"Hắn mới tỉnh lại, tại sao ngươi không cản hắn?" Vân Trân sốt ruột hỏi.
Hữu hộ pháp trả lời: "Chuyện giáo chủ muốn làm, ai có thể cản ngài ấy?"
Vân Trân nghe xong, nhíu mày.
Đúng thế, một khi Lệ Vô Ngân đã quyết định, rất ít người có thể thay đổi.
"Xin lỗi, ta nôn nóng quá."
Hữu hộ pháp lắc đầu: "Người gấp gáp như vậy cũng vì quan tâm giáo chủ.
Có điều, bế quan là quyết định của ngài ấy." Nói tới đây, Hữu hộ pháp dừng một chút, "Giáo chủ mất tích hơn nửa năm, tuy rằng chúng ta nói với bên ngoài giáo chủ đang bế quan, nhưng phía tổng đàn lại không hề tin.
Sau này, không biết ai dò xét được chuyện ở địa cung Thương Vương ngày ấy, tin tức giáo chủ bỏ mình ngày càng nhiều."
Lòng người hoang mang, U Minh giáo cần giáo chủ, Lệ Vô Ngân cũng cần nhanh chóng khôi phục.
Đạo lý này, Vân Trân đương nhiên hiểu.
Không phải có câu, người ở giang hồ, thân bất do kỷ (*) sao?
(*) Thân bất do kỷ (身不由己): người không còn khả năng tự chủ, hoàn toàn do người khác chi phối hoặc chịu khống chế của hoàn cảnh xung quanh
"Ta biết rồi." Vân Trân cúi đầu, "Mấy ngày nay ngươi vất vả rồi, mỗi ngày ta sẽ đưa thuốc của giáo chủ tới, đến lúc đó còn làm phiền ngươi."
"Quỷ đại nhân quá lời." Hữu hộ pháp gật đầu.
...!
Kế tiếp xảy ra rất nhiều chuyện.
Đầu tiên là Lệ Vô Ngân tốn nửa tháng bế quan tu luyện.
Thời điểm xuất quan, tuy rằng võ công chỉ khôi phục bảy phần, nhưng đã có thể kiêu ngạo đứng trong chốn giang hồ.
Hơn nữa với uy danh vốn có của Lệ Vô Ngân, cho dù hắn chỉ có bảy phần võ công lúc trước cũng đủ trấn áp những kẻ ngo ngoe rục rịch của U Minh giáo.
Cuối tháng chín, Lệ Vô Ngân dẫn theo nàng, Hữu hộ pháp cùng người ở căn cứ cũ về tổng đàn của U Minh giáo.
Chỉ tốn một ngày, họ đã xử lý những kẻ bụng dạ khó lường, giết đầu vài kẻ, còn lại dùng uy nghiêm trấn áp.
Rất nhanh, tin tức giáo chủ U Minh giáo "xuất quan" truyền khắp giang hồ.
Những kẻ đang ở trong tối mưu hoa vốn định chọn thời gian triệu tập người trong giang hồ diệt trừ U Minh giáo, sau khi nghe được tin này, cũng chỉ đành tạm thời im lặng, từ bỏ kế hoạch.
Đề phòng những kẻ vì giải thưởng của Tô gia tới gây chuyện, lần này theo Lệ Vô Ngân về U Minh giáo, Vân Trân dùng một thân phận hoàn toàn mới - Tả hộ pháp tân nhiệm của U Minh giáo.
Đồng thời, để khỏi phiền phức, nàng còn cố ý nhờ Ngọc Lang Quân tự xưng là "người ngàn mặt" trong giáo dịch dung giúp nàng.
Một gương mặt hết sức bình thường, cho dù đi trên phố lớn cũng sẽ không gây chú ý.
Từ nay về sau, thật sự quên đi quá khứ.
Tạm biệt những ân ân oán oán, chuyện cũ ở kinh thành...!Cùng người ở kinh thành.
Những thứ không còn liên quan tới nàng, tất cả cứ coi như là một giấc mơ đi.
Hiện tại, cũng nên kết thúc rồi.
...!
Thời điểm chiếc lá cuối cùng rơi xuống, U Minh giáo phát hiện người cầm đèn của họ không thấy đâu.
Người cầm đèn phụ trách đốt mười tám chiếc đèn U Minh trong đại hội minh tiêu ba năm một lần.
Trong U Minh giáo không phải ai cũng có thể đảm nhận vị trí này!
Chỉ có người được chọn mới có tư cách đốt mười tám đèn U Minh trong đại hội.
Nhưng cách đại hội minh tiêu còn ba tháng, trưởng lão phụ trách chuẩn bị đại hội minh tiêu lại phát hiện, người cầm đèn mất tích..