Trên mặt Di Di nóng lên, nhìn thoáng qua những gói nhỏ nào là siêu mỏng, bôi trơn, cô không dám nhìn kỹ, tiện tay ném trở về túi.
“Vì sao dùng cái này, chúng ta sinh ra em bé sao?” Di Di bây giờ cũng mới nghĩ tới vấn đề này.
Chiếu Dã không trả lời được.
Anh sống được lâu, phần lớn thời gian đều một mình, không nghe qua đồng loại làm sao, có thể tránh thai không, có thể mang thai không, có sinh sản về sau không, sau đó là dạng gì.
Tất cả đều không biết. Trước tiên phải phòng bị.
Chiếu Dã nghĩ đến một người, nới với Di Di: “Em chờ một lát, anh gọi điện thoại”.
Anh gọi cho Mai hoa lộc, Mai hoa lộc vui vẻ nhận điện, nói tên quỷ say thương thế đã ổn.
Chiếu Dã không quan tâm việc này, đi thẳng vào vấn đề:”Tôi cùng Di Di có con được không?”
Mai hoa lộc bị vấn đề này làm sặc: “Cậu muốn sinh con?”
Anh ta không cho rằng Chiếu Dã sẽ thích trẻ con.
“Không muốn.” Chiếu Dã đổi một câu hỏi khác: “Tôi phải mang bao sao?”
Mai hoa lộc lại lần nữa sặc, đã rõ ý của Chiếu Dã.
Anh ta từ từ nói: “Vậy nói cho cậu biết, từng có con người và một con mèo ở bên nhau, sinh ra là một con người khỏe mạnh, còn có trường hợp con trâu cùng báo sinh ra con báo nhỏ….”
“Động vật cùng động vật, động vật cùng con người tôi cũng đã gặp qua, trước mắt xem ra, động vật cùng con người sinh ra tỷ lệ lớn là người”.
Chiếu Dã ngắn gọn hỏi: “Có chính xác không?”
“Tuy rằng hiện tại phần lớn chúng ta biến hình đều là người, nhưng cũng không giống con người có thể dễ dàng sinh con. Bản thể các loài càng xa càng khó thụ thai, giống như tôi cùng vợ đều là hươu, tương đối dễ sinh con, nhưng hai chúng tôi đều không muốn haha…”
“Nói ra, cậu cùng Di Di mà nói”. Mai hoa lộc suy tính trong lòng khả năng sói và thỏ kết hợp”…Tôi đoán, có tỷ lệ là 5% đi”.
“Ai gen mạnh là do người đó, nếu hai người may mắn trúng thưởng,khả năng cao sẽ là sói con”.
Chiếu Dã nói: “Tôi biết rồi.”
Mai hoa lộc trêu chọc anh một câu: “Đến nỗi tính mang bao hay không, xem tính của cậu, rất quan tâm đến cô gái nhỏ”.
Chiếu Dã chưa nghe lời anh ta nói xong:”Ừm”.
Cúp xong điện thoại. Chiếu Dã trở lại phòng bếp, Di Di đang làm nốt một món ăn, chuẩn bị xếp bàn.
Eo bị Chiếu Dã ôm lấy từ phía sau, trên tay Di Di dừng lại một chút:” Anh làm vậy em làm đồ ăn kiểu gì”.
Chiếu Dã ghé vào đầu vai cô: “Không phải bảo để anh làm sao.”
“Anh đi gọi điện thoại mà, em cũng chẳng có gì làm”.
Nụ hôn dính dính nhão nhão, Chiếu Dã lấy đĩa trong tay cô nói:”Để anh”.
“Em giúp”.
“Được.”
–
Ăn uống no đủ, Di Di hạnh phúc nằm dài trên chiếc giường rộng rãi của Chiếu Dã, tâm lý được thả lỏng, cô không tin Chiếu Dã tàn bạo tới mức sẽ hăng hái tắm máu.
Huống hồ hôm nay anh rất ôn nhu.
Chiếu Dã tắm xong, tắt đèn lên giường, ôm lấy Di Di hỏi: “Em có thích…em bé không?”
Di Di nghĩ nghĩ nói: “Cũng tạm, sinh em bé sẽ rất đau, em sợ đau.”
“Ừm” Chiếu Dã mừng thầm, “Chúng ta sẽ không sinh.”
“Chúng ta có thể sinh sao?” Di Di muốn làm rõ vấn đề.
Chiếu Dã thuật lại lời Mai hoa lộc nói.
“5%? Kia không phải không có cơ hội.” Di Di có hơi uể oải, kỳ thật cô cũng chờ mong cùng Chiếu Dã sinh nở, lớn lên giống anh hoặc giống cô, nhất định đều sẽ rất đáng yêu. Chiếu Dã cũng tính tỷ lệ, 5%, làm hai mươi lần cũng có khả năng trúng chiêu, cơ hội quá dễ dàng.
Anh nhất định sẽ thay đổi, tránh sảy ra, tuyệt đối không để chuyện này phát sinh.
Di Di thấy Chiếu Dã không nói gì, chọc chọc ngực anh: “Anh không thích em bé sao?”
Anh không biết nói như vậy có thể xúc phạm đến Di Di hay không, vì tình thương của người mẹ rất lớn, nhưng vẫn lựa chọn thật lòng trả lời:”Không thích”.
“Cùng em… cũng sẽ không thích sao?” Di Di nói ý nghĩ của mình ra trước: “Không tính, như này cũng rất tốt, về sau rồi nói, thời gian còn dài”.
Chiếu Dã thích câu nói cuối cùng của cô.