Cùng Trời Với Thú

Chương 280: 280: Tụ Linh Trận Thiên Long




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Đảo mắt liền đến ngày tổ chức hội đấu giá dưới đất.
Một ngày này, thành Đông trong thành Tự Do xưa nay náo nhiệt, chỉ thấy vô số mui xe Linh Xa quanh co khúc khuỷu đi tới.
Chung quanh người tu luyện đi ngang qua cảm giác được trong Linh Xa phát ra hơi thở cường đại, đều thất kinh, không dám lưu lại nữa, vội vàng rời khỏi nơi thành Đông.

Chỉ có người tu luyện vùng này rất có hiểu biết đối với thành Đông mới biết, trung tuần mỗi tháng đều sẽ có vô số người tu luyện cao cấp tới đây, thói quen là tốt rồi.
Linh Xa mui xe đủ loại kiểu dáng lộn xộn mà tới, người kéo xe yêu thú phẩm cấp không đồng nhất, đều tượng trưng cho địa vị người tu luyện đại lục Ứng Long.

Linh Xa mui xe một đường đi tới trước, tiếp theo tiến vào thành Đông một tòa đại lâu nguy nga lộng lẫy tên là Thần Thiên Cư, cuối cùng biến mất trong đó.

Tòa đại lâu nguy nga lộng lẫy tên là Thần Thiên Cư này, đó là phòng đấu giá Thần Thiên Đấu Giá Hành nằm ở trong thành Tự Do, tuy rằng trước cửa cũng không có người tu luyện thủ vệ, nhưng người chỉ cần hiểu biết đều biết, trong cửa gồm có trận pháp cao cấp, chỉ có nắm thiếp mời hội đấu giá, mới có thể thuận lợi thông qua.
Vào cửa đó là một lối đi rộng lớn, Lunh Xa mui xe cao to hoàn toàn có thể tiến quân thần tốc.
Một đường đi trước, Linh Xa tiến vào một chỗ quảng trường rộng lớn, linh đèn treo cao ở giữa không trung, nở rộ ánh sáng nhu hòa sáng ngời, chiếu sáng lên khắp không gian, có thể nhìn thấy linh hoa dị thảo điểm xuyết ở trong đó, xa hoa.
Theo Linh Xa đều đến không gian chuyên môn đỗ, rất nhanh liền chỉ có thị nữ mặc xiêm áo vũ y hoa, khuôn mặt tinh xảo nghênh đón, trên mặt lộ vẻ tươi cười ngọt ngào, khom người thỉnh bọn họ xuống xe, mang bọn họ vào hội đấu giá trận.
Hội đấu giá trận ở một chỗ không gian dưới đất thần bí, chỉ có thị nữ hội đấu giá dẫn đường, mới có thể đến.
Lonh Xa mui xe đều đến, rất nhanh đã được bọn thị nữ chờ mang đi phòng đấu giá dưới đất.
Thẳng đến thời gian sắp tới, Linh Xa chạy đến Thần Thiên Cư càng ngày càng ít, ngay tại khi đại trận Thần Thiên Cư muốn khép lại, một chiếc Linh Xa đạp hoàng hôn mà đến, chạy vào trung tâm Thần Thiên Cư.
Trong Linh Xa, Mặc Sĩ Thiên Kỳ khẩn trương ôm bé rùa, nhịn xuống xúc động buông ra linh thức thăm dò xem ngoài xe, sống lưng rất thẳng tắp.
Hỏa Lân đối diện hắn thấy hắn bộ dạng khẩn trương kiểu này, cười nói: "A Kỳ, không cần khẩn trương như vậy, ta cũng không khẩn trương."
Mặc Sĩ Thiên Kỳ cứng ngắc kéo kéo môi, nhìn đến gương mặt xa lạ đối diện, còn có cái đức hạnh mặc quần áo muốn rộng mở vạt áo, lộ ra một mảnh lồng ngực kiên cố...!Trong lòng hắn thầm mắng, đây là Mạch chủ Vân Linh mạch Huyền Thiên Tôn gì, rõ ràng ngày thường dạng chó hình người, tại sao mặc quần áo như vậy không kềm chế được, thế nhưng muốn lộ cái ngực.
Cũng may mắn Hỏa Lân đã dùng Dịch Dung đan hoàn toàn ngụy trang, hóa thành dáng người nam tử, bằng không hở ngực lộ bụng, có thể xem sao?
Nhưng mà, khi nhìn đến Hỏa Lân sau khi ngụy trang, Mặc Sĩ Thiên Kỳ không thể không thừa nhận, căn bản vừa nhìn không ra một chút bộ dạng giống cái không nói, ngay cả Sở Chước đều vừa lòng nói, nàng như vậy quả thực chính là bản thân "Vân Tẫn".
Hỏa Lân ở phương diện ngụy trang, cực có linh tính, đây cũng là nguyên nhân Sở Chước để cho nàng ngụy trang.
Mặc Sĩ Thiên Kỳ cau mày nói: "Thật sự sẽ không..." Bị phát hiện sao?
Hỏa Lân vẻ mặt tự tin: "Ngươi cho dù không tin ta, cũng tin tưởng chủ nhân chứ?"
Mặc Sĩ Thiên Kỳ miễn cưỡng ứng một tiếng, nếu không phải Sở Chước nói, Thần Thiên Đấu Giá Hành vô cùng thần bí, lai lịch không đơn giản, hắn cũng sẽ không sợ bị nhìn ra bọn họ ngụy trang.

Sở Chước và Bích Tầm Châu hoàn toàn nhìn không ra khẩn trương, hai người phá lệ bình tĩnh ngồi ở đằng kia, đợi Linh Xa dừng lại, liền cảm giác được ngoài xe có một người tu luyện Nhân Vương cảnh tiếp cận.
Tiếp theo, một giọng nữ nhu mại thản nhiên vang lên: "Tiền bối, thỉnh xuống xe."
Sở Chước liếc mắt nhìn Bích Tầm Châu một cái, Bích Tầm Châu đứng dậy, xốc lên màn xe xuống xe, tiếp theo bày ra bộ dạng kính cẩn nghe theo, thỉnh người trong xe xuống dưới.
Đứng trước xe là thị nữ hội đấu giá.
Khi nàng nhìn thấy Bích Tầm Châu từ trong xe xuống dưới, bị mỹ mạo của hắn chấn động, trong lòng không khỏi tò mò chủ nhân trong Linh Xa là vị nào, có thể mang người tu luyện tùy tùng mỹ lệ như vậy ở bên người.

Đợi nhìn đến một nam một nữ xuống dưới tiếp theo, tò mò trong lòng thị nữ càng sâu, bỏ qua một bên một vị luyện đan sư diện mạo không đáng nói trong đó, dung mạo mảnh mai xinh đẹp của cô nương khác, cũng phá lệ hấp dẫn người.
Cuối cùng, là một nam tử mặc áo bào trắng vân văn xuống xe, trên mặt hắn lộ tươi cười vẻ ôn hòa, vạt áo hơi mở, rõ ràng nă mặc ngả ngớn, lại làm cho hắn thoạt nhìn sức quyến rũ mười phần, trong lúc giơ tay nhấc chân, càng hiện phong tư trác tuyệt.

Dien*dan*le*quy*don Chieu#^#Ninh}{|)&@#@
Thị nữ thường tiếp đãi tân khách phòng đấu giá ở lòng đất, trong lòng hiểu rõ đối với người tu luyện có thể được mời tới, nhìn thấy nam tử xuống dưới cuối cùng, nháy mắt liền hiểu rõ thân phận của hắn, trong lòng giật mình, chẳng trách trong xe này người tu luyện tuấn mỹ lệ vô cùng, thì ra là chủ nhân Vân Linh mạch Huyền Thiên Tôn, thật ra không kỳ quái.

Toàn bộ người tu luyện đại lục Ứng Long đều có nghe thấy, Mạch chủ Vân Linh mạch Huyền Thiên Tôn là một người yêu thích đặc thù, chỉ cần có thể làm cho hắn coi trọng, ai đến cũng không cự tuyệt, phong lưu hoa tâm, thường cường cướp vợ - người, khiến cho nhiều người tức giận.
Người này tu vi tương đối cao, lại kế thừa Vân Linh mạch Huyền Thiên Tôn, cho dù chọc nhiều người tức giận, cũng không làm gì được hắn.
Bích Tầm Châu đưa thiếp mời qua.
Thị nữ tiếp nhận thiếp mời, thấy rõ ràng tục danh mặt trên xong, liền nâng thiếp mời, khom người nói: "Vân mạch chủ, mời theo tiểu nữ."
Hỏa Lân ngụy trang thành "Vân Tẫn" vô cùng làm hết phận sự đóng vai, y bào nhoáng lên một cái, liền ôm Sở Chước tiến lên.
Tiểu yêu thú đang vùi ở trong lòng Sở Chước ngẩng đầu nhìn nó.
Hỏa Lân tay hư hư không không ôm Sở Chước, không dám kéo thật, nháy mắt với nó mấy cái, tỏ vẻ mình hiện tại cũng không thể tránh được, ai kêu Vân Tẫn đó
.