Cùng Ta Qua Từng Thế Giới

Chương 300: Công Lược Ca Thần Giả Tạo 30






#Cap riêng: Nam chủ giả tạo bằng bổn công chúa sao!?
Nguyên Vĩ ngồi trên ô tô, đang nhắm mắt dưỡng thần thì chợt điện thoại kêu lên những tiếng thông báo chói tai, khiến anh chỉ muốn tắt đi cho xong.

Nhưng khi nhìn đến tên của người nhắn tin, thái độ liền lập tức thay đổi.

Bảo Bối: | Anh xem kìa, hôm nay em bị trộm nhẫn kim cương đó nha |
Nguyên Vĩ: | Đã lấy lại được chưa |
Bảo Bối: | Tín vật định tình của chúng ta làm sao có thể dễ dàng mất cắp như vậy được |
Nguyên Vĩ phì cười, lại nhìn vào chiếc nhẫn kim cương trên ngón tay.

Thế nào là tín vật định tình chứ? Chiếc nhẫn đó vốn dĩ anh ta đặt thiết kế riêng cho bản thân, nhưng có lẽ sau câu nói đùa kia thì anh đã quyết định đặt thiết kế thêm một chiếc nhẫn giống như thế nữa, và anh cũng đã có quyết định đặc biệt cho tương lai của mình rồi.

"Đến khi nào cô mới biết nấu ăn đây?"
"Khi nào anh lấy được tôi!"
Nguyên Vĩ trở về chung cư sau một ngày mệt mỏi, vừa đến cửa đã thấy kì lạ, rõ ràng trước khi đi anh ta đã khoá cửa đàng hoàng, tại sao bây giờ cửa lại không khoá!?
Anh biết bảo mật của chung cư rất cao, với cả không ai rảnh đến độ leo lên tầng 7 của chung cư cao cấp để trộm cả.

Nhưng điều chờ đón anh không phải là một tên trộm mà lại chính là mẹ của mình.

- Con về rồi à?
Bà Nguyên ngồi trên sofa, nhấp một ngụm trà thảo dược, gương mặt vẫn điềm tĩnh, không có chút gì gọi là tức giận.

- Vâng.

Mừng mẹ trở về...!
Nguyên Vĩ trong lòng có chút hoảng, nhưng ngoài mặt cũng cố bình tĩnh lại rồi ngồi xuống đối diện bà Nguyên.

- Nghe nói dạo gần đây con tham ra rất nhiều hoạt động giải trí?
- Vâng...!
Nguyên Vĩ xoa xoa thái dương, dáng vẻ mệt mỏi thấy rõ.

Gương mặt bà Nguyên không thay đổi, nhẹ nhàng đặt tách trà xuống bàn.

- Con đã quên những gì mẹ nói với con rồi sao?
- Con biết mẹ không muốn con tham gia sâu vào giới giải trí.

Nhưng con...!
Nguyên Vĩ nhìn vào mắt bà Nguyên.

Ánh mắt của bà vẫn một mảng tĩnh lặng, không có chút biến động nào quá khích cả.

Rất lâu chưa thấy Nguyên Vĩ nói tiếp, bà Nguyên hỏi lại.

- Con?
- Con yêu thích diễn xuất!
Nguyên Vĩ lấy hết dũng cảm để nói ra ý nghĩ của bản thân mình.

Chỉ thấy bà Nguyên mỉm cười, mà đối với một đứa con luôn chịu sự kiểm soát của mẹ như Nguyên Vĩ, thì đây có lẽ sẽ là nụ cười đẹp nhất của mẹ anh ta trong cuộc đời này.


- Nếu mẹ sẽ cho con theo đuổi diễn xuất, con nghĩ trong 2 năm con có thể đạt được thành công không?
Nguyên Vĩ có chút bất ngờ, gương mặt ngạc nhiên thấy rõ, nhưng rồi vô cùng quyết tâm mà khẳng định chắc nịch với mẹ Nguyên.

- Trong 2 năm, con nhất định sẽ trở thành ảnh đế!
- Mẹ sẽ chờ đợi tin vui của con.

Bà Nguyên buông một câu rồi đứng dậy rời đi.

Nguyên Vĩ nhìn thời gian, bây giờ là nửa đêm, anh tát mấy cái vào mặt để xem mình có mơ không.

Khi biết không phải là mơ thì thâm tâm Nguyên Vĩ vui sướng ngập tràn.

Bà Nguyên ngồi trên taxi trở về căn nhà của mình.

Gương mặt của người phụ nữ trạc tuổi ngũ tuần được chăm chút kĩ càng giờ đây lại đơn giản đến kì lạ, bà không son phấn, không một chút sản phẩm chăm sóc da.

"Bác yêu quý con trai của mình như thế nào, cháu đều có thể hiểu.

Nhưng bác có nghĩ đến rằng một ngày Nguyên Vĩ sẽ có ước mơ và tình yêu của riêng mình không?"
"Chỉ cần bác đồng ý, trong thời hạn 2 năm, Nguyên Vĩ nhất sẽ trở thành ảnh đế.

Lúc đó chúng con sẽ cưới nhau, mong bác có thể vui lòng chúc phúc cho chúng con"
Tôi nhất định sẽ chờ...!
Không còn nỗi lo nào cản bước nữa, Nguyên Vĩ liền làm việc cật lực.

Sáng quay quảng cáo, chiều quay MV, tối nhắn tin với Hoàng My.

Tất thảy đều rất suôn sẻ!
Bây giờ, trong danh hiệu của Nguyên Vĩ, hai chữ "ca sĩ" không còn lẻ loi nữa, mà đã có thêm hai chữ "diễn viên".

Chỉ cần hai chữ này thôi, cũng khiến cho anh hạnh phúc tột cùng, càng quyết tâm về tương lai phía trước.

Lúc này, Hoàng My, Thanh Vy, Nghị Khiêm và Nguyên Vĩ đang quay bộ phim "Mỹ nhân Châu Thành".

Một bộ phim cổ trang có nhiều cảnh "nóng".

Lan Nhi không tham gia, vì đang bận đóng phim Lưu Hạ rồi.

Hoàng My và Thanh Vy vô cùng vui vẻ đảm đương trách nhiệm hai nhân vật nữ chính, còn Nguyên Vĩ và Nghị Khiêm đương nhiên là hai nhân vật nam chính.

Sở dĩ bộ phim có đến 2 nam nữ chính là bởi vì hai nam nữ chính có tính cách khác nhau, hai nam chính cũng là kẻ thù của nhau.

Kịch bản nói về một Vạn Hoa Lầu nổi tiếng ở kinh đô, có nhiều mỹ nữ tuyệt sắc giai nhân, trong đó có hai tỷ muội mỹ nữ không ai sánh bằng.

Nữ chính 1 là một mỹ nhân có vẻ đẹp mê hoặc chúng sinh, nụ cười tựa như xuân hoa, ngắm một giây là say cả đời.

Nữ chính 2 là một mỹ nhân băng sơn, biết nhu biết cương đúng lúc, khó chinh phục khiến bao chàng mê như điếu đổ.

Lúc ấy ở kinh đô có 2 vị vương gia túc trí đa mưu, nhan sắc có dư, thủ đoạn có thừa lại là kẻ thù của nhau.

Một người lãnh khốc vô tình, một người ôn nhu như ngọc.

Cùng cải trang công tử bột đến Vạn Hoa Lầu thưởng rượu, đều bị mê mẩn bởi nhan sắc của một mỹ nhân xinh đẹp nhất thanh lâu.

Mỗi vương gia dùng tiền của để chuộc một mỹ nhân về làm phi.

Bắt đầu một cuộc sống trong hậu cung của vương gia và những tranh đấu chính trị.

Hai mối tình bắt đầu giống nhau nhưng hai kết thúc lại khác nhau, một kết thúc có hậu và một kết thúc vô hậu.

Hoàng My đương nhiên chính là mỹ nhân băng lãnh, cũng chính là mỹ nhân có kết thúc vô hậu.

Mỹ nhân băng lãnh biết nhu biết cương, hiểu chuyện trần thế, nhưng cuối cùng lại có một kết thúc đau lòng là lặng lẽ ra đi dưới cơn mưa nặng hạt, để lại sự đau khổ cho vương gia khi chàng biết mình thật sự rất yêu nàng.

Người ta nói "Phụ nữ càng hiểu chuyện lại càng thiệt thòi", quả thật đúng như vậy.

Vốn dĩ ban đầu xếp vai cho Nghị Khiêm là nam chính 1, lãnh khốc vô tình.

Nguyên Vĩ là nam chính 2, ôn nhu như ngọc.

Vì tính cách của hai người có lẽ rất hợp với nhân vật.

Nhưng cả hai người đều phản đối, muốn đổi lại vai với nhau.

Còn không phải là do hai cô nàng..!
Và đây cũng sẽ là bộ phim cuối cùng mà Nghị Khiêm với Thanh Vy đóng...!
Hoàng My và Thanh Vy đang mặc một bộ đồ bằng lụa mỏng trên người, tôn lên ba vòng hoàn mỹ để diễn mấy cảnh đầu ở thanh lâu, khiến cho cả phim trường nóng mắt.

Nguyên Vĩ và Nghị Khiêm cũng được một phen ghen với cả thế giới.

- Mỹ nhân, mỹ nhân! Lại đây với ta~
- Haha ~~
Vạn Hoa Lầu thường ngày nhộn nhịp khách ra vào.

Mỹ nhân xuân sắc, xinh đẹp rạng ngời.

Công tử có tiền, mua vui cảnh xuân.

Hoàng My nhẹ nhàng ôm đàn cầm ra giữa sảnh, nhan sắc dù có lớp màn che lại cũng đủ khiến người ta trầm mê.

Tiếng đàn vang lên, trước đó đã có đạo diễn và chuyên gia hướng dẫn cho cô vị trí đánh đàn sao cho khớp nhạc nhất có thể, nên cô cũng không lo là mình đàn sai.

Hồng y nữ tử có nhan sắc tuyệt thế uyển chuyển xoay người, từng bước đi, từng cái vung tay cũng khiến người xem cuốn hút.

Trong hàng người xem, có một công tử mang bạch y sáng chói, cũng đeo mặt nạ, môi câu lên một nụ cười nhẹ nhàng.

Trước cửa Vạn Hoa Lầu xuất hiện một công tử khôi ngô, tuấn tú, mặc hắc y, đeo mặt nạ, gương mặt lạnh tanh đầy sát ý.

Hắc y công tử được bà chủ đưa lên lầu thưởng rượu, ánh mắt trầm ngâm nhìn xuống sảnh ca kỹ.


Hồng y nữ tử quyến rũ như vậy, nhưng thanh y nữ tử đánh đàn cầm cũng cuốn hút không kém.

Buổi biểu diễn kết thúc, hàng vỗ tay rất lâu sau mới vang lên.

Có lẽ dư âm của hình ảnh và âm thanh vẫn còn tồn đọng lại khiến cho họ không thể nhớ ra việc khen thưởng cho tiết mục này.

- Tỷ tỷ, hôm nay tỷ lại đàn hay hơn rồi! Vậy mà lại không muốn dạy cho ta.

- Muội xinh đẹp và múa đẹp như vậy, học đàn làm gì chứ.

Thanh Vy và Hoàng My đứng trong phòng trang điểm, tỷ muội cười nói vui vẻ.

Hai người vốn là tỷ muội thân thiết hiếm gặp ở trong Vạn Hoa Lầu này.

Chợt bà chủ đi vào phòng trang điểm, nói với Thanh Vy rằng có một công tử muốn gặp cô.

Thanh Vy hơi nhíu mày, nhìn sang Hoàng My, thấy cô lắc đầu một cái rồi mới đi theo bà chủ.

Nhưng ngay sau đó Hoàng My cũng được gọi đi.

Vạn Hoa Lầu làm ăn đàng hoàng, không phục vụ mại dâm, nhất là với những mỹ nhân có tiếng.

Mỹ nhân ở Vạn Hoa Lầu chỉ bán nghệ chứ không bán thân, khách chỉ có thể được mỹ nhân hầu rượu và nói chuyện cùng mỹ nhân.

Chuyện giường chiếu thì tuyệt nhiên không thể có.

Quay liên tiếp rất nhiều cảnh, mỗi nơi được bố trí hàng chục máy quay, diễn viên quần chúng xếp dài khắp mọi nơi.

Nhìn cũng đủ biết quy mô của bộ phim này lớn đến thế nào.

- Anh nghỉ ngơi một chút đi, không nên căng thẳng quá như vậy.

Hoàng My đưa chai nước khoáng cho "Hắc y công tử" Nguyên Vĩ đang chảy mồ hôi đầm đìa kia.

Anh nhận lấy rồi tu một hơi gần hết chai nước.

Ai trong phim trường cũng nóng, nhất là các diễn viên.

Đã mặc cả tá lớp quần áo còn phải làm nhiều hành động, còn phi thân lên phi thân xuống, phi thân đã mệt rồi mà còn bế "mỹ nhân".

Ai thấy ngôn tình chứ người làm thấy mệt lắm nha!
Đạo diễn của bộ phim này cũng bị ngạc nhiên, mới đầu còn tưởng sự đổi lại vai hai nam chính này là một sự sai lầm.

Ai ngờ nó lại hợp đến kì lạ.

Nghị Khiêm vốn là một người lạnh lùng, chuyên đóng các vai nam chính "lạnh lùng" nay lại vào vai một công tử thủ đoạn vô biên giả danh "ôn nhu như ngọc" thì có chút không thích ứng kịp.

Nhưng nhờ kinh nghiệm lâu năm nên anh cũng thích ứng với vai diễn rất tốt.

Thanh Vy nhờ trợ lý chụp hình cho hai cô nàng khi mặc đồ cổ trang.

Hai người tạo dáng với bộ đồ lụa mỏng manh quyến rũ thập phần xinh đẹp.

Trong khi đó thì gương mặt của hai "vương gia" nào đó đã đen như đít nồi.

Thanh Vy ✓: Châu Thành có hai mỹ nhân xinh đẹp, liệu có công tử nào xiêu lòng không? @Hoàng My ✓ #thanhvy #vyly #hoangmy
Hoàng My ngồi ăn bim bim, uống nước đá, đọc bình luận trong bài đăng đang hot rần rần của Thanh Vy...ở nhà Nguyên Vĩ.

- Em không dỗ tôi à...?
Nguyên Vĩ ngồi co mình một góc trong sofa, đầu cúi trên đầu gối, miệng nhỏ giọng lẩm bẩm rất đáng thương.

Hoàng My vừa vặn nghe được, chỉ cười một cái rồi uống một ngụm nước.

- Anh giận em sao?
Từ lúc bài viết được đăng lên đến bây giờ còn chưa được 1 ngày, chỉ từ chiều đến tối thôi.

Nguyên Vĩ thì giận dỗi không thèm nói chuyện với cô.

Hoàng My thì nhiều việc nên cũng không dễ ý, giờ ngồi lại mới có thời gian nói chuyện.

- Không trả lời?
Hoàng My cười nhẹ, Nguyên Vĩ thì quay mặt đi.

Cô ngồi sát vào anh, đẩy hai chân đang co trên ghế của anh xuống đất.

- Hôm nay quay mệt rồi, anh nằm xuống nghỉ ngơi một chút đi.

Hoàng My hôn vào má của Nguyên Vĩ rồi lui ra một chút, vỗ vỗ tay vào đùi mình.

Anh quay đầu đi rồi nằm xuống, tựa đầu vào đùi cô nhưng vẫn duy trì hình tượng giận dỗi.

- Hôm nay em sẽ không về nhà, sẽ ở lại đây với anh.

Sở dĩ Hoàng My nói vậy là vì sau khi scandal của cô được tẩy từ đen thành xám gần trắng thì cha mẹ Minh cũng đã lựa chọn cơ hội thích hợp để hợp tác với T.M.

Còn cảnh cáo Hoàng My không được gây scandal nữa.

Đêm nay hai người đó sẽ tăng ca ở công ty nên không về nhà.

Thấy Nguyên Vĩ không trả lời, Hoàng My nhẹ nhàng vuốt tóc anh rồi cười một tiếng.

- Em sẽ nói cho anh nghe bí mật này...mà ngày hôm đó em chưa kịp nói với anh.

Nguyên Vĩ im lặng nhưng vẫn dỏng tai lắng nghe.

Cô thấy anh hợp tác như thế liền vào vấn đề.

- Minh Hoàng My của anh...là Minh tiểu thư đó!

Nguyên Vĩ giống như không bất ngờ lắm về chuyện này, Hoàng My bĩu môi, tự nhiên đi nói bí mật của mình trong khi người ta đã biết rồi.

Quê!!
Chợt Nguyên Vĩ ngồi dậy, kéo tay Hoàng My rồi ôm cô vào lòng, gục đầu xuống bả vai cô, phả hơi thở nóng ấm khiến Hoàng My ngứa ngáy.

- Em...có còn giấu anh chuyện gì không?
- Còn!
Nghe câu trả lời chắc nịch của Hoàng My, Nguyên Vĩ im lặng một lúc rồi nói:
- Không tiết lộ được sao...?
- Giờ chưa phải là lúc.

- Hoàng My cười, đưa tay lên vuốt tóc Nguyên Vĩ.

Không gian chợt trở nên im lặng.

Nguyên Vĩ vẫn ôm chặt cô, vẫn gục đầu trên vai cô từ phía sau như một đứa trẻ có lỗi.

Hoàng My cũng không nói gì, chỉ hôn nhẹ lên tóc của anh coi như lời an ủi.

- Hôm nay em ngủ ở đâu?
Nguyên Vĩ: "..." Tại sao em chỉ nghĩ đến ăn với ngủ vậy!??
Hoàng My hỏi một câu liền phá tan không khí lãng xẹt.

Không biết có phải giận quá hay không mà Nguyên Vĩ lập tức bế xốc cô lên.

- Tối nay em ngủ với tôi!
Đêm đó là một đêm không ngủ được ????
- Nóng thật đấy!
Hoàng My bước từ phòng hoá trang ra với bộ đồ cổ trang nặng trịch trên người.

Nguyên Vĩ vừa thấy đã đến đỡ tay giúp cô bước đi ra sảnh quay phim.

"Hiện trường" quay phim bây giờ chuyển về phủ vương gia, hai phủ khác nhau ở một cái di tích lịch sử ngày xưa được chính phủ cấp quyền cho quay đàng hoàng.

Sau khi khấn vái cho một buổi quay suôn sẻ thì mọi người bắt đầu vào việc quay phim.

Hoàng My với Nguyên Vĩ sẽ quay ở một phủ khác, Thanh Vy và Nghị Khiêm sẽ quay ở một phủ khác.

Việc quay cùng lúc để đẩy nhanh tiến trình, dù gì cũng không liên quan đến nhau.

Bộ phim này có tới 2 đạo diễn nên việc chia 2 cặp ra quay riêng cũng không khó khăn.

- Diễn!
- Đây là phòng của nàng, đồ đạc đều đầy đủ.

Nàng muốn gì có thể gọi người.

- Nô tì thỉnh an chủ tử!
Nguyên Vĩ với gương mặt lạnh, vẫn đeo chiếc mặt nạ màu bạc bí ẩn, nói xong liền bước đi.

Hoàng My đứng giữa căn phòng xa hoa, chân mang hài bước đến chiếc ghế trước bàn trang điểm.

Hai cô bé "nô tì" vẫn đứng trước cửa, gương mặt đơ giữ nét thỉnh an.

- Các ngươi lui đi, ta muốn ở một mình.

- Nô tì xin lui.

Sau khi hai cô bé đóng cửa phòng và đi khuất, Hoàng My nhìn vào gương đồng.

Bàn tay đẹp đưa lên tháo những chiếc trâm ra khỏi tóc, mái tóc đen tuyền dài như suối được buông xoã.

Hoàng My cầm chiếc lược ngọc trên bàn, chậm chậm chải mái tóc dài...!
Những cảnh quay dài đến giữa trưa được tạm nghỉ.

Cả đoàn phim đã đi mua bữa trưa sẵn.

Nhưng Nguyên Vĩ chợt xin phép nghỉ buổi quay chiều để đi đâu đó.

Mặc dù Nguyên Vĩ là nhân vật chính nhưng nghỉ một buổi quay cũng không có gì to tát.

_________Góc trò chuyện cùng tác giả
Thứ sáu, ngày 19 tháng 11 năm 2021
Thời gian đăng: 1 giờ 30 phút
Hôm nay là ngày Quốc tế Đàn ông, cũng là kỉ niệm ngày cưới của bố mẹ tác giả.

*Tung hoa
Papa của tác giả đã về quê có việc bận nên ngày đặc biệt này không bên mama.

Dù sao thì vậy cũng tốt hơn là có (Mama không thích papa vì lý do gia đình)
Để dành đến ngày hôm nay mới đăng chương thứ 2 trong tuần, cũng để bù cho sự chờ đợi của mọi người nên chương này 3300 chữ còn thật nhiều cẩu lương để chúc mừng tròn 300 chương nhaaa!.