Cưng Chiều Vương Phi Chí Tôn

Chương 76




Mộc Hi Ngôn có thể nói là khóc không ra nước mắt a! Vẻ mặt mê mang, trong lòng nghĩ không được bất kì cái gì, nghi hoặc hỏi: "Cô nương, ngươi biết ta à?"

"Sao ta lại không biết ngươi? Ngươi là..." đệ đệ ruột, đáng tiếc còn chưa nói dứt lời, Mộc Vi Ngưng lại nghĩ đến hiện giờ ở trong mắt người khác nàng chính là người đã chết, nếu mà tiết lộ thân phận chỉ sợ không tốt.

Thấy nàng muốn nói lại thôi, sắc mặt cung Y Cầm càng thêm đen, quan hệ này rõ ràng là không tầm thường.

Vẻ mặt Mộc Hi Ngôn đau khổ, thần tình u oán, cô nương này sao lại thế này a? Nói chuyện chỉ nói một nửa, làm cho người ta sốt ruột a.

Thượng Quan Dương nhìn Mộc Vi Ngưng, trong đôi mắt đen nổi lên chút ý cười, sợ rằng nàng còn không biết chính mình phạm phải cái "chuyện tốt" gì a!

"Cô nương, ngươi nói hết lời a! Ta cùng với ngươi không cừu không oán, ngươi cũng đừng hại ta a!" Mộc Hi Ngôn ai oán nói với Mộc Vi Ngưng, ánh mắt mang theo chút cầu xin.

Mộc Vi Ngưng nhéo nhéo mi, vô tội hỏi: "Hại ngươi? Ta khi nào thì hại ngươi hả?" Hơn nữa ngươi là đệ đệ ruột của ta, ta làm sao có thể hại đệ a?

Sắc mặt Cung Y Cầm âm trầm, trong ngực tỏa ra lửa giận, hung hăng trừng mắt nhìn Mộc Hi Ngôn.

"Cầm nhi, ta thật sự không biết nàng ta, ta cùng nàng ấy không có quan hệ." Mộc Hi Ngôn vội vàng giải thích với nàng.

"Sao ngươi có thể nói ta với ngươi không có quan hệ?" Nghe vậy, Mộc Vi Ngưng nhất thời kích động, đầu não nóng lên, không nghĩ nhiều, đã nói ra những lời này.

"Cô nương, rốt cuộc ta với ngươi có quan hệ gì? Ngươi nói a!" Mộc Hi Ngôn thấy Cung Y Cầm sắp bạo phát, vội nói.

Mộc Vi Ngưng nghĩ muốn nói cho hắn biết thân phận của mình, chỉ là ….

Đưa mắt nhìn cung Y Cầm, nàng không biết nàng ta, không biết có nên tin nàng ta hay không.

Mà cử động kia ở trong mắt cung Y Cầm, liền biến thành sự hiện diện của chính thất gây trở ngại, nên vợ bé không dám nói ra thân phận chính mình.

Vốn nàng rất thưởng thức nữ tử này, không nghĩ tới nàng lại có quan hệ không tầm thường với phu quân tương lai của mình, dù rất có hảo cảm, nhưng cũng không quan trọng bằng phu quân tương lai của mình a.

Thượng Quan Dương rốt cục nhìn không được nữa, đứng ra nói với Mộc Vi Ngưng: "Được rồi, nói ra thân phận chính mình đi! Nàng là công chúa Cung Dương quốc, cũng là sư tỷ của Ly Yên, có thể tin."

Hắn vừa dứt lời, Mộc Hi Ngôn nhất thời nổi lên cảnh giác, con ngươi sắc bén nhìn Thượng Quan Dương nói:"Ngươi là ai? Sao ngươi biết thân phận của Cầm nhi?, ngươi như thế nào biết Yên nhi?"

Cung Y Cầm ngưng mắt nhìn về phía Thượng Quan Dương, nhìn từ trên xuống dưới hắn, dò xét không ra nội lực của nam tử này, nói vậy võ công của hắn nhất định là sâu không lường được, vừa rồi không nhìn kỹ hắn, hiện tại mới phát hiện nam tử này vô cùng đẹp, khí chất phiêu miểu, phảng phất như thần, thế gian vạn vật vì hắn mà thất sắc, chỉ sợ chỉ có Lăng Dạ Vũ mới có thể sánh cùng.

Cung Y Cầm nhìn Thượng Quan Dương, không thể tránh được ánh mắt Mộc Hi Ngôn vẫn chú ý đến nàng, Mộc Hi Ngôn vốn đang nghĩ tiếp tục hỏi rõ ràng quan hệ giữa Thượng Quan Dương và Ly Yên, nhưng ghen tuông lập tức chiếm cứ tâm tư của hắn, dè dặt gọi Cung Y Cầm một tiếng: "Cầm nhi."

Giọng nói của Mộc Hi Ngôn kéo Cung Y Cầm trở lại, trên mặt có chút nóng lên, Cung Y Cầm quay mặt, không dám nhìn Thượng Quan Dương, đồng thời cũng ở trong lòng thầm mắng mình sao lúc này thấy mĩ nam lại vẫn ngây ngốc như vậy, khẳng định là Ngôn ghen tị rồi, nghĩ vậy, cung Y Cầm ngẩng đầu nhìn Mộc Hi Ngôn, thấy vẻ mặt hắn có chút ủy khuất, trong lòng nhất thời có chút áy náy.

Thấy áy náy trong mắt cung Y Cầm, Mộc Hi Ngôn cảm thấy dễ chịu hơn, ghen tuông cũng tán đi, quay đầu, nhìn Thượng Quan Dương, giọng điệu càng hung hiểm hơn: "Rốt cuốc các ngươi cùng Yên nhi có quan hệ gì?"

"Ngôn nhi, ta......" Mộc Vi Ngưng nhìn Mộc Hi Ngôn cảnh giác nhìn hai người bọn họ, trong lòng một trận đau đớn, hiện giờ nàng lại rơi vào cảnh ngay cả đệ đệ ruột cũng không nhận ra mình, nhìn đệ đệ chính mình phòng bị nàng, Mộc Vi Ngưng nhịn không được mở miệng, nhưng mà lại nói không nên lời.

Thượng Quan Dương hiểu rõ lo lắng cùng sợ hãi trong lòng nàng, đưa cho nàng một ánh mắt an tâm, Mộc Vi Ngưng nhận được ánh mắt của Thượng Quan Dương, trong lòng đột nhiên cảm thấy yên ổn hơn, dường như chỉ cần có hắn ở đây, cái gì nàng cũng không cần sợ, liếc mắt nhìn Cung Y Cầm, Thượng Quan Dương nói nàng là sư tỷ của Yên nhi, hơn nữa vừa rồi nàng cũng không có chú ý nhiều, nhìn ánh mắt của Ngôn Nhi nhìn nàng ta, hẳn là nàng ta cũng có thể tin tưởng  được.

Ở trong lòng thở phào nhẹ nhõm, Mộc Vi Ngưng mở miệng nói: "Ngôn nhi, ta là thân tỷ tỷ của đệ." Nói xong, Mộc Vi Ngưng đưa tay tháo cái khăn che mặt xuống.

Mộc Hi Ngôn nhìn gương mặt quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, nhất thời liền hiểu rõ cái loại cảm giác quen thuộc kia từ đâu đến, đó là thân tỷ tỷ của hắn a, hắn làm sao có thể không có cảm giác được? Vừa rồi sao hắn lại không nhận ra? Nhưng mà không phải tỷ tỷ đã sớm hương tiêu ngọc vẫn rồi sao?

Nhớ lại, Mộc Hi Ngôn một bước đi đến bên người Mộc Vi Ngưng, kéo tay nàng lại hỏi: "Tỷ tỷ, rốt cuộc những chuyện này là sao?"

Cung Y Cầm cũng biết chuyện của thân tỷ tỷ Mộc Hi Ngôn, nghe được Mộc Vi Ngưng nói ra  thân phận của nàng, cảnh giác cùng ghen tuông trong lòng hoàn toàn biến mất, trong khoảng khắc nhìn thấy mặt Mộc Vi Ngưng, chớp mắt lại nhìn Mộc Hi Ngôn, trong lòng cũng vì hai tỷ đệ Mộc Hi Ngôn gặp lại mà cao hứng.

"Ngôn nhi......" giọng nói Mộc Vi Ngưng có chút nghẹn ngào, không có trả lời câu hỏi của Mộc Hi Ngôn, chỉ là nhìn Mộc Hi Ngôn.

"Được rồi, Ngôn, trước dẫn tỷ tỷ về phủ ta nghỉ ngơi một chút đi, nơi này không tiện nói chuyện." Cung Y Cầm ít nhiều cũng biết một số chuyện của Mộc Vi Ngưng, thấy người ở đây lắm miệng, nếu mà không cẩn thận truyền ra tin tức gì, hậu quả rất khó xử lý liền lên tiếng đề nghị.

"Đúng vậy a, tỷ tỷ, chúng ta về phủ của Cầm nhi đi." Nghĩ xong, Mộc Hi Ngôn lập tức liền hiểu được ý của Cung Y Cầm, áp chế nghi vấn trong lòng, lên tiếng nói.

"Được." Mộc Vi Ngưng nói xong, đeo  cái khăn che mặt lên, theo bọn hắn đi ra ngoài.

Thượng Quan Dương thấy Mộc Vi Ngưng vẫn khống chế tốt cảm xúc của chính mình, ánh mắt thâm sâu nhìn theo bóng lưng của Mộc Vi Ngưng, mà Mộc Vi Ngưng đi ở phía trước cũng cảm giác được tầm mắt sau lưng, cùng lúc quay đầu nhìn lại, ánh mắt hai người giao nhau trong không trung, Mộc Vi Ngưng liền bại trận trước, nghe thấy Mộc Hi Ngôn gọi, vội vàng quay đầu đi theo.

Thượng Quan Dương cong lên khóe miệng để lộ ra tâm tình của hắn đang rất tốt, chậm rãi theo ở phía sau, vài bước đã đuổi kịp bọn hắn, cùng Mộc Vi Ngưng sánh vai đi cùng một chỗ.

Đến quý phủ của cung Y Cầm, mấy người liền đi tới thư phòng, sau khi hạ nhân chuẩn bị trà cùng điểm tâm xong, cung Y Cầm liền phân phó không cho phép có người đến gần thư phòng.

Mộc Vi Ngưng ngồi ở ghế tựa, thấy hạ nhân đều đã đi ra, liền đưa tay tháo khăn che mặt xuống.

Mộc Hi Ngôn vẫn chú ý đến Mộc Vi Ngưng, trong lòng thực vội cũng rất kỳ quái rõ ràng tỷ tỷ chính mình đã chết rồi, nhưng giờ lại đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, còn có nam nhân bên cạnh tỷ tỷ là ai? Nhìn khí chất của hắn, nhất định thân phận cũng không đơn giản, tỷ tỷ làm sao có thể đi cùng hắn? Những vấn đề này đè nặng trong đầu Mộc Hi Ngôn, thấy Mộc Vi Ngưng ngồi xuống, Mộc Hi Ngôn liền vội vàng mở miệng hỏi.

"Tỷ tỷ, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Không phải tỷ đã chết rồi sao?" Nói đến đây, Mộc Hi Ngôn không khỏi nhớ tới lúc trước khi hắn và cha nương nhận được cái tin này, có bao nhiêu khổ sở, tỷ tỷ của hắn cứ như vậy không còn nữa, sao hắn có thể không đau lòng, cha nương cũng vì thế mà đau lòng một thời gian rất dài.

"Ngôn nhi, lúc trước ta cũng chưa chết." Mộc Vi Ngưng nhớ tới những chuyện lúc trước, còn có những ngày tháng ở trong cung kia, lòng vẫn còn thấy đau đớn.

Sau khi Thượng Quan Dương đi theo bọn hắn đến quý phủ của cung Y Cầm, cũng không nói chuyện nhiều, vẫn an tĩnh theo sát bên người Mộc Vi Ngưng, giờ phút này thấy vẻ mặt của Mộc Vi Ngưng, biết nàng còn không có hoàn toàn thoát khỏi quá khứ, hắn nghĩ muốn dẫn nàng đi xem thế giới này nhiều hơn, để cho nàng hiểu rõ, chính mình đi ra khỏi đó.

"Tỷ tỷ?" Mộc Hi Ngôn thấy Mộc Vi Ngưng có chút không đúng, nhẹ giọng gọi.

"A, tỷ không sao." Mộc Vi Ngưng từ trong hồi ức đi ra, miễn cưỡng mỉm cười một cái, nói tiếp: "Lúc ấy tỷ không muốn ở trong hoàng cung, liền bảo Yên nhi mang tỷ xuất cung. Yên nhi nghĩ ra biện pháp giả chết này, sau khi cho tỷ ăn vào dược giả chết, liền đem tỷ từ trong hoàng cung ra ngoài."

"Yên nhi?" Mộc Hi Ngôn nghe được tên Ly Yên, trong lòng nói thầm, giỏi cho Yên Nhi, chuyện lớn như vậy cũng dám gạt bọn họ, để cho hắn cùng cha mẹ thương tâm, lần sau thấy nàng, nhất định phải hảo hảo dạy dỗ nàng một chút, nói không chừng nàng còn dám gạt bọn họ chuyện khác.

"Ngôn nhi, đệ đừng trách Yên nhi, là tự tỷ muốn rời khỏi hoàng cung, cũng đồng ý với cách của Yên nhi." Thấy Mộc Hi Ngôn có chút hờn giận, Mộc Vi Ngưng vội vàng giải thích nói. Chuyện này căn bản không thể trách Yên nhi, đều là chính nàng tự quyết định, ngược lại nàng cũng thực xin lỗi bọn hắn, làm cho bọn họ thương tâm rồi.

"Nhưng mà chuyện quan trọng như vậy muội ấy không nên gạt bọn ta? Muội ấy còn xem chúng ta là người nhà của muội ấy sao?" Nói xong Mộc Hi Ngôn có chút kích động, Nghĩ đến Yên nhi biết tỷ tỷ không chết, lại không nói cho bọn hắn, sao hắn có thể không kích động a, kia chính là thân tỷ tỷ của hắn a.

Cung Y Cầm ở một bên thấy Mộc Hi Ngôn kích động, vội vàng đi tới ôm lấy bờ vai của hắn, an ủi hắn. Được Cung Y Cầm ôm lấy Mộc Hi Ngôn mới biết mình quá kích động, vội vàng quay đầu, bình phục tâm tình của mình, nhưng chung quy trong lòng vẫn còn chút gợn sóng không thể bình tĩnh trở lại.

Vừa rồi Mộc Vi Ngưng cũng bị vẻ mặt của Mộc Hi Ngôn làm hoảng sợ, ở chung cùng Mộc Hi Ngôn nhiều năm, nàng còn chưa có thấy hắn nổi giận như vậy. Tin nàng " chết" nhất định đả kích rất lớn đến hắn đi!

Mộc Vi Ngưng Không biết nên an ủi Mộc Hi Ngôn như thế nào, thấy động tác của cung Y Cầm và phản ứng của Mộc Hi Ngôn, trong lòng có chút vui mừng, áy náy với cha mẹ lập tức bị quên đi, liền đánh giá Cung Y Cầm trước mặt. Một tuyệt sắc mỹ nhân, tuy không có ở chung, nhưng nếu nàng là sư tỷ của Yên nhi, chắc tính tình sẽ không kém, Ngôn nhi có thể tìm được một nữ tử như vậy, nàng cũng yên tâm rồi.

Khoảng thời gian trước được Ly Yên dẫn về thăm cha mẹ, tất cả mọi người đều mạnh khỏe, chỉ là lúc đó nàng có chút kích động, hai mắt đẫm lệ tung hoành.

"Tỷ tỷ, mấy ngày nay tỷ đã đi nơi nào, sao tỷ không trở lại tìm chúng ta?" Mộc Hi Ngôn điều chỉnh tốt tâm tình của mình, lý trí trở về, biết chính mình không nên đem toàn bộ chuyện này trách lên người Yên nhi, vỗ vỗ tay Cung Y Cầm đang ôm vai hắn, kéo tay Cung Y Cầm xuống, gắt gao nắm ở trong tay, lộ ra tươi cười, sau đó quay đầu tiếp tục hỏi Mộc Vi Ngưng.

"Tỷ tỷ đã là một người chết,thân phận của ta không thể để lộ ra ngoài, nhưng mà khoảng thời gian trước Yên nhi dẫn ta trở về gặp cha mẹ, bọn hắn cũng tốt, ta cũng yên tâm, chỉ là khi đó ngươi không ở nhà." Thanh âm Mộc Vi Ngưng có chút phiền muộn.

"Tiểu Cẩn biết chuyên tỷ còn sống sao?" Mộc Hi Ngôn bỗng nhớ đến Mộc Hi Cẩn, đứa nhỏ này thường xuyên không ở nhà, cả ngày cũng chỉ cảm thấy hứng thú với độc dược, muốn hắn ra ngoài gặp người cũng khó a!

"Ừ, trước đại hội võ lâm hắn đã tới, nhìn thấy ta, Tiểu Cẩn sinh ra không lâu liền sống ở  trên Tỉnh Đảo cùng Yên nhi, cảm tình với ta còn không sâu đậm, hắn nhìn thấy ta, cũng có chút kinh ngạc mà thôi."

Mộc Hi Ngôn nghĩ cũng đúng, bọn họ trong trí nhớ của Tiểu Cẩn trước sau cũng còn mờ nhạt, nếu muốn cầu hắn biểu đạt  tình cảm sâu đậm còn thật là khó khăn.

"Vậy tỷ tỷ, lần này tỷ đến Cung Dương quốc làm gì? Cũng may tỷ đã đến rồi, nếu không thì đệ cũng sẽ không biết tỷ không chết." Trong lời nói của Mộc Hi Ngôn có phần vui mừng.

"Ta muốn vào giang hồ, nữ tử cũng có thể luyện ra một thân bản lĩnh, giống như Yên nhi vậy, ta là tỷ tỷ nàng, sao có thể thua nàng a?" Nói tới đây, Mộc Vi Ngưng có chút ý trêu ghẹo, tâm tình cũng bình phục, dần dần thả lỏng rất nhiều.