Tần Tư Hoán vừa nói xong, xung quanh yên tĩnh đến quỷ dị.
Chu An An mặt nhăn thành một đoàn nhìn về phía Phong Miễn, lại sợ đắc tội Tần Tư Hoán, chỉ có thể nhỏ giọng hỏi: “…… Đạo diễn?” Đây còn là chỗ đóng phim sao?! Chỉ là hôn một cái, mà cũng phải nằm xuốp đắp chăn sao!
Vinh Kỳ xoa xoa trán, trong lòng mệt mỏi đến không nói nên lời. Hôm qua hắn chỉ nói chuyện phiếm với anh họ một chút, ôm trạng thái hóng kịch vui, không biết cố ý hay là vô tình mà từ hôm qua cho đến buổi quay hôm nay anh họ cũng có nói gì đâu, Vinh Kỳ cứ tưởng rằng chuyện này cứ thế cho qua.wattpadtien161099.
Nhưng ai mà ngờ được chiều nay anh họ lại tới đây!
Anh họ hắn còn rất có khí phách nói sẽ đầu tư cho 《 thải thải cuốn nhĩ 》!
Đoàn phim cũng không thiếu tiền, nhưng Tần tổng là người quá dư tiền, một lần ra tiền là cả trăm triệu.
Phong Miễn cũng không cần phải giả vờ, có này số tiền, rất nhiều cảnh quay có thể thoải mái hơn, trong quá trình quay phim có nhiều chỗ cùng sẽ được thể hiện rõ hơn, còn có thể thêm cơm cho diễn viên!
Tần tổng, người đầu tư này rất dễ nói chuyện, kịch bản cũng không có ý kiến, diễn viên đóng phim cũng không quan tâm nhiều, thậm chí trong thời gian quay phim cũng không hỏi một câu, tùy tiện nói vài câu liền ký hợp đồng.
Thật sự rất giống như là thiếu gia ngốc tử nhà địa chủ quá dư tiền.
Phong Miễn cùng với phó đạo diễn cũng chỉ biết đồng ý với tên ngốc dư tiền Tần tổng này, Tần tổng nói muốn đến xem bọn họ đóng phim, Phong Miễn liền rất cẩn thận, chỉ sợ Tần tổng đổi ý.
Phó đạo diễn giới thiệu phim trường cho Tần tổng, Tần tổng không muốn nghe. Phong Miễn nghĩ thầm, không nghe cũng đúng, dù sao đoàn phim của hắn cũng rất tốt, làm Tần tổng chỉ cần xem bọn họ quay phim, Tần tổng khẳng định có thể yên lòng!
Nhưng mà hiện tại, Tần tổng chỉ một ngón tay, chỉ về phía Chu An An uy hiếp nói, đến chỗ đó nằm, cho em ấy hôn cô.
Phong Miễn muốn hộc máu luôn rồi!
Này mmp Tần Tư Hoán! Căn bản! Không tôn trọng! Nghệ thuật!!¹
Hắn có lý do hoài nghi, vị Tần tổng vừa ngốc vừa có tiền này, chính là thấy hắn quay một đoạn phim ngắn! Nếu không sao có thể vừa mở màng chính là hôn!
Làm gì có người đạo diễn này như vậy! Không văn hóa! Tính tình kém! Đầu không được bình thường!
Nhưng vị này dù sao cũng đầu tư cho đoàn phim rất nhiều tiền, trong một lần liền cho nhiều tiền như vậy, Phong Miễn chỉ cảm thấy hắn không tôn trọng diễn xuất, vừa cong lưng vừa vui vẻ nói: “Thì ra trước kia Tần tổng có học qua lớp đạo diễn? Thất kính thất kính, Tần tổng làm động tác này thật sự rất giống đạo diễn. Nhưng mà hôm nay mở đầu phim không thể quay như vậy được, trước tiên còn phải trải chăn ra. Ngài xem, trong kịch bản có viết, hoàn cảnh, nhân vật, ai nói đầu tiên, ngài có thể dựa theo kịch bản này mà chỉ đạo.”
Giọng điệu Phong Miễn rất chân thành, đối với Tần Tư Hoán chính là không tiếc lời khen, khen xong rồi mới đưa ra lời đề nghị, thái độ này thật sự không thể chê.
Chu An An vội vàng nói: “Tần tổng nếu mà là đạo diễn chuyên nghiệp, kia khẳng định có thể dựa theo kịch bản chỉ đạo rất tốt!”
Vinh Kỳ cứng mặt, cười gượng nói: “Anh họ, hay là anh ở bên ngoài ngồi xem nha? Anh là nhân vật lớn, sao biết chỉ đạo diễn xuất được?” Hắn lại nhìn về phía Lộ Chỉ, làm mặt quỷ: “Cậu nói đúng không, em trai?”
Tần Tư Hoán khuỷu tay để ở ghế, chống cằm cười, nghiêng đầu nhìn Lộ Chỉ, giống như con chim công đang xòe đuôi, từng câu từng chữ hỏi: “Vậy em trai cảm thấy anh chỉ đạo như vậy có được không em trai?”
Lộ Chỉ chân mày giật giật, không biết trả lời ra sao.
Tần Tư Hoán lúc trước không có nói với cậu, cậu cũng không biết hắn đến đây làm gì, để có thể được đạo diễn với nhân viên đoàn phim cung phụng như vậy, chắc chắn là có bỏ tiền.
Nếu đầu tư, vậy hắn đến đây là để làm việc, có lẽ Tần Tư Hoán cảm thấy bộ phim này có năng lực, hay là rất thích cái kịch bản này.
Cho dù là nguyên nhân nào, Lộ Chỉ đứng trên lập trường của một diễn viên, đều không có lý do để phản đối Tần Tư Hoán. Nữ chính Chu An An còn chưa lên tiếng, nói gì là cậu.
Nhưng mà Tần Tư Hoán dù sao cũng là người yêu của cậu, cậu cũng không thể trơ mắt để Tần Tư Hoán làm hư cảnh quay này, về công về tư, Lộ Chỉ chắc chắn là phản đối.
Lộ Chỉ trong ánh mắt của mọi người trong đoàn phim, mở kịch bản trong tay mình ra, đi đến bên cạnh Tần Tư Hoán, chuẩn bị nghiêm túc nói cho hắn hiểu về cảnh quay của ngày hôm nay.
Bởi vì là lần đầu tiên diễn nam số 2, mỗi nhân vật Lộ Chỉ đều viết như tiểu thuyết, mấy chỗ trống trong kịch bản đều ghi đầy chữ, giọng điệu, thần thái, tâm lý đều có.
Cậu ngồi xổm xuống, đẩy đẩy chân của Tần Tư Hoán, người đàn ông điều chỉnh dáng ngồi, thẳng lưng nhìn cậu.
Lộ Chỉ để kịch bản trên đùi Tần Tư Hoán, từ trong trang phục thái giám lấy ra một cây viết, không mở nắp, đem viết chỉ chỉ kịch bản, “Tần tổng, cảnh quay chính ngày hôm nay không phải cảnh Tạ Tiểu Thảo cưỡng hôn Cửu công chúa, ngài xem, từ lúc bọn họ xuất phát, ra khỏi cửa thành, một đường đi đến đây. Cảnh này Phong đạo còn chưa có quay, lúc quay lại cảnh này sẽ bokr sung sau.”
Giọng nói cậu đều đều, nói một câu sẽ dừng lại mộy chút, lâu lâu còn nhẹ nhàng kéo dài giọng “Ừm”, giống như là suy tư.
Trên người cậu còn có mùi hương trộn lẫn giữa bạc hà và vị sữa bò.
Buổi tối mùa hè, 19 giờ tối, cậu cúi đầu nghiêm túc nhìn kịch bản, nhìn từ gốc độ của Tần Tư Hoán, trên đầu cậu còn đội mũ che khuất nữa gương mặt.
Tần Tư Hoán là lần đầu tiên thấy cậu nghiêm túc như vậy.
Nhóc con ngồi xổm bên cạnh chân hắn, lâu lâu lấy viết chỉ lên kịch bản, cánh tay đôi khi còn đụng vào bụng hắn, trang phục thái giám, tay áo quá rộng che khuất cả kịch bản.wattpadtien161099
Tần Tư Hoán bỗng nhiên nghĩ, bảo bối nhỏ có bị nóng hay không? Có phải trong đoàn phim đóng phim đều như vậy hay không, toàn mặc trang phục như vậy mà diễn?
Phong Miễn ở một bên trợn mắt, đậu mùa, đây là cái phát triển gì? Với tính tình của Tần tổng không phải là nên quát một tiếng rồi đòi phong giết Lộ Chỉ sao?
Chu An An dịch người qua bên cạnh, cách xa Tần Tư Hóa. Cô là được Hứa Hàn làm cjo nổi, từ lúc học đại học đã đi theo Hứa Hàn, ngẫu nhiên cũng nghe Hứa Hàn nhắc đến Tần Tư Hoán.
Tóm lại không phải dễ chọc.
Tần Tư Hoán nghe đến thất thần, chỉ cảm thấy giọng của Lộ Chỉ quá êm tai.
Tuy rằng phía sau cũng có quạt, Tần Tư Hoán vẫn cầm kịch bản của Chu An An, quạt cho Lộ Chỉ.
Lộ Chỉ còn đang nói: “Cho nên điểm đáng chú ý của cảnh quay ngày hôm nay là Văn Cửu Nhi phát hiện Tạ Tiểu Thảo tjisch cô ta, Văn Cửu Nhi cũng không có ngây thơ như vậy, cô lo lắng cho mẫu phi của mình sẽ sống không tốt ở Văn Quốc, vì thế mới quyết định lợi dụng Tạ Tiểu Thảo, nói Tạ Tiểu Thao chăm sóc tốt cho mẫu phi của mình. Văn Cửu Nhi lúc sau khi bị Tạ Tiểu Thảo cưỡng hôn, lại hôn Tạ Tiểu Thảo, đồng thời lời nói phía sau của cô ta cũng làm chuyển biến tình cảm của Tạ Tiểu Thảo.”
Tần Tư Hoán nuốt nước miếng, nghĩ đến bộ dáng lúc trước của Lộ Chỉ.
Lộ Chỉ ngẩng đầu, đưa cho hắn nhìn, hỏi: “Tần tổng, ngài hiểu chưa?”
Phong Miễn ở bên cạnh nghe xong gật đầu lia lịa.
Lộ Chỉ không chỉ nghiêm túc, mà còn có chuẩn bị, nhân vật Cửu công chúa cũng có nghiên cứu, lời nói cũng rất rõ ràng. Tuy rằng còn có vài chỗ hơi ấp úng, nhưng mà đối với một sinh viên năm nhất, làm được như vậy đã là quá tốt!
Tần Tư Hoán giống như vừa nhận ra, hỏi: “Ngồi xổm có bị tê chân không?”
Lộ Chỉ: “Hả?”
Người đàn ông đứng lên, nắm lấy tay cậu, để cậu ngồi lên trên ghế, “Anh vẫn còn chưa hiểu, tại sao Tạ Tiểu Thảo nhất định phải hôn cô ta?”
Vì thế, mọi người trong đoàn phim, trợn mắt nhìn Tần tổng ấn diễn viên nhỏ lên ghế ngồi, mà Tần tổng lại ngồi xổm bên cạnh chân cậu, nghiêm túc nghe cậu nói.
Đoàn phim có ký hợp đồng bảo mật, trong lúc quay phim không được tiết lộ ra bên ngoài, hiện tại cũng không ai dám chụp hình.
Quá trình quay phim bị cắt ngang, mọi người vẫn đứng một bên chờ tiếng nói của Tần tổng.
Lộ Chỉ duỗi chân, cũng không cảm thấy có gì, cậu hít một hơi thật sâu, nhìn Tần Tư Hoán ánh mắt giống như nhìn thằng ngu: “Tần tổng! Hôn môi là một cách để biểu hiện tình yêu, cho dù em là thái giám cũng sẽ nảy sinh dục vọng đối với cô gái mình thích! Dục vọng anh có hiểu hay không? Không có liên quan đến chuyện em là thái giám.”
Lộ Chỉ hiện tại đã đắm chìm trong nhân vật của Tạ Tiểu Thảo, cậu nói: “Em lúc trước bị hoàng thượng phạt quỳ, là Cửu công chúa cho em lò sưởi, hiện tại cô ta muốn đi hòa thân, em không muốn, đất nước đối với em đều không quan trọng bằng Cửu công chúa. Cho nên, em hôn cô ta một cái thì có làm sao?”
Phong Miễn giơ ngón tay cái lên: “Đúng!”
Tần Tư Hoán lạnh nhạt nhìn về phía Phong đạo, hắn cong môi, cứ như vậy ngồi xổm trên đất, ngửa đầu nhìn Phong Miễn, hết sức nhẹ nhàng nói: “Tình tiết này không hợp lý. Tóm lại Tạ Tiểu Thảo không thể hôn cô ta nếu không tôi rút vốn.”
Hắn tuy rằng ngồi xổm, nhưng khí thế khi nói chuyện cũng không giảm, giống như là hung thần.
Lộ Chỉ ngẩn người, cậu biết Tần Tư Hoán không thích cậu diễn cảnh hôn, nhưng mà lại không ngờ đến, Tần Tư Hoán lại ghét như vậy.
Lúc trước nói cho một đống, thì ra là không muốn cậu hôn Chu An An?
Lộ Chỉ bắt đầu hoài nghi Tần Tư Hoán có mục đích riêng khi đầu tư phim, cậu siết chặt cây viết trong tay, ngón tay chọc chọc vai Tần Tư Hoán, nhỏ giọng hỏi: “Anh đầu tư bao nhiêu tiền?”
Tần Tư Hoán suy nghĩ một chút, nói: “Người đầu tư lớn nhất của mấy em là bao nhiêu, anh liền đầu tư bấy nhiêu.”
《 thải thải cuốn nhĩ 》 người đầu tư lớn nhất là 260 triệu.
Cho nên, cái đồ phá của Tần Tư Hoán đầu tư 260 triệu?!!
Hào phóng cũng không nên hào phóng như vậy nha!
Lão chó già này đầu đúng là không được bình thường! Tiền nhiều quá không biết để giành hả?!
Tần Tư Hoán là đồ đàn ông nhà quê, không hề có ánh mắt của nghệ thuật, đầu tư một bộ phim cũng không phải chủ yếu là do yêu thích. Tuấn Thành chủ yếu tập trung vào các linh kiện điện tử, chưa có muốn gia nhập vào giới giải trí nha.
Cho nên, tên nhu dư tiền này đầu tư 260 triệu để bỏ một cảnh hôn, sao không suy nghĩ đước đó là 260 triệu đó?!
Bị điên với não tàn rồi đi!
Lộ Chỉ sắp bị hắn làm cho tức chết rồi!
Cái đồ ngu này, hắn mà cứ chơi như vậy quài, tài sản trong nhà sớm muộn gì cũng tiêu tan!
Lộ Chỉ tức giận nghĩ, sau này lỡ Tần Tư Hoán dùng hết tiền, ra ngoài đường ăn xin, cậu một đồng cũng không cho tên ngu này! Cho hắn một ngày ba bữa cơm là đủ! Đừng mơ mà lấy một đồng tiền nào của cậu!
Lộ Chỉ tức giận đến khóc, khóe mắt cũng đỏ lên, cậu đau lòng số tiền đó nha!
Đồng thời cũng cảm thấy mình chỉ hôn một cái thôi, không có đáng giá.
Ai hôn mà có giá tới 260 triệu?! Cậu lớn như thế cũng chưa có gặp qua loại chuyện này!
Số tiền đó đưa cậu chơi game không tốt sao? Cũng có thể đi mua biệt thự mà, mua máy bay tư nhân, Lộ Chỉ cảm thấy đầu tư phim thật là phí!
“Vậy anh, anh thật sự rút vốn sao.” Lộ Chỉ nói.
Phong Miễn: “???”
Chu An An: “???”
Phó đạo diễn: “???”
Lộ Chỉ tại sao lại thò khủy tay ra ngoài như thế?
Tần Tư Hoán hỏi Phong Miễn: “Phong đạo cảm thấy sao?”
Phong Miễn vội vàng nói: “Tôi cảm thấy Tần tổng nói rất đúng! Cảnh quay này thật sự hơi đột ngột, Tạ Tiểu Thảo đúng là không nên cùng Cửu công chúa như vậy, quá. Dâm uế. Sắc tình. Bỉ cảnh quay này Tần tổng cảm thấy ra sao?”
Lộ Chỉ quay đầu, vẻ mặt kinh ngạc: “Đạo, đạo diễn?”
Cậu tức đến chóp mũi toát mồ hôi, nghiến răng nghiến lợi: “Nên quay! Phải làm theo kịch bản!”
Phong Miễn: “Tần tổng đừng nghe cậu ts nói bừa, ý kiến của ngài mới quan trọng!”
Lộ Chỉ: “Nên làm theo kịch bản!”
Phong Miễn: “Nghe Tần tổng!”
Lộ Chỉ: “Kịch bản!”
Phong Miễn: “Tần tổng!”
Lộ Chỉ tức chết rồi: “!”
Phong Miễn tại sao muốn lấy tiền từ trong túi của chồng cậu chứ!
Lộ Chỉ tức đến bỏ mặt, tức giận đem kịch bản đưa cho Tần Tư Hoán: “Anh tự xem!”
Phong Miễn: “Tần tổng ngài xem một chút, ngài nói tuyệt đối không thành vấn đề!”
Chu An An & phó đạo diễn: “……”
Mấy người này có bệnh sao?!
Trong mắt người đàn ông đầy ý cười, vỗ vỗ đùi Lộ Chỉ, lại sờ sờ, bộ dáng rất dễ nói chuyện: “Như vậy, mỗi người chúng ta đều lùi một bước, bỏ cảnh hôn, mấy cảnh khác đều làm theo kịch bản.”
Phong Miễn: “Đều nghe Tần tổng!”
Lộ Chỉ sắp điên rồi: “Không được!”
Tần Tư Hoán nhướng mày: “Tại sao không được?”
Lộ Chỉ: “Anh rút vốn.”
Nói qua nói lại đến nhức cái đầi, Vinh Kỳ hoàn toàn không còn kiên nhẫn, rống lên: “Aiiiii, hai người có thể thương lượng tốt rồi mới nói không? Đây là buổi tối có rất nhiều muỗi a.”
Tần Tư Hoán cũng muốn Lộ Chỉ nhanh quay xong phim, để cởi cái trang phục dày nặng này ra, hắn phất phất tay với Phong Miễn: “Bắt đầu đi.”
Thư ký trường quay bắt đầu, cảnh quay hôm nay chính thức bắt đầu.
Chu An An như bị ma nhập, rất đắm chìm vào nhân vật, nhưng không dám chạm vào Lộ Chỉ một chút nào, chỉ sợ Tần tổng không vừa ý, đòi quay lại.
Lộ Chỉ trong lòng mặc niệm: Cảnh quay hôm nay 260 triệu! 260 triệu!
Cậu đóng phim cũng rất chăm chú, không dám phân tâm.
Hai diễn viên đều biểu hiện rất tốt, quay một lần là xong.
Kết thúc quay đã hơn 21 giờ, Lộ Chỉ còn hơi nhập vai, còn chưa hồi phục lại cảm xúc, ngồi trong nhà cỏ tranh một lúc lâu.
Nhân viên đoàn phim bắt đầu dọn dẹp kết thúc công việc, Chu An An không dám chọc Tần Tư Hoán, quay xong liền chạy đi, nhân viên đoàn phim cũng muốn tránh vị ôn thầb Tần tổng này.
Trong khoảng thời gian ngắn, chỉ còn Phong Miễn ở lại nói chuyện với Tần Tư Hoán.
Lúc Lộ Chỉ đóng phim Tần Tư Hoán vẫn luôn ở bên ngoài nhìn, hắn càng xem càng vừa lòng —— bảo bối nhỏ của hắn rốt cuộc không có hôn người con gái khác!
Giá trị!
Hắn ngày thường cũng rất ít khi xem phim, đối với kỹ thuật biểu diễn hoàn toàn không biết một chút nào, bởi vì mang theo ánh mắt của người chồng, cho nên cảm thấy Lộ Chỉ quay phim quá tốt!
Phong Miễn còn đang giới thiệu về đoàn phim, Tần Tư Hoán đã nhấc chân đi đến bên cạnh Lộ Chỉ.
Sắc mặt nhóc con hơi hoảng sợ, trợ lý đứng một bên lựa lời nói với cậu, “Tiểu Chỉ, đừng khổ sở, quay phim xong rồi.”
Tần Tư Hoán ngồi xổm bên cạnh cậu, giơ tay nhéo nhéo mặt Lộ Chỉ, “Làm sao vậy?”
“Nhập diễn quá sâu.” Tiểu chu nói.
Tần Tư Hoán gật đầu, quay đầu lại nhìn Phong Miễn ở máy quay, hắn nắm tay Lộ Chỉ, giúp nhóc con đứng lên, “Trở về thôi.”
Lộ Chỉ ngơ ngác nhìn về phía hắn, cẩn thận phân biệt một lúc lâu, “…… Chú.”
“Ở đây.” Tần Tư Hoán cười cười, bầu trời ngày càng tối, đèn lớn cũng bị tắt, phim trường có hơi tối, Lộ Chỉ gương mặt bị ẩn trong bóng tối nhìn không rõ biểu tình, Tần Tư Hoán tâm trạng rất tốt, “Đóng phim nghiêm túc như vậy?”
Lộ Chỉ hoàn hồn, mím môi: “Ừ.”
Phong Miễn cùng mấy người trong đoàn phim cũng đã đi, tiểu chu nói: “Tiểu Chỉ, chúng ta mau trở về đi.”
Lộ Chỉ lắc lắc đầu: “Anh đi về trước đi, tôi đi dạo với chú một chút.”
Tiểu chu nghe cậu nói như vậy, liền yên tâm: “Đây là chú của cậu a? Vậy cũng đừng đi lâu, nhớ về sớm một chút.”
Chờ tiểu Chu đi rồi, xung quanh nhà tranh cũng đã tắt đèn, khó lắm mới chiếu sáng được chỗ ngồi.
Lộ Chỉ đang muốn nói cái gì, còn chưa có mở miệng, Tần Tư Hoán đã nắm vai cậu, cúi đầu hôn xuống.
Cái hôn hơi mạnh, còn mang theo vài phần bá đạo, như là bị chết đuối trên mặt biển, gắt gao nắm lấy cộng rơm cứu mạng, mọi cách cũng không có buông tay.
Một tay hắn ôm trọn eo của Lộ Chỉ, đem cả người cậu ôm chặt, dựa sát vào nhau, không chừa đường lui cho Lộ Chỉ.
Tác giả có lời muốn nói: