"Trân Nhi, tiểu thư kêu ngươi qua một chuyến."
Vân Trân vừa làm xong công việc Hỉ Nhi giao, còn chưa kịp thở một hơi, lại có nha hoàn tới tìm.
Vân Trân nhíu mày.
Không biết Tô Thanh Loan lại định làm gì?
Sau đó, nàng tới phòng của Tô Thanh Loan.
.
Đam Mỹ Hài
Trong phòng, Tôn Thúy Nga đã rời đi trước, chỉ còn Tô Thanh Loan và nha hoàn tâm phúc của nàng ta.
"Biểu tiểu thư." Vân Trân hành lễ.
"Ngươi tới vừa lúc, tới đây xem."
Tô Thanh Loan thấy nàng, vẫn giữ thái độ hòa thuận, ngay cả Hỉ Nhi phía sau nàng ta cũng không hề trợn mắt với Vân Trân.
Vân Trân sửng sốt, bỏ qua nghi hoặc trong lòng, đi đến trước mặt Tô Thanh Loan.
Tô Thanh Loan bắt lấy tay nàng, kéo nàng ra sau bình phong.
Trên giá phía sau bình phong treo vài bộ xiêm y, đều là lụa mỏng, liễu lục đào hồng, thoạt nhìn không giống đồ của nữ tử đàng hoàng mặc.
"Ngươi tới thử xiêm y này xem."
"Biểu tiểu thư, người làm gì vậy?" Vân Trân làm ra vẻ kinh hoảng.
"Ngươi đừng lo lắng, tiểu thư nhà ta chỉ là muốn vẽ mấy bức họa ở hoa viên, bảo ngươi mặc xiêm y kia chính là muốn mượn ngươi làm nhân vật để vẽ." Lúc này, Hỉ Nhi cười nói.
"Đi...!Đi hoa viên?" Vân Trân mở to hai mắt.
Nếu ở thời hiện đại, những xiêm y này không phải quá lộ liễu.
Dù sao vào mùa hè, nữ hài tử mặc váy ngắn trên đường chỗ nào cũng có.
Nhưng ở thời đại này, đống xiêm y kia đại diện cho "phong trần", "không tuân thủ nữ tắc", "trụy lạc"...!
Nếu nàng thật sự mặc xiêm y này, đừng nói ở hoa viên đứng một lúc, chỉ sợ còn chưa ra khỏi cổng lớn viện của Tô Thanh Loan đã bị người ta trêu chọc.
Tô Thanh Loan đang có ý đồ gì, trong lòng mọi người đều biết rõ.
"Biểu tiểu thư, nô tỳ không dám." Vân Trân quỳ xuống.
"Ngươi không muốn?" Sắc mặt Tô Thanh Loan ngay lập tức đen kịt.
"Ngươi dám cãi lệnh của tiểu thư!" Hỉ Nhi quát, "Ngươi thật to gan! Chẳng qua là nha hoàn tam đẳng, thế mà dám công khai cãi lệnh tiểu thư nhà ta! Nếu đã như vậy, các ngươi còn ngây ra đó làm gì? Còn không mau lọt xiêm y của ả xuống! Hỉ Nhi ta, hôm nay phải giáo huấn những kẻ không coi tiểu thư vào mắt, để các ả biết kết cục ngỗ nghịch với tiểu thư!"
Dứt lời, nha hoàn trong phòng liền xông lên, đè Vân Trân lại, bắt đầu lột đồ nàng.
"Đừng, buông ta ra..."
Bang!
"Còn dám phản kháng! Còn phản kháng nữa, đánh chết cho ta!"
Bang!
...!
Vân Trân chưa từng chịu nhục nhã như vậy.
Dù ở Thượng Thanh biệt trang bị sắp xếp làm việc dơ bẩn mệt nhọc tới đâu, trong lòng nàng cũng chưa từng ủy khuất thế này.
Vài lần Vân Trân muốn đưa tay sờ eo, đều bị người của Hỉ Nhi giữ chặt, giống như đã biết nàng sẽ có chiêu này, phòng bị trước tiên.
...!
Tô Thanh Loan đứng bên cạnh, thờ ơ lạnh nhạt nhìn.
Ánh mắt nàng ta rất lạnh, đồng thời bên trong lập lòe oán hận điên cuồng.
Roẹt!
Xiêm y trên vai Vân Trân trong lúc giãy giụa bị rách.
"Tiện nhân, ngươi chính là dùng thân thể này câu dẫn thiếu gia đúng không?" Hỉ Nhi tức giận tới hai mắt đỏ ngầu, "Ta cho ngươi câu dẫn, ta cho ngươi câu dẫn này..."
Nói rồi, nàng ta duỗi tay véo vào da thịt nàng..