Tin tức nói rằng thời điểm kiểm tra đội ngũ của Thương gia, phát hiện đồ của người Nhung trong hàng hóa của họ.
Vì hai nước trở mặt, cho nên triều đình quy định cấm thương nhân Vân Hán Quốc có qua lại với người Nhung để phòng ngừa thương nhân Vân Hán Quốc có kẻ vì kiếm tiền, lén mang vũ khí, lương thực bán cho người Nhung.
Một khi trong hàng hóa phát hiện đồ của người Nhung, liền lấy tội thông địch phản quốc mà xét xử.
Triệu Húc nói xong, Vân Trân trầm mặc.
"Có điều đây chỉ là lý do thoái thác của hộ vệ doanh, còn về chân tướng thế nào, e rằng còn phải gặp Vương lão gia mới biết." Triệu Húc bổ sung.
Thấy Vân Trân ngẩng đầu nhìn mình, hắn nói, "Cho nên ta định lấy lý do kiểm tra và quan sát dân tình để tới Biên Nham thành, tự mình gặp Vương lão gia."
Biên Nham thành là thành trì Trấn Bắc quân đóng giữ, cũng chính là nơi giam giữ đội ngũ của Vương lão gia.
"Tự mình đi?" Vân Trân sửng sốt.
"Ừ." Triệu Húc gật đầu.
Hộ vệ doanh do Trấn Bắc quân quản lý.
Trấn Bắc quân là quân đội đặc biệt ở Vân Hán Quốc, vương quyền rất khó nhúng tay.
Nếu Triệu Húc chỉ hạ lệnh phái người đi xử lý chuyện này, chỉ sợ Trấn Bắc quân sẽ không chịu thua.
Muốn mua chóng điều tra ngọn nguồn chuyện này, trả lại trong sạch cho Vương lão gia, hắn bắt buộc phải tự mình tới Nham Biên thành một chuyến.
"Nhưng Nham Biên thành gần núi Tuy Cổ, tình hình bên kia không thái bình, sẽ có nguy hiểm..." Vân Trân lo lắng.
Triệu Húc giơ tay xoa đầu nàng, dịu dàng nói: "Ta hiện giờ là vương gia, ra ngoài sẽ có hộ vệ bảo hộ.
Chỉ cần không rời khỏi Nham Biên thành thì sẽ không có nguy hiểm."
"Ta đi cùng chàng." Vân Trân nhìn thẳng vào mắt Triệu Húc.
Ánh mắt hai người giao nhau, Triệu Húc khẽ cười, gật đầu: "Được, nếu nàng muốn đi, vậy thì cùng đi."
Bắc địa có quân đội của Trấn Bắc quân trấn thủ, vẫn tính là thái bình.
Đại phu đã dặn dò, với tình huống bây giờ, tốt nhất để Trân Nhi duy trì trạng thái vui vẻ, đừng quá nhọc lòng.
Vừa lúc hắn có thể nhân dịp đi Nham Biên thành lần này, dẫn nàng đi dạo Bắc địa, thả lỏng tâm trạng.
...!
Sau khi Triệu Húc quyết định, người bên dưới lập tức chuẩn bị.
Thời điểm tin tức Triệu Húc muốn đi Nham Biên thành truyền tới Bạc Liễu Viện, Liễu Trản Anh đập nát ly trà trong tay.
Hạ nhân vốn muốn vào báo tiểu công tử A Dần không khỏe bị dọa phải dừng bên ngoài, rụt cổ không dám vào trong.
"Không ngờ tiện nhân kia lợi hại như thế, có thể xúi giục vương gia tới Nham Biên thành, đúng là đáng giận!" Bà tử đứng bên cạnh Liễu Trản Anh, nghiến răng nghiến chặt.
Liễu Trản Anh nắm chặt tay thành đấm, dần dần trên mặt xuất hiện sát khí.
"Truyền lời xuống, người ở Nham Biên thành nhanh chóng động thủ, miễn cho đêm dài lắm mộng." Liễu Trản Anh nói.
"Vâng, nương nương." Bà tử đáp.
...!
Rất nhanh, hạ nhân của Túc Vương phủ đã chuẩn bị xong.
Triệu Húc cùng Vân Trân ngồi xe ngựa tới Nham Biên thành.
Vương Quân Ngọc và người hầu Vương gia đi theo.
Vương đại bá ra roi thúc ngựa chạy về huyện Lương Khê báo tin, thương lượng với người trong tộc.
...!
Cho dù Triệu Húc đã sai người chuẩn bị xe ngựa thoải mái nhất, trong xe ngựa cũng lót thêm đệm, nhưng chuyến đi này Vân Trân vô cùng khó chịu.
Một nguyên nhân là vì thai nhi trong bụng dần lớn lên, nôn nghén ngày càng nghiêm trọng.
Một nguyên nhân khác chính là hài tử lớn lên khiến cơ thể nàng tiêu hao rất nhiều năng lượng, Từ Bi Độ theo đó điên cuồng lan tràn..