Cưng Sủng Tận Cùng Của Sự Sợ Hãi

Chương 40: 40: Từ Bỏ





Mãi lúc lâu sau không gian im lặng, cuối cùng Hắc Tước cũng kéo được Ngọc Ly lên.

Cô như người thất thần ngồi sụp xuống đất.

Bàn tay run run nắm chặt vạt áo.
Thì ra Hắc Viên hận cô tới như vậy.

Cũng phải thôi, cô là một kẻ ngu ngốc có phúc không biết hưởng.

Người tồi tệ như cô đáng bị như vậy.

Điều cô ân hận nhất chính là không thể cho bảo bối trong bụng một gia đình vẹn toàn...
Ngọc Ly chống tay xuống đất.

Cô thu chân lại quỳ xuống trước mặt của Hắc Viên.

Hắc Tước định tiến lên đỡ Ngọc Ly dậy nhưng lại bị cô cản lại.

Không thể hàn gắn như trước kia được...!vậy thì...!cô sẽ không níu kéo nữa.

Hắc Viên cũng sẽ quên đi một người xấu xa như cô.
- Thành thật xin lỗi! Hắc Viên...!là lỗi của em.

Từ giờ...!em sẽ không xuất hiện trước mắt anh nữa...
Tâm tình của Hắc Viên ngày càng trở lên tồi tệ hơn.

Hắn hận cô nhưng lại không nỡ ra tay lấy mạng của cô.


Có lẽ, hắn không thể quên được cái tình cảm mà hắn dành cho cô sâu đậm tới cỡ nào.

Mọi chuyện đã ra nông nỗi này rồi không thể tiếp tục nữa.
Hết thật rồi!
Cơ thể của Ngọc Ly mệt mỏi ngã về phía sau.

Cũng may Hắc Tước vội đến ôm cô vào lòng.

Ngọc Ly nắm chặt lấy tay anh ta cố gắng nói.
- Dừng lại đi...!Hắc Tước...!đừng đánh nữa...!em không muốn thấy ai phải chết cả...!cầu xin anh...
Kế hoạch lần này Hắc Tước vạch ra sắp thành công rồi.

Lát nữa...!chắc chắn Hắc Viên sẽ chêta dưới tay anh.

Vậy mà Ngọc Ly lại cầu xin anh dừng lại khiến anh quá khó xử.

Nhưng thấy vẻ kiên quyết của cô, bất giác lại khiến cho anh ngủi lòng.

Dù sao, Ngọc Ly cũng là người anh yêu.

Chỉ cần cô ở bên cạnh anh, nhất định có ngày anh sẽ khiến cô yêu anh.

Còn Hắc Viên, cơ hội tốt lần này bỏ qua khá tiếc.

Nhưng...!lần nhau nhất định hắn phải chết.
Hắc Tước nhìn Ngọc Ly gật đầu rồi bế cô lên.
- Tất cả...!rút lui!
Đám người Lang Tộc kia nghe lệnh cũng lui đi.

Nhìn Hắc Tước bế Ngọc Ly khuất khỏi tầm mắt.

Hắc Viên không kìm nén được mà giáng một cú đấm xuống bức tường bên cạnh.

Cú đấm mạnh tới nỗi khiến bức tường bị lõm xuống sâu.

Có thể thấy, sự giận giữ của Hắc Viên lớn tớ cỡ nào...
- Hắc Gia, có lên cho người chặn bọn chúng lại rồi giết không?
Tên áo đen kia bước tới phía sau lưng của Hắc Viên cung kính.

Hắn nghe vậy thì hừ lạnh.
- Rút!
Hiện tại, trưởng lão và Hắc Tuân đã chết.

Hắc Viên với vị trí người thừa kế đương nhiên sẽ trở thành người đứng đầu Hắc Gia.

Hắn...!đổi ý rồi! Hắn sẽ quản lí Hắc Gia, tiếp tục tẩy rửa hết những thành phần cản đường.

Mẹ của hắn chắc cũng thấy vui khi nghe được tin của Hắc Tuân đã chết.


Ông ta có lỗi với bà quá nhiều, đặc biệt với cả A Lệ.

Nhưng, dù sao ông ta cũng là ba của hắn.

Tên của ông ta, Hắc Viên sẽ miễn cưỡng điền vào trong nhà thờ lớn rồi tổ chức nghi lễ an táng đàng hoàng.
- Dọn dẹp lại toàn bộ dinh thự.

Gọi luật sư riêng tới gặp tôi! Từ giờ, tôi chính thức trở thành người đứng đầu cả dòng họ!
Hắc Tước đưa Ngọc Ly trở về biệt thự riêng của mình.

Vì kế hoạch đã đổ vỡ nên anh nhanh chóng thu xếp cho Ngọc Ly xong xuôi rồi tới gặp mẹ xử lí mọi việc.
"Bốp" cái tát giáng xuống vào bên má của Hắc Tước.

Người mà anh ta đang quỳ xuống trước mặt chính là mẹ ruột của anh ta, Wysa.

Bà ta có nét khá giống với Ansa, mẹ của Hắc Viên nhưng lại trông có phần già hơn.

Mái tóc dài đã bạc hết hơn nửa.
Tuy là em gái nhưng Wysa có lẽ xuống sắc già hơn cả chị trầm trọng.
- Con rốt cuộc đang làm cái gì? Tại sao kế hoạch lại thất bại? Có phải con cố ý không?
- Mẹ, lần sau sẽ không có chuyện đó nữa.
Wysa tức giận đập mạnh bàn xuống.

Kêa hoạch như vậy bị hủy bởi quyết định sai lầm ngu ngốc của con trai bà ta.

Tại sao lại như thế?
- Nói...!có phải con hạ thủ lưu tình với Hắc Viên?
- Con nói rồi! Chỉ lần này thất bại thôi, không có lần sau!
Cả người Wysa ngã ngả về phía sau.

Con trai bà ta sao lại có lúc trở lên như vậy.

Phải mất bao nhiêu năm bà ta mới có được cơ nghiệp như hôm nay.

Nhưng, phía bên Lang tộc đã có động tĩnh rồi.


Nếu mà Hắc Viên không chết thì chắc chắn bà ta và con trai phải chết.
- Thẩm...!con muốn thấy mẹ chết mới hài lòng sao? Các lão già bên Lang tộc đã nói rồi, hoặc là chúng ta chết hoặc là Hắc Viên chết.

Tất cả chỉ có 1 người duy nhất được sống để thừa kế...!con muốn mẹ phải làm sao đây?
Wysa ôm mặt khóc.

Bà ta rất sợ có ngày Thẩm và bà ta phải chết.

Đêm nào bà ta cũng sống trong lo sợ ăn uống không yên.
Hắc Tước ôm lấy thân thể đang run của Wysa.

Ánh mắt anh ta dần dần chuyển đỏ hiện lên sát ý.
- Mẹ yên tâm! Hắc Viên chắc chắn phải chết.

Mẹ và con sẽ không sao đâu!
Ở lại với mẹ đến tận nửa đêm, Hắc Tước mới trở lại biệt thự của mình.

Anh rất mệt mỏi sau những chuyện đã xảy ra.

Người đầu tiên xuất hiện trong đầu anh muốn gặp nhất đó chính là Ngọc Ly.

Chỉ có cô mới làm tâm trạng anh ổn định lại.
Vừa bước chân vào đại sảnh, quản gia và người giúp việc từ đâu chạy tới hốt hoảng.
- Thiếu...!gia...!không hay rồi! Ngọc Ly tiểu thư mất tích.

Chúng tôi tìm khắp cả biệt thự cũng không thấy cô ấy đâu cả..