Cùng Sói Cận Kề - Ngôn

Chương 15: Nửa sói




Bỗng nhiên, một trận gió lạnh lại nổi lên, cỏ cây run rẩy, đêm tối như xé ra một lỗ hổng, có tiếng vang kịch liệt truyền đến từ phía sau họ.

Ra đòn trong chớp mắt, tên say rượu bị một chân đá bay ra ngoài, một lực to lớn làm hắn bị đá lăn xa mấy vòng. Lá cây rung động, thậm chí cảm thấy con đường cũng rung lên.

Di Di thấy hình bóng quen thuộc, nước mắt chảy xuống, cô khép lại quần áo đang hỗn độn, vang lên tiếng khóc thút thít.

Một cú đá này không làm cho Chiếu Dã hả giận, anh đi tới tên say rượu đang nằm trên mặt đất, ánh mắt lạnh lẽo nâng tay hắn lên, dùng sức gập lại, chỉ nghe rắc một tiếng, xương cốt đứt gãy.

Hắn ta ôm cánh tay mình kêu lên thảm thiết, hoàn toàn tỉnh rượu.

Vẫn không đủ, không đủ.

Chiếu Dã hung hăng ra quyền, từ mặt đến bụng, hình như muốn đánh nát lục phủ ngũ tạng của hắn.

Một người đánh quyền anh chuyên nghiệp, không ai có thể tránh thoát nắm đấm này, càng đánh càng hăng, Chiếu Dã như muốn tra tấn hắn.

Có trời biết, khi anh thấy Di Di bị đè xuống dưới thân, tâm tình tức giận đến cực điểm.

Người anh trân quý, anh còn không dám động một chút….

Làm sao hắn ta dám.

Nghĩ tới Di Di đang sợ hãi, nghĩ tới nước mắt của Di Di, Chiếu Dã không không chế được lực, đồng tử biết thành sắc bén u ám, một đấm càng thêm nặng.

Di Di cảm giác không thích hợp, Chiếu Dã như đang dần mất đi lý trí, anh sắp không thể khống chế, chân tay mọc ra đám lông rậm rạp, ngón tay ngón chân lộ ra móng vuốt sắc bén, dần dần biến hình.

Trong không khí tràn ngập mùi máu, sắc mặt Di Di biến đổi, nước mắt không kịp lau khô, nhanh chóng chạy đến.

“Chiếu Dã, Chiếu Dã…”

“Mau dừng tay, đừng đánh…”

“Chiếu Dã, biến trở về đi…”

Di Di nhìn người đàn ông đang thoi thóp trên mặt đất, ớn lạnh cả người. Nếu Chiếu Dã giết người, anh sẽ bị pháp luật áp chế, sẽ bị bắt mang vào giam trong phòng thí nghiệm, cả đời không thấy mặt trời.

Nếu có người qua đường phát hiện, nhìn tới Chiếu Dã đang nửa người nửa sói, sẽ rước lấy phiền phức. Di Di không ngừng gọi tên Chiếu Dã, anh không phản ứng lại. Nhất định có cách làm anh dừng lại, nhất định có…

Trong đầu Di Di xoay chuyển, chớp nhoáng, cô nhào vào Chiếu Dã, đây là động tác rất nguy hiểm, có khả năng quả đấm của anh sẽ vào người cô.

Nhưng Chiếu Dã không đánh xuống.

Không cho anh cơ hội phản ứng, không có thời gian để cô do dự, vào lúc Chiếu Dã đang ngây người, ôm cổ anh, ngửa đầu tìm kiếm đôi môi, run rẩy hôn lên.

Hai môi chạm nhau, Chiếu Dã yên tĩnh.

Vạn vật đang rung chuyển xung quanh giờ phút này như ngủ say, mây bay trên đỉnh đầu như dừng lại. Di Di sẽ không hôn môi, chỉ đơn giản là dán môi mình vào môi anh, nghiêm túc tiếp tục nụ hôn bị gián đoạn trước đó của Chiếu Dã.

Cô căng thẳng tới mức ngừng thở, nghẹn tới mức hít thở không thông.

Cảm giác được thân hình Chiếu Dã dần thả lỏng, cục đá trong lòng cô cũng buông xuống. Di Di buông cổ anh ra, nhẹ nhàng nói:

“Chiếu Dã…em không sao, còn nữa…cảm ơn anh”.

Tứ chi của Chiếu Dã biến trở về hình người, ánh mắt cũng khôi phục lại bình thường. Anh đang ngẩn ngơ nhìn chăm chú vào Di Di, hình như chưa thích ứng được.

Một lát sau, Chiếu Dã hé miệng thở dốc, âm thanh nghẹn ngào: “… Di Di.”

“Em đây”

Di Di trấn an sờ sờ đầu của Chiếu Dã, giây tiếp theo bị anh ôm chặt vào ngực.

Dưới ánh trăng dần lộ ra, hai người gắt gao ôm nhau.