Cùng Sói Cận Kề - Ngôn

Chương 47: Sợi lông




Thời gian trôi qua trong tiếng tích tắc.

Chiếu Dã không ngủ, anh không mệt, cũng không chán.

Nhân loại xem nhẹ tính nhẫn nại của loài sói, cho dù là sói hoang cũng có thể ẩn núp trong bóng tối cả một đêm, chờ con mồi xuất hiện.

Huống chi anh lại là người có ý thức của sói, sau khi thức tỉnh.

Đêm dại vô tận làm anh nhớ Di Di.

Anh nhớ lần đầu gặp cô.

Anh mặc bộ đồ màu đen xuống lầu, cô khẩn trương tránh ở sau cái thùng, ánh mắt đề phòng lộ ra sự tò mò, thấy anh đi xuống, tự giác dẹp sang một bên bất động.

Chiếu Dã dường như có thể nhớ rõ từng chi tiết ngày đó, cô mặc đồ gì, tóc đuôi ngựa buộc cao, mặt trời lặn phía chân trời, dưới chân là con kiến.

Hương vị bánh quy, túi rác đi vứt…

Hết thảy đều ngưng tụ lại thành cái đuôi mượt mà.

Lúc trước anh luôn cho rằng ý đồ của anh là với cái đuôi thỏ kia, hiện tại hình như không phải.

Không phải cái đuôi.

Là sớm hơn.

Ánh mắt đầu tiên anh đã thích cô.

Nếu không, cớ gì đi xen vào việc của người khác, còn đi chủ động dọn đồ, với anh là hành động dư thừa. Chẳng giống anh chút nào.

Cô là một cây hoa hòe xinh đẹp mọc lên trong sinh mệnh cô tịch dài đằng đẵng của anh.

Nghĩ thông suốt vài chuyện, Chiếu Dã nổi lên tâm ý.

Anh muốn giết Jack.



Thời gian vào rạng sáng, trong thành phố, còn có một người cả đêm không ngủ.

Di Di nằm một mình trên giường lớn của Chiếu Dã. Không người bên gối, căn phòng trống vắng hiu quạnh, cô chỉ cùng trần nhà trầm mặc đối diện.

Ngạn Kỳ cùng Nặc Nhân vẫn từ miệng người khác biết được sự việc của Chiếu Dã, đến nhà cô hỏi thăm tình hình. Di Di nói mình không sao, cô tin rằng Chiếu Dã có thể ở trong đó vượt qua được ba ngày.

Ngoài cửa sổ đã dần trắng, báo hiệu một ngày mới đang đến.

Bên tai vang lên âm thanh của Chiếu Dã: “Vợ, về nhà chờ anh”

Di Di nhẹ nhàng nói với không khí: “Không được lừa em…”.



Nhóm cảnh sát trắng đêm chưa ngủ, bọn họ tìm thấy tên quỷ say Mã Hán, điều tra sự việc của hắn và Chiếu Dã.

Mã Hán phán chết rằng Chiếu Dã vô cớ ẩu đả, không chịu thừa nhận hành vi ý đồ xâm phạm Di Di.

Mặt khác, bọn họ tìm được camera Jack theo dõi Di Di mà Chiếu Dã nói, hơn nữa cũng gọi Di Di đến.

Di Di hoàn toàn không biết Jack theo dõi mình, bất giác không suy nghĩ được gì. Cô chỉ xác nhận Mã Hán, Mã Hán thề thốt phủ nhận. Đối mặt với lời khai bất đồng, vấn đề này càng khó khăn đối với cảnh sát.

Gần đây Jack sứt đầu mẻ trán, hắn đã đi lầm hướng, không suy nghĩ vì sao Chiếu Dã đánh người, hắn chỉ nghĩ muốn chứng minh Chiếu Dã là sói, sói tập kích con người.

Nhưng bây giờ không đủ chứng cứ, nhóm cảnh sát điều tra người sói lại chuyển sang vấn đề vì sao ẩu đả, thậm trí hắn còn bị cuốn vào chuyện này, gánh tội xâm phạm quyền riêng tư của người khác.

Jack nói với cảnh sát trưởng: Còn một chứng cứ nữa.

Jack đưa cho cảnh sát một cái túi trong suốt đóng kín.

“Đây là cái gì?”

Cảnh sát cầm lấy nhìn kỹ.

Một sợi lông màu trắng xám.

Nhìn không ra lông của loài động vật nào.

Jack: “Thật rõ ràng đây là lông sói, tôi nhặt được trên đất, tôi yêu cầu xét nghiệm ADN với lông tóc của Chiếu Dã. Nếu các ông không tin lời tôi nói, vây giao cho bên trên đi, để cho họ điều tra thêm”.

“Được.” Cảnh sát cầm túi đóng kín, đưa cho thủ hạ đi làm xét nghiệm ADN. Cách đó không xa, Lực Ca nghe được đối thoại này lập tức báo về căn cứ động hiệp.

Di Di vừa bị thẩm vấn trở về, kiệt sức ngồi xuống.

Một chuyện chưa xong, lại một chuyện nữa đến, cô không kiên trì nổi nữa.

Bọn họ không tin lời của Di Di, muốn xem chứng cứ. Chiếu Dã đánh người, Jack có video làm chứng, bọn họ muốn xem chứng cứ Mã Hán muốn xâm phạm cô, chỉ có lời nói của một bên là cô. Thời gian đã qua lâu như vậy, cô đi đâu tìm bằng chứng.

Jack có video…

“Video…” Di Di bỗng dưng nói, “Hắn nhất định còn video.”

Mai hoa lộc còn đang lo vụ giám định ADN: “Cái gì?”

“Jack…”

Lực Ca điện báo đánh gãy lời Di Di nói, Mai hoa lộc ý bảo cô chờ, mở loa.

“Đường cũ, Chiếu Dã bên trong nói một câu “đi kiểm tra video của hắn”, Yêm không biết nói với cảnh sát, hay là nói cho Yêm”.

Mai hoa lộc và Di Di liếc nhau.

“Anh phân tích xem, đường cũ, hả?”

“Tôi đã biết.”

Mai hoa lộc tắt điện thoại.

“Cô nói tiếp đi.”

“Nếu Jack theo dõi tôi, hắn nhất định đã bám theo cả hành trình, chẳng qua đoạn kia có lợi cho hắn, trong máy của hắn, chắc chắn còn đoạn video khác”.

Jack muốn đánh thắng Chiếu Dã, hắn biết Di Di là uy hiếp duy nhất đối với Chiếu Dã, nhất định sẽ đem quá trình cô bị xâm phạm chụp hay quay lại, kích thích quấy nhiễu Chiếu Dã cũng tốt.

Hắn nhất định sẽ làm như vậy.

Chiếu Dã và cô cùng nghĩ đến điểm này.

Chỉ cần chứng minh cô là người bị hại, Chiếu Dã phòng vệ. Vậy việc giám định ADN không cần nữa.

Mai hoa lộc nghe xong đã có quyết định, mỉm cười nói:

“Việc còn lại giao cho tôi, cô trở về nghỉ ngơi một ngày, bảo đảm trả lại Chiếu Dã hoàn chỉnh cho cô”.