Cùng Quỷ Đàm Luyến Ái

Chương 8: Làm lại từ thất bại




Nguyễn Hoàng Nam từ trong cơn ác mộng thức giấc, cả trán toàn là mồ hôi, anh ngồi phắt dậy đưa mắt nhìn xung quanh mình mới phát hiện anh đang nằm trong phòng ngủ của mình.

Lo lắng cho sự an toàn của Lô Tam Hộ, một giây cũng chưa kịp suy nghĩ anh đã nhanh chóng chạy qua phòng cậu, anh vừa xông vào phòng thì thấy cậu vẫn đang an ổn ngủ trên giường, tiểu quỷ kia nằm gọn trong lòng cậu như một con cún.

Anh thấy vậy liền lại gần đá cho cậu một đá, Lô Tam Hộ đang ngủ ngon lành, bị người khác đạp như vậy rất không vui vẻ mà văng tục. Cậu ôm lấy tiểu quỷ dụi dụi hai cái, lại định ngủ tiếp.

"Mẹ nó, Tam Hộ mày dậy cho tao!"

Lần này vì tiếng rống quá kinh hoàng của Nguyễn Hoàng Nam, Lô Tam Hộ thật sự tỉnh giấc, vừa nhìn thấy tiểu quỷ đang bị mình ôm lấy, cậu liền theo phản xạ giật lùi về sau.

Tiểu quỷ diện vô biểu cảm dùng tay chống đầu, lười biếng nhìn hai người nháo thành một đoàn.

"Tao nhớ tối qua có lão quỷ đang tấn công chúng ta cơ mà! Sao hai đứa mình lại nằm trong phòng ngủ ngon lành như vậy chứ?" Lô Tam Hộ vừa nói vừa vò đầu.

"Cái này còn phải hỏi thằng nhóc kia rồi."

"Thằng nhóc kia" bị gọi như vậy liền tỏ vẻ không vui, nó nheo mắt nhìn Nguyễn Hoàng Nam, anh liền mấy lần mở miệng cũng không phát ra được thêm tiếng nào. Lô Tam Hộ thấy anh huơ tay múa chân như đang diễn kịch câm, liền bị chọc cười, còn tiện thể lôi cả chiếc điện thoại ra định quay phim.

Nguyễn Hoàng Nam biết ý định của cậu, liền dừng múa máy, mắt mở to trừng cậu như đang cảnh cáo.

"Đêm qua nếu không phải ngươi chọc giận lão ta thì lão ta đã không ra tay nặng với các ngươi như vậy rồi."

Tiểu quỷ vừa nói xong, chiếc gương liền bay đến trước mặt Nguyễn Hoàng Nam, từ hình ảnh phản chiếu, anh thấy trên cổ mình có dấu tay màu đen, tay và chân anh, những nơi bị mấy cánh tay quỷ tối qua nắm lấy cũng để lại những dấu tay đen xì. Anh khó chịu định dùng bàn tay chà sạch những vết bẩn ấy, thế nhưng khi vừa chạm vào những dấu tay ấy, cả người anh liền đau như bị điện giật.

"Đừng có gắng nữa, không chà ra được đâu."

Tiểu quỷ lười nhác buông một câu như vậy liền lại gần Lô Tam Hộ, cậu thấy nó đến gần như vậy, liền muốn chạy ra xa, nó như đọc được ý nghĩ của cậu, sớm đã chặn trước một bước. Đứa nhỏ với tay lên cổ cậu, nhẹ nhàng vỗ vỗ mấy cái, dấu tay màu đen liền hóa thành một lớp khí đen bay vào trong lòng bàn tay nó.

Nguyễn Hoàng Nam trợn mắt nhìn cảnh tượng vừa rồi, có chút khó chịu kêu lên. "Nè! Sao mày không giúp tao?"

"Người hứa sẽ giúp ta tìm người là tiểu tử này cơ mà, nếu ta để cho oán khí lão già kia giết chết nó rồi thì ai giúp ta nữa nha?"

"Đồ ích kỉ." Nguyễn Hoàng Nam tùy tiện mắng.

"Vậy là lão quỷ kia vẫn chưa bị tiêu diệt sao?" Lô Tam Hộ hỏi.

"Ừ." Tiểu quỷ đáp. "Đêm qua ta chưa kịp làm gì lão ta đã chạy trước một bước rồi."

Nghe xong, Nguyễn Hoàng Nam liền đứng dậy. "Tam Hộ, thay đồ đi, một lát theo tao ra ngoài."

Cả hai người đi ra ngoài cũng chỉ là để mua một con gà đen và một chục trứng gà, sở dĩ Nguyễn Hoàng Nam muốn kéo cả Lô Tam Hộ đi là vì anh cảm thấy sau một đêm chống chọi với đủ loại tà khí như vậy, cả hai người họ đều cần phơi chút ánh nắng mặt trời để hấp thụ dương khí.

Mua đầy đủ đồ nghề, đi thêm vài vòng thì họ mới ra về, Nguyễn Hoàng Nam đầu tiên chạy vô nhà bếp, mắt cũng không thèm chớp liền đem đầu gà chặt ra rồi đổ máu nó ra một cái chén, anh làm xong mới ra ngoài sân sau, để trên mỗi bồn hoa một trái trứng gà, sân sau cũng không bự nên anh đi một lúc là xong, còn dư được bốn trái trứng.

Nguyễn Hoàng Nam không nói, không rằng, bước về nhà bếp, bắt lửa nấu cơm.

Lô Tam Hộ bị đuổi ra phòng khách ngồi từ nãy đến giờ, ngửi thấy mùi thơm từ trong bếp, cả người như bay lên chín tầng mây, cậu hít hà mấy phát nữa mới từ từ mò vào đó.

"Tam Hộ, mày tới đúng lúc rồi, bây giờ ra ngoài sân sau lấy trứng vô cho tao."

Lô Tam Hộ không hiểu ý anh lắm, nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo.

Trong lúc lấy trứng, cậu để ý thấy trái trứng được đặt ở bồn hoa tóc tiên nhẹ tênh.

Tính cách Lô Tam Hộ vốn dĩ tò mò, cái gì lạ cũng thích động tay động chân vô, nếu không thì cậu sẽ không thể ngủ yên được, nên trái trứng này cũng bị cậu đem đi đập, vỏ trứng vỡ ra nhưng bên trong lại chẳng có gì cả. Trước hiện tượng kì lạ này, cậu hưng phấn gần chết, ba chân bốn cẳng chạy vào nhà bếp nói cho Nguyễn Hoàng Nam nghe. Anh nhìn cậu khoa tay múa chân hết sức sinh động, cảm giác có chút buồn cười.

"Vậy cây đó là cây ngải rồi, trước giờ tao chưa từng thấy qua, mà nghe ba tao nói ngải cũng cần ăn, cho nên tao mới để trứng gà trên mỗi bồn để thử ngải."

"Ơ hay, sao tự nhiên mày tìm cây ngải làm gì?" Lô Tam Hộ ngạc nhiên nhìn anh hỏi.

"Do bác tư tao trước đây có từng nói, gia đình bà này nghèo lắm, từ lúc ba bà này mất thì gia đình mới phất lên như diều gặp gió, tao nghi là gia đình này sử dụng ngải đó."

"Liên quan quá nhở?"

"Liên quan sao không? Bây giờ đang là tháng bảy âm lịch, quỷ môn quan mở cửa cho quỷ hồn lên nhân gian, đám du hồn dã quỷ thấy ở đây có cây ngải nên đều trú hết ở trong này. Tối qua mày thấy số lượng nó đông lắm không? Nhân lúc trời sáng như vậy không xử cho sạch sẽ, tối nay nó lại quậy thêm một chập thì ai chịu trách nhiệm?"

Lô Tam Hộ nghe xong nuốt nước miếng cái ực, Nguyễn Hoàng Nam bước đến cạnh cây ngải, đem chén máu gà đen tưới lên, hoa liền lập tức héo rũ. Anh lập tức chạy vào nhà lấy ra hai cái xẻng, rồi hai người bắt đầu xúc đống đất ở bồn cây đó lên.

Đào được một lúc thì xẻng Lô Tam Hộ đụng phải vật gì cứng cứng, cậu liền dùng tay phủi bớt đống đất đi thì thấy một cái đầu lâu, tay chân cậu liền cứng đờ, Nguyễn Hoàng Nam thấy vậy thì bảo cậu đứng ra một bên, tự tay đem cái đầu lâu đó lên rồi tiếp tục đào, nhưng thêm một lúc nữa cũng chẳng thấy có gì cả nên anh cũng bỏ cuộc.

"Đi rửa tay đi, rửa xong dọn cơm lên giùm tao."

Nguyễn Hoàng Nam đã ra lệnh đuổi người thì Lô Tam Hộ cũng không ngốc mà ở lại, cậu nhanh chóng rửa tay rồi chạy vào nhà bếp bày chén đũa và thức ăn lên bàn, rồi tự mình ngồi ăn trước. Cũng không biết anh loay hoay gì ở ngoài mà một lúc sau mới bước vào rồi ngồi xuống im lặng ăn cơm.

Khi cả hai đã ăn xong cơm rồi, Nguyễn Hoàng Nam mới đem máu chó mực đổ ra hai thao nhỏ, anh cầm một thao, thao còn lại thì đưa cho Lô Tam Hộ.

So với máu gà đen thì máu chó mực có khả năng trừ tà mạnh hơn rất nhiều, Nguyễn Hoàng Nam hướng dẫn Lô Tam Hộ đến mỗi căn phòng đều ghi bốn chữ "sát" lên mỗi bức tường, sau khi làm xong thì dùng khăn nhúng vào thao rồi lau lên gương và các cửa sổ. Lô Tam Hộ cũng chỉ là nghe phân phó mà làm theo, hoàn toàn không có một chút khái niệm gì về tác dụng của những việc đấy.

Khi cả hai làm xong thì cũng đã đến chiều tà, Nguyễn Hoàng Nam và Lô Tam Hộ cả người nhễ nhại mồ hôi, thanh niên tri thức bình thường đều ít hoạt động, bây giờ chỉ chạy qua chạy lại làm có chút việc cũng cảm thấy mệt không chịu nổi.

"Một lát mày tranh thủ ngủ một giấc đi, tối nay đúng mười giờ qua phòng tao, chuẩn bị hợp lực tác chiến."