời gian, thân hình biến hóa lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được, từ một thanh niên biến thành thiếu niên, thiếu niên biến thành trẻ con, trẻ con biến thành trẻ nhỏ, trẻ nhỏ biến thành cục thịt, tiếp theo biến mất vô tung!
Tất cả người tu luyện thấy như vậy một màn trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.

"Đây là thời gian quay ngược!"
Không biết là ai quát to một tiếng, thanh âm ở trong thế giới ngã lật có chút sai lệch, lại đủ để cho người tu luyện trên thuyền nghe được.

Tất cả người tu luyện càng thêm khẩn trương ổn định chính mình, để tránh bị quăng ra ngoài thuyền.

Sắc mặt Sở Chước cũng trở nên cực kì khó coi.

Đây là lần đầu tiên, nàng khắc sâu cảm giác được uy lực phép tắc thiên đạo, mơ hồ giống như trong đó, tiếng lòng bị cái gì xúc động, chỉ là ở trong lúc
.