Nhưng nghe nói sau khi kết hôn, Ngọc Dao công chúa không hề hạnh phúc.
Giữa phu thê thường không hòa hợp.
Ban đầu, Vương Tử Anh còn có thể chịu đựng tính cách của Ngọc Dao công chúa, nhưng sau này có lẽ không muốn nhịn nữa, bắt đầu theo bằng hữu của mình cả ngày lưu luyến pháo hoa liễu hẻm.
Ngọc Dao công chúa tức giận tiến cung, nói muốn hòa ly.
Bị Vương hoàng Hậu giáo huấn, nàng ta hờn dỗi rời khỏi hoàng cung, cầm roi ngựa xông thẳng vào thanh lâu, kéo Vương Tử Anh đang tìm hoa hỏi liễu ra đường, đánh một trận.
Cuộc sống phu thê của hai người dần trở thành trò cười của bá tánh.
...!
Vũ vương phi lúc trước bị đưa đến Thanh Phong Quan, sau khi Vũ Vương dọn ra ngoài, được đón về kinh thành.
Nghe nói giữa Vũ vương và Vũ vương phi cũng không hòa thuận.
Vì chuyện quá khứ, quan hệ giữa hai người cứng nhắc, chẳng qua không giống Ngọc Dao công chúa và phò mã giao tạo ra nhiều trò cười như vậy
...!
Trong số các hoàng tử, "hoang đường" nhất có lẽ là Cát Vương Triệu Duẫn.
Triệu Duẫn mất đi khả năng có con, bị mẫu hậu mình xem như quân cờ.
Người hầu hạ bên cạnh đương nhiên không tận tâm.
Sau này, chư vương rời khỏi hoàng cung, tự lập môn hộ ở kinh thành, hôn sự của Cát Vương cũng bị người ta lôi ra.
Tuy không quá nhiều người biết chuyện Cát Vương không thể có con, nhưng vì mặt mũi hoàng gia, Vương Hoàng Hậu và hoàng đế vẫn phải chọn một thê tử cho hắn.
Chọn tới chọn lui, cuối cùng chọn được nữ nhi của một quan văn từ nơi khác hồi kinh báo cáo công việc.
Nhưng Cát Vương nghe xong, phản đối kịch liệt.
Hắn nói, hắn không cần vương phi.
Nếu Vương Hoàng Hậu và hoàng đế một hai muốn chọn vương phi cho hắn, vậy để Mặc Nhiễm làm vương phi của hắn đi.
Mặc Nhiễm là ai chứ?
Sau khi hỏi thăm mới biết, thế mà chỉ là một tỳ nữ nhỏ bé.
Thân phận như vậy sao có thể xứng đôi với vương gia?
Vương Hoàng Hậu đương nhiên không đồng ý.
Mẫu tử giằng co.
Cuối cùng, việc Cát Vương cưới vợ không còn ai nhắc tới.
...!
Tử Thị chỉ nghe nói Cát Vương dẫn thị thiếp tên Mặc Nhiễm kia vào Cát Vương phủ, từ đây đóng cửa từ chối tiếp khách.
Ngoại trừ những người này thì còn lại Nhị công chúa Triệu Ngọc Nhung và đương kim Thái Tử Triệu Húc.
Triệu Ngọc Nhung đã đến tuổi hôn phối, nhưng vẫn chưa chọn được phò mã.
Nghe nói nàng ta từng cầu xin bệ hạ tứ hôn, nhưng bệ hạ lại không đồng ý.
Từ đó, hôn sự của Ngọc Dao công chúa không còn ai nhắc lại.
Mà Thái Tử Triệu Húc...!
Người được chọn làm Thái Tử Phi vô cùng quan trọng.
Bởi vậy cho đến nay vẫn chưa chọn được ai.
Chẳng qua sau khi được sách phong Thái Tử, hoàng đế có ban mấy trắc phi cho hắn.
...!
Còn bản thân Tử Thị...!
Vân Trân rời kinh không lâu, nàng cũng dọn ra khỏi hoàng cung.
Khi ấy, Tào trạch vẫn chưa sửa chữa xong, Tử Thị liền mua tiểu viện cách vách, dọn vào.
Nửa tháng trước, Tào trạch đã hoàn thiện, nàng mới dọn vào.
Lần nữa trở về Tào trạch, Tử Thị chỉ cảm thấy cảnh còn người mất.
Dù nàng đã thay phụ mẫu lật lại bản án thì có thế nào? Tìm lại cho họ sự trong sạch, nhưng không thể trả lại mạng cho họ.
Ở đó vài ngày, nàng liền cân nhắc có nên rời khỏi kinh thành, du lịch khắp nơi không.
Bầu không khí ở kinh thành thật sự khiến người ta áp lực.
Mặc dù nàng rời xa trung tâm quyền lực, nhưng vẫn ở nơi kinh hồn táng đảm, không bằng nhân lúc còn cơ hội, ra ngoài một chút.
Trùng hợp, tin tức Túc vương phi sinh con truyền tới kinh thành, hoàng đế phái nàng làm sứ giả tới Quán Châu.
"Quán Châu sao..." Tử Thị thở dài.
Quán Châu là đất phong của Túc Vương, nàng đại diện thiên tử tới Quán Châu chúc mừng Túc Vương có trưởng tử...!
Trong lòng vẫn cảm thấy quái dị.
Vân Trân, ngươi hiện tại tốt không?
....