Cùng Ta Qua Từng Thế Giới

Chương 132: Gamer Đẳng Cấp 9







Bắt đầu vào game, Hoàng My nhìn thấy khung cảnh quen thuộc của không gian trong Thiên Duyên Kiếm.

Bỗng nhiên có một cô gái chạy đến trước mặt cô, gương mặt có hơi ngờ vực.

- Vũ Từ...sao..anh lại mặc như thế này?? - Châu Nhi nhìn chàng trai lúc nào cũng ôn nhu đôi chút lạnh lùng trước mắt, có hơi sốc.

Hoàng My trong nhân vật Vũ Từ không nói, chỉ mở không gian trò chuyện ra nhắn.

Không gian trò chuyện là một bảng hệ thống cho phép người chơi có thể trao đổi với nhau không bằng lời nói.

Chức năng này có thể sử dụng khi người chơi không thể truyền đạt ý nói bằng âm thanh miệng hoặc hẹn gặp nhau, vân vân và mây mây.

Vũ Từ: Bạn gái tôi muốn tôi mặc.

Châu Nhi mở không gian trò chuyện ra, thấy một dòng như vậy thì có đôi chút giật mình.

Vũ Từ có bạn gái? Không phải là anh ấy thích Dương Kiều sao?
Châu Nhi không biết chuyện vì ngày thứ 2 của bữa tiệc bởi vì cô ta không đi.

Với cả mặc dù có thấy Hoàng My với Vũ Từ thân thiết lúc mới đến nhưng cô ta xem là chuyện bình thường giữa bạn bè nên không để ý.

- Anh có bạn gái? - Châu Nhi hốt hoảng la lên.

Tiếng la của cô ta không nhỏ, kéo theo vài người xung quanh hóng hớt.

Có ánh mắt phóng tia lửa về phía Châu Nhi vì cô ta hay đi cùng 2 đại thần trong game.

Có ánh mắt chiếu lên người Vũ Từ một cách e ngại vì cái bộ đồ thỏ đáng yêu màu hồng kia.

Hoàng My cũng là nhân vật Vũ Từ gật đầu.

Chuyện này gây ra bùng nổ dân số...ấy nhầm...!bùng nổ tranh cãi giữa các con dân trong game.

- Đại thần Vũ Từ có bạn gái? Không thể tin được.

- Người hóng hớt A hốt hoảng.

- Khôngggggg, đại thần của tôi không thể bị cướp đi dễ vậy được.

- Người hóng hớt B ôm mặt đau buồn.

- Chắc chắn đây không phải sự thật!! - Người hóng hớt C lấy khăn chấm nước mắt.


Một lúc sau, trên bảng hệ thống, chạy qua một dòng chữ màu đỏ của sự khẩn cấp.

**SỐC**: **Đại Thần Vũ Từ có bạn gái**.

Trên trán Hoàng My nổi 3 vạch hắc tuyến.

Chỉ là cô đùa thôi, thật sự là làm đến vậy luôn.

Hoàng My mặc kệ, đi ra khỏi đám đông tham quan một chút về không gian game của Thiên Duyên Kiếm.

Lúc trước cô chỉ đến Kiều Nguyệt Lâu với đi đánh quái, chưa có cơ hội tham quan kĩ về nơi này.

Đang đi trên một bãi cỏ xanh mướt thì Hoàng My vô tình nhìn thấy người quen.

Ân Hy đứng cách một khoảng không xa với cô.

Mái tóc đen dài bay bay trong gió, đôi mắt xanh nhạt không tia tạp chất nhìn xa xăm.

Trên người là bộ váy liền thân đơn giản nhưng toát lên khí chất dịu dàng.

Hoàng My muốn lại gần nói chuyện nhưng sực nhớ ra mình đang ở trong thân thể Vũ Từ nên thôi.

Cô dịch chuyển đến một nơi khác.

Ít nhất cô đã có được thông tin là Ân Hy - Người Hải Minh có cảm tình bây giờ cũng đã chơi game.

...____________________...!
Sau một đêm say giấc, Hoàng My thức dậy với gương mặt ngái ngủ.

Hôm nay là chủ nhật nên không cần đi làm, cô có chút tươi tỉnh bước vào phòng tắm VSCN và thay đồ.

Cô thay bộ đồ ngủ thỏ màu trắng rất đáng yêu.

Vừa bước xuống phòng khách, Hoàng My đã thấy có gì đó không đúng.

Vũ Từ ngồi bấm máy tính trên sofa, đằng sau là bác quản gia và người hầu.

Họ nhìn Hoàng My như muốn nói: Nguy hiểm, chớ lại gần.

Cô ngồi xuống kế bên Vũ Từ, định nhìn xem anh đang bấm cái gì.

- Dương Kiều tiểu thư...!- Giọng Vũ Từ có chút khản đặc mà nhìn sang Hoàng My.

Hoàng My chớp chớp mắt, không hiểu chuyện gì.

Vũ Từ thấy vậy thì không khí có chút dịu lại làm người hầu và bác quản gia mừng khôn xiết mà chuồn đi.

- Trong game nổi lên thông tin tôi có bạn gái? Cô giải thích như nào đây? - Vũ Từ cười, nhướng mày chỉ vào màn hình.

Hoàng My nhìn sang, trên màn hình là video Vũ Từ mặc bộ đồ con thỏ màu hồng đứng đối diện với Châu Nhi.

Đoạn video dài khoảng hơn một phút, từ đoạn mà Châu Nhi hét lên đến đoạn Vũ Từ gật đầu và sự tranh cãi giữa mọi người.

- Tôi chỉ muốn cô ấy không làm phiền anh...!- Hoàng My gãi đầu, cười hì hì ngốc nghếch.

Lúc đấy là cô muốn Châu Nhi tránh xa Vũ Từ một chút nhưng nhất thời quên mất tìm cách đối phó với anh.

- Cô ấy không làm phiền tôi...!- Vũ Từ gập máy tính lại, chống cằm nhìn phản ứng của Hoàng My.

Hoàng My cúi đầu, chu mỏ, hai tay chọc chọc vào nhau, hai tai thỏ trên bộ đồ ngủ cụp xuống.

Có chút dễ thương.

- Tôi chỉ là muốn...tuyên bố chủ quyền thôi.

Châu Nhi không nên gần anh như vậy...!- Hoàng My mấp máy môi lầm bầm, âm lượng vừa đủ để Vũ Từ thấp thoáng nghe được.

- [ Cô cũng diễn kịch giỏi đấy chứ?! ] - Giọng máy tính chủ vẫn máy móc nhưng còn mang theo ý cười.

"Im đi, để tôi diễn cho tròn vai" Cô khẽ liếc xéo rồi trả lời bằng suy nghĩ với máy tính chủ.

- Được rồi...Cô đừng như vậy, người ta sẽ nghĩ tôi bắt nạt cô.

- Vũ Từ cười, đặt tay lên đầu Hoàng My.

Cô gật gật cái đầu nhỏ, muốn bao nhiêu đáng yêu thì có bấy nhiêu.

- Anh sẽ không trách tôi...?
- Không trách.

Chỉ là...về sau cô sẽ trở thành bạn gái tôi.

Và sau này, cũng sẽ trở thành vợ tôi...!- Vũ Từ nhẹ hôn vào trán cô.

Mặt Hoàng My đỏ lên, ngại ngùng cúi đầu.

Nhưng rồi cảm giác quen thuộc ập đến, mí mắt nặng trĩu...cô ngủ thiếp đi.


Vũ Từ đỡ lấy cô, bế cô ngồi lên đùi mình.

Hoàng My ngủ ngon lành trong lồng ngực của Vũ Từ.

- Hoàng My, em suýt làm tôi tưởng là thật đấy...!
Trái tim sắt đá của cô gái này...không biết bao giờ, anh mới có thể chinh phục.

Máy tính chủ đứng trên cao, chỉ liếc xuống và biến mất.

...____________________...!
Hôm sau, Hoàng My tỉnh giấc trên giường của mình.

Nhớ đến lời Vũ Từ nói hôm qua, khoé môi giương lên nụ cười nhạt.

Con đường công lược này...sẽ nhanh thôi.

Đến tập đoàn làm việc, Hoàng My muốn bắt taxi nhưng Vũ Từ cứ khăng khăng đòi chở cô đi tại cô là bạn gái của anh.

Vũ Từ cũng chuyển địa bàn làm việc đến tập đoàn Hạ thị luôn.

Trong phòng phó chủ tịch, có bốn con người đang làm việc rất chăm chỉ.

Gồm: Dương Kiều - Hạ phó tổng, Vũ Từ - Đoàn tổng, cô Khanh - thư kí của Hạ phó tổng, anh Khâm - thư kí của Hạ tổng.

Việc của Hoàng My hôm nay cũng khá nhiều, cũng chỉ là xử lí văn kiện và vài thứ linh tinh.

Dương Khắc nằm viện nên việc của Dương Khắc cũng giao lên đầu Hoàng My.

Vũ Từ cũng phải xử lí việc tập đoàn nên ngồi trên sofa bấm bấm máy tính.

Nhưng công việc không gọi là nhiều nên rất nhanh đã xong.

- Có cần anh giúp không? - Vũ Từ nhìn sang gương mặt chăm chú của Hoàng My.

Hoàng My cũng không biết sao Vũ Từ đột nhiên xưng hô như vậy nhưng dù gì cũng bị gắn mác bạn gái rồi, cô cũng nhỏ tuổi hơn anh nên thôi.

Chịu khó nhẫn nhịn.

Hoàng My toan lắc đầu nhưng bản tính lười trỗi dậy, cô gật đầu lia lịa.

Vũ Từ cười rồi tiến đến bàn làm việc của cô.

Hai người ăn ý làm việc, quăng cục bơ cho vợp chồng nhà thư kí.

Hai thư kí cũng mặc kệ mà ra ngoài để lại không gian riêng tư cho hai người cao cấp này.

Lát sau, công việc cũng đã hoàn thành.

Hoàng My vui vẻ ngả người ra sau.

Vũ Từ đỡ ghế để cô không bị ngã.

- Em có muốn đi chơi đâu không?
Nhắc đến chơi làm Hoàng My nhớ đến Thiên Duyên Kiếm.

Cô nhớ cái khoang chứa nhà mình quá đi.

- Em muốn đi sắm đồ một chút.

- Anh sắm cho em chưa đủ sao? - Vũ Từ bật cười.

- Vũ Từ! Anh đừng có chọc em.

- Hoàng My đột nhiên muốn đi mua sắm thôi, cô có linh cảm rằng sẽ có chuyện gì thú vị lắm.

- Được rồi.

Kiều Nhi muốn đi mua sắm, anh liền dẫn em đi mua.

- Vũ Từ một mạch vác Hoàng My lên vai.

- Kiều Nhi gì chứ! Mau thả em xuống.

- Hoàng My vùng vẫy.

- Vâng vâng, anh thả ngay.

- Miệng nói một đằng nhưng làm một nẻo, Vũ Từ bế Hoàng My xuống theo kiểu công chúa mà đi tiếp.

Giữa một quãng đường dài đến bãi đỗ xe, nhân viên thấy gương mặt tươi tỉnh, vui vẻ của Đoàn tổng khi ôm mỹ nhân.

Và mỹ nhân thì đang ngượng ngùng che gương mặt đỏ chót của mình.

Một lát sau, một người hờn dỗi và một người dỗ dành cùng nhau đến trung tâm thương mại.

- Kiều Nhi...! Đừng giận nữa.

Anh mua đồ cho em, mua cho em hết.


- Vũ Từ vừa đi vừa làm trò để dỗ dành cô vợ đang hờn dỗi.

- Em cũng tự mua hết được! Không cần anh! - Hoàng My gạt Vũ Từ qua một bên rồi tiến vào một shop đồ nam gần đó.

- Kính chào quý khách, quý khách muốn...!
Nhân viên đang niềm nở thì ngừng tiếng nói.

Hai "con người" kia vừa vào shop vừa phát cơm tró làm các nhân viên FA tức muốn chết.

Hoàng My kéo Vũ Từ dạo quanh shop đồ đó, ướm thử vài cái lên người anh.

- Anh đi thử đi.

- Hoàng My quăng cái áo sơ mi mình cảm thấy ưng ý nhất lên người Vũ Từ rồi chỉ vào phòng thay đồ.

Vũ Từ hơi nghi hoặc rồi cũng ngoan ngoãn cầm áo bước vào phòng thay.

Một nhân viên nữ bỗng nhiên tiến đến toan mở cửa phòng ra thì đã bị một bàn tay xinh đẹp chặn lại.

- Chị có yêu cầu gì có thể nói với em.

Đừng tự tiện mở cửa khi khách đang thay đồ như vậy.

Bất lịch sự lắm.

- Hoàng My nhướng mày, cầm lấy tay đang trên nắm cửa của nhân viên nữ hất ra.

- Cô...!
Hoàng My cười.

Cô không cần biết cô nhân viên này đã làm thế với bao nhiêu khách.

Cô chỉ cần biết là động đến người đàn ông của cô thì gia đình nên thắp nhang đi là vừa.

- Có thể giúp em gọi quản lí không? - Hoàng My tiến đến gần một nhân viên gần đó, nở nụ cười tự nhiên.

- Vâng.

- Vốn dĩ nhân viên ở đây cũng không ưa gì cô ta, người nhân viên được hỏi rất nhanh gật đầu và rời đi.

- Cô nghĩ tên quản lí đó có thể làm gì được tôi...!! - Cô nhân viên nhân lúc Hoàng My không ở gần liền mở toang cánh cửa phòng thay đồ của Vũ Từ.

Khung cảnh bên trong lộ ra, chàng trai với thân hình cao lớn đang cởi trần, 6 múi đầy đặn.

Vũ Từ đang nhìn gương vuốt tóc thì thấy cửa mở.

Anh nhíu chặt cặp mày, đưa ánh mắt nhìn xác chết để nhìn nữ nhân viên đang ngơ ngác, si mê ngắm thân hình của mình.

Nụ cười đã tắt, đằng sau nước mắt~...Nụ cười đã tắt, Hoàng My bước đến chắn trước mặt Vũ Từ, giơ tay tát vào mặt nhân viên nữ kia một cái đau điếng.

Tiếng "chát" vang dội khiến các nhân viên nữ đang đờ đẫn và các nhân viên nam đang ganh tị tỉnh lại.

- Em nghĩ anh nên tiếp tục thay đồ.

- Hoàng My quay về phía Vũ Từ, nở nụ cười nhàn nhạt.

Vũ Từ thu ánh mắt sát khí, khẽ gật đầu.

Gương mặt cô càng có ý cười, khoé môi không tự chủ giương cao lên một chút.

...____________________...!
_________**Góc trò chuyện cùng tác giả**
Thứ tư, ngày 12 tháng 5 năm 2021
Thời gian đăng: 0 giờ 0 phút
Ad quên mất ghi phần này, nên bạn nào lỡ lướt qua rồi thì thôi vậy.

Hôm nay ad sẽ được trả môn khó nhất, không phải toán, Văn, Anh mà là Vật Lí ạ.

Ad không làm được nhiều.

Muốn khóc quá!