Cùng Sói Cận Kề - Ngôn

Chương 10: Jack




Ngoài ý muốn khi được mời, Chiếu Dã chậm chạp gật đầu: “Được.”

“Vậy anh chờ chút, tôi đi giày, chúng ta cùng đi siêu thị”. Nghĩ tới sức ăn của Chiếu Dã, đồ dự trữ đương nhiên không đủ.

Hai người đi xuống lầu, Chiếu Dã đi phía trước, Di Di theo sau. Đi xuống lầu hai Di Di bước chậm lại, ở đây có phòng đã lâu rồi không mở cửa, thấy bên trong chồng chất bao lớn bao nhỏ.

“Ơ, có người mới chuyển đến sao?” Di Di nghi nghờ.

Lầu hai vẫn luôn không có ai, lúc Di Di đến đây vì giá cả nên không vào xem phòng này, hiện tại chắc đã có người thuê. Thêm một người hàng xóm mới, Di Di có chút tò mò người đó là loài động vật nào.

Lòng hiếu kỳ chưa được một phút bị đánh gãy, Di Di xuống tới dưới lầu một, đã thấy vị hàng xóm mới đang vác một đống hành lí lớn, cãi nhau cùng Chiếu Dã. Nói đúng ra không phải là cãi nhau, mà đơn phương hạ chiến thư.

Jack mặc bộ quần áo bó sát, một thân cơ bắp giống như tường đồng vách sắt, từng khối cơ rõ ràng. Hắn lùn hơn so với Chiếu Dã tầm 10 centimet, khí thế lại không hề thua kém, tự phun nước bọt, nói những câu khiêu khích.

“Tôi nhất định sẽ đánh bại cậu, chờ đấy.”

“Đừng cho là thua vài lần là tôi sợ cậu, à, ngày nào đó tôi sẽ tìm được nhược điểm của cậu, một lần nữa đoạt lại danh hiệu quyền vương”.

“Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ không rời một tấc mà nhìn chằm chằm cậu, hừ”.

Chiếu Dã vẫn giữ vẻ mặt người chết, một câu cũng không thèm trả lời, khi nhìn thấy Di Di mới sống lại.

“Hắn ta là…” mặt Di Di đầy dấu chấm hỏi, nói một nửa bị Chiếu Dã kéo cánh tay, túm đi về phía cửa tiểu khu.

“Đừng động hắn ta”.Chiếu Dã không quay đầu lại.

Di Di xoay người nhìn, Chiếu Dã bẻ quay bả vai cô lại, cánh tay có lực:

“Nhìn đường.”

“Đau á.” Di Di oán giận nói một câu, nhớ tới lúc nãy đi xẹt qua Jack một cái, rõ ràng cảm thấy hơi thở của con người. Bọn họ có thể phân biệt được đồng loại hay nhân loại là chuyện bình thường. Di Di tuy không nhìn ra nguyên hình của Triết Triết, nhưng liếc mắt một cái cũng biết cậu ta là đồng loại. Nhưng cao cấp hơn tất cả, Chiếu Dã có khứu giác của loài sói, dựa vào khứu giác có thể đoán được chủng tộc của đối phương.

“Hắn không phải là người đấu quyền với anh sao…hắn ta là con người, sao lại vào ở chỗ này… ” Di Di nói với âm thanh rất nhỏ, Chiếu Dã phải khom lưng mới có thể nghe thấy, anh hừ trong lỗ mũi, không trả lời.

Di Di nhìn thấy Chiếu Dã đang xụ mặt, lập tức câm miệng.

Bỗng nhiên yên tĩnh. Bọn họ đi tới giao lộ, chờ đèn đỏ năm mươi giây, ai cũng không lên tiếng.

Di Di cho rằng tâm tình Chiếu Dã đang không tốt, Chiếu Dã cho rằng Di Di đang nóng giận.

Trầm mặc đi vào siêu thị, Chiếu Dã không nhịn được, ngón cái nắm lấy ống tay áo của Di Di, nói giọng khàn khàn: “Đừng không để ý tới tôi”

Di Di nghiêng đầu: “Ha?”

Không phải anh làm mặt lạnh sao? Rõ ràng cô cho anh thời gian tự hạ nhiệt cảm xúc, sao lại biến thành cô không để ý tới anh, còn có, như thế nào còn có vẻ ủy khuất này từ đâu tới…

“Anh như vậy thì tôi chọn cà chua kiểu gì.”

Chiếu Dã vừa nghe thấy lời Di Di nói, càng tin rằng cô đang tức giận, dính như khối kẹo cao su làm sao cũng không buông tay, mà Di Di chỉ muốn chọn cà chua.

“Hắn… thật ra đây là lần thứ hai dọn vào. Lần trước …đó là sự việc của hai năm trước”. Chiếu Dã trả lời vẫn đề trước đó của Di Di, âm thanh có hơi mệt mỏi.

Jack vẫn luôn coi Chiếu Dã như kẻ địch và mục tiêu lớn nhất, càng thua thì càng đánh, càng đánh càng hăng. Hai năm trước, hắn nghe được nơi Chiếu Dã ở, dùng nhiều tiền để được thuê. Vốn dĩ tiểu khu Kim Hoa không được cho con người vào, khi có người tới xem phòng, đều sẽ nói giá cao để từ chối. Nhưng Jack thì cứng đầu, không để ý chút tiền nhỏ nhoi đấy, mục đích hắn chỉ có một – Chiếu Dã.

Mai hoa lộc là quản lý, báo lại với chủ nhà, sau đó cho hắn vào ở. Hơn nữa nhìn qua cơ bắp của hắn, nhìn sao cũng thấy giống chủng tộc biến dị. Jack vậy mà chuyển đến đối diện phòng Chiếu Dã, nhìn chằm chằm cuộc sống hàng ngày của anh, từ ra cửa ăn cơm, đến tắt đèn đi ngủ, thậm trí còn xem lúc nào đi vứt rác.

Chiếu Dã không thể chịu nổi, cuối cùng cũng đấu một trận với hắn ta, nếu Jack thua thì phải lập tức cút đi.

Chiếu Dã kích tướng vài câu, Jack lập tức đồng ý.

Trận đấu đó, Jack thua thảm thiết, coi như chạy đi nhanh.

Đã cách đây hai năm, ai ngờ hắn lại giở lại trò cũ. Chiếu Dã nhớ lại ngày bị “Giám Thị”, đang phiền não, không thể cho hắn sắc mặt tốt.

Nghe xong lời kể của Chiếu Dã, Di Di ngạc nhiên trước hành vi xấu xa của Jack, kết luận: “Cho nên… hắn ta là Fan tư, sinh, cơm của anh?”

Chiếu Dã: “Fan tư sinh là cái gì?”

“À kiểu như là” Di Di nghĩ ngợi nên dùng từ nào được ở trong đầu: “Cuồng nhiệt, không đúng mực, fans cuồng muốn xâm phạm quyền riêng tư? Cũng không hẳn là fans, loại người này mọi người chửi rủa.”

Tuy rằng Chiếu Dã nghe cũng không hiểu lắm, vẫn trả lời qua loa: “Chắc là như vậy đi.”

“Vậy làm sao bây giờ, hắn ở dưới lầu.” Di Di xếp hàng tính tiền, cô mua một đống đồ, mua sẵn để dự trữ ăn sau.

“Đừng động vào hắn là được.” Chiếu Dã xếp sau Di Di, muốn cướp hóa đơn, Di Di không cho trả, không được trả tiền đành phải dùng sức vậy, anh cầm hai chiếc túi đồ ăn nặng trĩu.

Di Di có chút không quen, bình thường cô có thói quen đi dạo siêu thị, hay đi mua đồ cho tiệm bánh, đều là một thân tự làm một thân tự mình ăn. Bây giờ ở bên cạnh bỗng nhiên xuất hiện một người khác xâm nhập vào cuộc sống của cô, nên vẫn chưa thể thích ứng. Di Di cúi đầu xem đôi tay trống trơn của mình, nói với Chiếu Dã: “Vẫn là, đưa tôi một túi đi”.

Chiếu Dã “Ừm” một tiếng, lấy từ chiếc túi to ra một túi trứng gà đưa cho cô:”Cầm”.

Di Di: “…”

Trở lại tiểu khu Kim Hoa, Jack đương nhiên vẫn còn ở lầu một dọn đồ.

Máy chạy bộ, tạ tay, giường đẩy tạ… Di Di buồn bực: Hắn dọn cả cái phòng tập thể dục đến sao?

Di Di thấy Jack mồ hôi như mưa, nhớ tới ngày đó mình chuyển nhà cũng thê thảm như thế này, chọc chọc Chiếu Dã:”Muốn giúp không..?”

Chiếu Dã lạnh nhạt nói: “Không cần để ý đến hắn.”

Jack thấy Chiếu Dã, tinh lực bỗng dưng tràn đầy bất thường, một tay giơ lên quả tạ, diễu võ dương oai nói: “ZY, cậu cần phải để tâm, lần này tôi sẽ đánh thật, tuyệt đối sẽ không thua”

Chiếu Dã yên lặng trợn mắt, kéo Di Di bước nhanh lên lầu, “Di Di, chúng ta đi.”

Jack nhìn bóng dáng nhỏ xinh bị Chiếu Dã bao bọc trong lòng, nghĩ tới việc hai người cùng ra cùng vào, sắc mặt bỗng biến đổi chửi ầm lên:

“Mẹ kiếp, cậu còn có thời gian quen bạn gái? thật không để tôi vào mắt?”

Jack tuy rằng là con lai, nhưng nói rất chuẩn tiếng phổ thông. Hắn ta giọng thô to, Chiếu Dã nghe thấy, Di Di cũng nghe thấy được.

Bởi vì hai từ kia, hai má Di Di dần nóng lên, phát hiện bước chân người phía sau tạm dừng.

Chiếu Dã quay đầu lại, vẫn không biểu cảm như cũ, đứng từ trên cao nhìn xuống nói với Jack:

“Cuối cùng cũng nói được một câu xuôi tai.”