Edit: windy
Từ cục cảnh sát đi ra, Mặc Khuynh Thành nhìn Nhan Tử Diệp nói: “Nhan tiên sinh, nếu chúng ta tư tưởng không giống nhau, cũng không cần đi cùng nhau nữa.”
Ngụ ý, hai người bọn họ không phải bạn đường.
Nhưng Nhan Tử Diệp như là nghe không hiểu ý, “Khuynh Thành, người với người sẽ có không cùng quan điểm, lúc này làm bạn như vậy, huống hồ trước tôi cũng chỉ là nói ra quan điểm của tôi, cô quyết định đưa tới cục cảnh sát tôi cũng không phản đối phải không?”
Mặc Khuynh Thành cau chặt mày, cô không nghĩ ra lí do vì sao người này lại quấn mình như vậy.
“Nhan tiên sinh, anh nói rất đúng, nhưng tôi không muốn kết bạn với người tùy lúc có thể nhìn thấu mình, ngay từ đầu tôi còn đang thắc mắc vì sao anh biết tôi thích đồ ngọt, Nhan tiên sinh, anh nói anh biết chút về tâm lý, tôi cảm thấy được không phải là chút đâu, nếu là đoán không sai, thì anh là chuyên gia tâm lý.”
“Bốp bốp bốp.”
“Không hổ là Mặc Khuynh Thành, thấy rõ năng lực, không sai, tôi là chuyên gia tâm lý nổi tiếng, đây là danh thiếp của tôi.”
Cúi đầu nhìn tấm danh thiếp màu trắng bạc giữa ngón tay thon kia, không có ý tiếp nhận.
“Nhan tiên sinh, tôi đã nói cực kì rõ ràng, chúng ta không phải người cùng đường.”
“Khuynh Thành, không tiến sâu vào làm sao biết được có phải người cùng đường hay không, có lẽ ở chung lâu, cô sẽ hiểu, tôi thích hợp làm nửa kia của cô nhất.”
Mặt không chút thay đổi triệt để âm trầm xuống, anh ta có ý gì, thích hợp với mình nhất? Anh ta cho rằng anh ta là ai! Mơ hồ trong đó, cô cảm thấy được tự tin này cực kì quen thuộc, tới cùng là đã gặp qua ở đâu rồi...
“Nhan tiên sinh, xem ra anh cực kì tự tin với bản thân mình.”
Nhan Tử Diệp không có lập tức đáp lời, cúi người đem danh thiếp nhét vào trong túi áo cô, ghé vào bên tai cô nói khẽ: “Khuynh Thành, cô phải nhớ kĩ, cô chỉ có thể là của tôi.”
Nói xong anh ta liền xoay người rời đi, tiêu sái như lời nói vừa rồi không phải anh ta nói.
Yên lặng nhìn bóng dáng của anh ta, đem danh thiếp trong túi áo ra xem, mặt trên viết: Chuyên gia tâm lý Nhan Tử Diệp cùng với một dãy số điện thoại cùng địa chỉ.
“Đế Đô thật đúng là nhiều nhân tài...”
Cô có thể khẳng định, Nhan Tử Diệp tuyệt đối mang theo mục đích tới tiếp cận cô, cảm giác quen thuộc kia tuyệt đối không sai, chỉ là hiện tại cô nghĩ không ra thôi.
**
Mặc ty Mặc Ấn.
Lê An An chăm chú đem công tác trên người chỉnh sửa lại một phen, mới khó khăn đạt được thời gian rảnh ngắn ngủi.
“An An, bận việc sao?”
Dịch Thần chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện trong phòng làm việc.
Lưng mỏi mới duỗi được một nửa, nhanh chóng thu lại.
“Dịch Thần, anh đến đây từ lúc nào, sao không nói một tiếng.”
A a a a a a a a, chết mất, anh ấy đến đây từ lúc nào, cô còn chưa trang điểm, bộ dạng xấu xí vừa rồi của mình có phải bị anh ấy thấy được rồi không, làm sao bây giờ, anh ấy liệu có ghét bỏ cô không?
Cô suy nghĩ rất nhiều, trên mặt cũng không lộ ra dấu vết.
“Tôi thấy cô có vẻ bận bịu, liền không quấy rầy, An An, tôi muốn nhờ cô giúp một chuyện.”
“Có cái gì tôi có thể giúp được?”
Dịch Thần do dự hồi lâu, không biết nên mở miệng thế nào.
Lê An An chưa bao giờ nhìn thấy anh ta như vậy, trong cảm nhận của cô, anh ta tuy không bày mưu tính kế như Mặc Dận, nhưng cũng sẽ không lộ ra bộ mặt xoắn xuýt như vậy.
“Dịch Thần, có cái gì cứ việc nói thẳng, chúng ta không phải bạn bè sao?”
Dịch Thần cắn răng, “Cô đã nói như vậy rồi, tôi liền không xoắn xuýt nữa, tôi nhờ cô đi xem mắt giúp tôi.”
“Oanh.”
Anh ấy muốn xem mắt rồi...
Muốn xem mắt rồi...
Xem ...
“An An, An An?” Dịch Thần không nghĩ tới cô lại thất thần vào thời điểm này, gọi mấy lần liền.
“A, tôi nghe đây, sao anh lại đột nhiên muốn xem mắt vậy?”
Dịch Thần cau mày lại, ảo não: “Còn không phải tại mẹ tôi, bà ấy nói tôi tốt nghiệp liền vội vàng đi làm, cũng không tìm bạn gái, cho nên bà ấy liền tự an bài cho tôi đi xem mắt, nhưng tôi thật sự không có hứng thú đối với việc xem mắt một chút cũng không có, cô nói xem đem thông tin của mình đưa cho người khác xem, rồi tìm một người phụ nữ thích hợp với mình, sau đó giống như là hàng hóa kéo ra ngoài gặp mặt, nếu là cảm thấy không tệ có thể kết hôn, này tính là cái gì?”
Không sai không sai, xem mắt cái gì cũng không đáng nói, chân mệnh thiên nữ của anh ở ngay trước mắt anh kìa!
Cưỡng chế nội tâm kích động, khuyên giải an ủi: “Dịch Thần, bác gái cũng là vì tốt cho anh, bác ấy chỉ là muốn sớm ngày được ôm cháu, nếu không như này đi, tôi giúp anh đi xem mắt, đến lúc đó nếu anh cảm thấy người kia không tệ, tôi sẽ nói là tôi em gái của anh, nếu anh cảm thấy cô ấy không được, tôi sẽ nói tôi là bạn gái của anh.”
“Vậy, vậy không tốt lắm đâu, An An, như vậy có khiến bạn trai cô hiểu lầm không?”
Lê An An tùy ý vẫy vẫy tay, “Tôi chỉ có một mình thôi, huống hồ người đàn ông kia sẽ không nhìn trúng tôi.”
“An An, cô đừng tự coi nhẹ mình như vậy, cô rất xinh đẹp.”
MD, MD, anh ấy vậy mà nói lão nương đẹp! Ha ha ha ha, tôi biết chắc anh ấy thích mình mà, hừ hừ, vớ vẩn, lão nương liền ra vẻ như không biết.
“Dịch Thần, anh không cần nói vậy, anh xem người trong công ty đi, có ai không ghét bỏ bộ dáng của tôi không.”
Dịch Thần thật sự phản bác, “An An, có thể ăn là phúc, huống hồ cô cũng không béo, người cao vừa hợp, bọn họ chính là ghen tị cô có thể ăn thôi.”
Lê An An: “...” Lời này sao nghe ra lại thấy không tự nhiên nhỉ, nhưng nhìn ánh mắt chân thành của anh ấy, thôi được, coi như là khích lệ cô đi, dù sao là mình ăn được là sự thật.
“Được rồi, chừng nào thì anh đi xem mắt?”
“Chính là sau khi tan làm ngày hôm nay.”
Sau khi tan làm, vậy không phải là không có thời gian ăn mặc lại một phen sao? Đều nói tình địch phải bóp chết từ trong trứng, mình dù thế nào cũng cần phải ăn mặc xinh đẹp để tiêu diệt đối phương.
“Dịch Thần, chúng liền đi từ bây giờ đi.”
“Giờ cách giờ tan làm còn hơn một tiếng nữa, bây giờ đi đâu?”
“Đi thẩm mỹ viện.”
Buổi tối, tại quán cà phê Đế Tát.
“Thần Thần sao lại thế này, không phải nói sẽ đến sớm rồi sao!” Mẹ Dịch Thần Tiền Tuệ lo lắng nói.
“Dì à, Dịch Thần chắc bị kẹt xe trên đường, dì đừng có gấp, huống hồ hiện tại cũng chưa đến giờ.”
“Nhã Đồng à, dì biết tính tình cháu rất tốt, cháu cũng không cần nói thay cho nó, đừng đem lời của dì để ở trong lòng.”
Bao Nhã Đồng một đầu tóc uốn xoăn, ôn nhu kéo tay Tiền Tuệ, “Dì, không sao đâu, vừa lúc chúng ta có thể nói chuyện phiếm một chút.”
“Cháu đó, dì rất thích tính này của cháu.”
“Dì cứ nói đùa, đúng rồi dì, cháu nhiều năm rồi không có trở về đây, Dịch Thần hiện giờ thay đổi như thế nào rồi?”
Không sai, cha mẹ của Bao Nhã Đồng nhà hàng xóm của cha mẹ Dịch Thần, chỉ là về sau vì buôn bán mà ra nước ngoài.
“Nhã Đồng, tiểu tử kia là bộ dáng chó hình người, người theo đuổi cũng có, chỉ là ánh mắt rất cao, cái gì cũng chướng mắt, lúc trước chưa tốt nghiệp dì cũng không lo lắng, chỉ là bây giờ đã tốt nghiệp được hai năm rồi, vậy mà một người bạn gái cũng không tìm được, mà công ty nó làm lại là phát triển phần mềm, đều là đàn ông cả, điều này bảo dì làm sao không nóng nảy được.”
Bao Nhã Đồng vừa nghe càng cảm thấy thêm tự tin, không có phụ nữ đã nói nên cuộc sống tình cảm của anh ấy rất trong sạch, cực phẩm như vậy, cô ta sao có thể bỏ qua.
Tiền Tuệ oán giận quá nhiều, sau đó lại vui vẻ nhìn cô ta, “Nhã Đồng, may mà cháu trở về, hiểu biết rõ như vậy mới tốt nhất, còn nhớ tới trước đây hai đứa chơi đùa thật vui, nhưng mà bây giờ cũng rất tốt, nước ngoài nuôi người thật tốt.”
Bao Nhã Đồng thẹn thùng cúi đầu, “Dì, dì nói cái gì vậy.”
Tiền Tuệ cầm tay cô ta cười tít mắt, “Nhã Đồng, dì biết cháu từ nhỏ đã thích Thần Thần, dì cũng nghĩ nếu mà có thể, làm con dâu dì thì thế nào.”
Mặt Bao Nhã Đồng càng đỏ thêm, cắn răng, đôi mắt không ngừng nhìn xung quanh, đang định mở miệng nói, lại bị một giọng nam cắt ngang.
“Mẹ, mẹ nói vớ vẩn cái gì vậy, Nhã Đồng chỉ là em gái con.”
Dịch Thần kéo Lê An An tới cứ như vậy công khai xuất hiện trước mặt hai người bọn họ.
“Dịch Thần, anh đã đến rồi.”
Bao Nhã Đồng biểu hiện sửng sốt, sau đó khôi phục lại bình thường, chỉ là lòng bàn tay dưới ngăn bàn gắt gao nắm chặt.
“Nhã Đồng, trở về khi nào?”
Kéo Lê An An ngồi vào chỗ đối diện, thân thiết rót cho cô một chén nước.
“Trở về được một thời gian rồi, Dịch Thần, vị tiểu thư bên cạnh anh là ai vậy, sao không giới thiệu một chút?”
Cô ta nhìn người ngồi phía đối diện dù cách ăn mặc tỉ mỉ cũng không che dấu đi được tuổi trẻ sáng rọi, trong lòng càng thêm ghen tị, nhưng lại nghĩ đến mình ngoại trừ lớn hơn Dịch Thần mấy tuổi ra, những cái khác đều là đứng đầu, lại khôi phục tự tin.
Tiền Tuệ vốn là bởi vì Dịch Thần đưa một người con gái khác tới mà tức giận, biết rõ hôm nay là ngày xem mắt, mà lại đem người con gái khác tới, không phải là đánh mặt mình bà sao!
“Thần Thần, vị tiểu thư này là ai, sao con lại đem người lạ tới ngày quan trọng như vậy được, như vậy Nhã Đồng sẽ không vui, có phải không thích mẹ sắp xếp xem mắt cho con không? Con có ý kiến cứ nói thẳng ra, hiện tại lại làm như vậy, có phải muốn mẹ tức chết không!”
“Mẹ. Sao mẹ lại nói như vậy, An An cũng không phải người lạ, huống hồ mẹ sắp xếp xem mắt cho con cũng không nói với con một tiếng, mẹ cũng biết con bận việc, vấn đề tình cảm con cũng chưa kịp nói với mẹ, đây là Lê An An, mẹ gọi là An An là được, cô ấy là bạn gái con.”
“Bạn gái?”
Thanh âm chói tai vang lên, Bao Nhã Đồng thật sự không ngờ, anh ta lại không nể mặt mình như vậy!
“Dịch Thần, nếu là anh không muốn xem mắt cứ nói thẳng, tìm người lạ tới thế thân sao được, em thấy vị tiểu thư này tuổi cũng không lớn, hai người quen nhau như thế nào?”
Tiền Tuệ nhìn cô ta đầy lửa giận, vội vàng an ủi: “Nhã Đồng, cháu đừng tức giận với tiểu tử này, nó là tên hỗn đản, dì chỉ nhận cháu làm con dâu.”
Lê An An vẫn không nói chuyện rốt cục cũng mở miệng, “Dì, cháu biết chuyện này quá đột ngột, chỉ là cháu với Dịch Thần mới bên nhau không bao lâu, mà công việc của chúng cháu cũng có vẻ bận bịu, cho nên chưa kịp đến chào hỏi dì là cháu sai, chỉ là dưa hái xanh không ngọt, cháu nghĩ vị tiểu thư bên cạnh dì cũng hiểu rõ, chuyện hôm nay phát triển thành như vậy, cháu cảm thấy thật có lỗi.”
Bản thân ở bên cạnh Mặc Khuynh Thành đã hơn một năm, nhãn lực thế nào cũng nhìn ra tâm tư của Bao Nhã Đồng, a, thích người đàn ông cô nhìn trúng sao? Thật tinh mắt, chỉ là cũng cực kì xui xẻo, không kéo cô ta xuống liền làm mất mặt Mặc Khuynh Thành rồi.
Quả nhiên, nghe cô nói như vậy, sắc mặt Tiền Tuệ liền tốt hẳn lên, sắc Bao Nhã Đồng càng kém.
“Lê tiểu thư, có chút chuyện cô không biết, tôi cùng Dịch Thần từ nhỏ đã là thanh mai trúc mã, là người hiểu anh ấy nhất, cô nói cô là bạn gái của anh ấy, nhưng tôi cảm thấy cô không phải, không cần bởi vì nhất thời mà đi lừa gạt trưởng bối, đây là chuyện cực kì không có đạo đức.”
Cô ta sao có thể nguyện ý tin hai người phía đối diện là người yêu của nhau được, huống hồ bộ dáng Lê An An cũng không có đẹp hơn cô ta, người có mắt đều biết nên chọn người nào.
“Hiện tại không lưu hành thanh mai trúc mã nữa, huống hồ nếu không phải bạn gái anh ấy, tôi cũng không muốn lãng phí thời gian xuất hiện một chuyến làm gì, nhưng mà cô có một câu rất đúng, tuyệt đối không thể lừa gạt trưởng bối, như vậy không chỉ có không có đạo đức, còn không có lương tâm, mẹ Dịch Thần tân tân khổ khổ nuôi anh ấy lớn lên, nếu là tôi không phải là bạn gái của Dịch Thần, tôi tuyệt đối sẽ mắng anh ấy một trận.” Đáng tiếc, cho dù anh ấy không phải, cũng là của tôi.
Trên mặt Tiền Tuệ khôi phục tươi cười, có chút trách cứ nhìn Dịch Thần, “Thần Thần, nếu con nói sớm là đã có bạn gái với mẹ rồi, hiện tại cũng không thành ra như này.”
Hiển nhiên, bà đã chấp nhận Lê An An là bạn gái của Dịch Thần.
“Mẹ, mẹ đâu cho con cơ hội để nói, trực tiếp gọi một cuộc điện thoại xong liền cúp, con cũng cảm thấy có lỗi, không chỉ là với Nhã Đồng, còn với cả An An, quan hệ còn chưa ổn định phải đưa đến gặp cha mẹ.”
“Cũng là khó xử cháu rồi...”
“Dì, nào có khó xử gì, sớm muộn cũng phải gặp, như vậy cũng được, dì, cháu muốn gặp dì nói chuyện chút, anh ấy chỉ biết có công việc, có đôi khi cháu đứng ở phía sau nhưng anh ấy cũng không chú ý tới, làm hại cháu cảm thấy anh ấy không có thích cháu như vậy.”
“Em lúc đó chẳng phải cũng thế sao, nghĩ lại chuyện trước khi tan làm hôm nay xem, nhìn em bận bịu làm việc, anh ở phía sau cũng không hề phát hiện ra, An An, em quả thực không có lương tâm.”
“Hừ, anh mới không có lương tâm, đến mãi trước khi tan làm mới nói cho em biết, dì, hôm nay bọn cháu đến muộn chính là lỗi của anh ấy, lần đầu tiên gặp cha mẹ sao có thể không ăn mặc cẩn thận, cháu lại để mặt mộc tới công ty làm việc, ra ngoài gặp dì không phải là chết cười sao.”
“Ha ha ha, hai đứa đều là đứa bé ngoan, là dì không đúng, nếu không tại Dịch Thần đến bây giờ vẫn không đưa bạn gái về nhà, dì cũng sẽ không tự quyết định sắp xếp xem mắt, chỉ là bây giờ xem ra là làm điều thừa rồi, Thần Thần à, con phải đối xử tốt với An An, nếu không thì con dâu không dễ dàng gì liền chạy mất, đến lúc đó mẹ sẽ không tha cho con.”
“Biết rồi mẹ, con yêu cô ấy còn không kịp.”
“Chỉ biết nói ngọt...”
Bao Nhã Đồng chã biết từ lúc nào thì bị coi nhẹ giống như người ngoài cuộc, nhìn cảnh gia đình vui vẻ hòa thuận, cảm thấy một chút vui vẻ cũng không có.
Dịch Thần, Lê An An, các người giỏi lắm! Dám đối xử với cô như vậy!
Ở nước ngoài sinh sống nhiều năm, cho tới bây giờ đều là sao trăng vây quanh, đám bạn trai không có tám người cũng có sáu người, có ai là không quỳ dưới tà váy của cô ta, bây giờ thì, từ khi Dịch Thần tiến vào, đến ánh mắt cũng không thèm nhìn mình, tốt xấu gì bọn họ cũng là thanh mai trúc mã, sao có thể đối xử với cô ta như vậy! Còn có Tiền Tuệ, trước nói cái gì chỉ nhận cô ta làm con dâu, kết quả nhìn thấy Dịch Thần dẫn theo Lê An An tới, liền lập tức chữa lại, quả nhiên là con trai của mình quan trọng hơn.
“Lê tiểu thư, tôi thấy cô còn rất trẻ, cũng không biết tốt nghiệp trường nào rồi.”
Cô ta không tin mình tốt nghiệp trường đại học danh giá bên nước ngoài lại có thể kém hơn một đại học không có quá nhiều người ở đây được. Không sai, ở trong mắt cô ta, Lê An An chính là một người còn chưa trải qua giáo dục tốt liền ra xã hội làm việc.
Lê An An có chút do dự, cô có nên nói mình mới học năm nhất không?
Mà chỉ một giây do dự này, khiến cho Bao Nhã Đồng cho rằng cô không chịu nổi.
“Lê tiểu thư, có phải tôi làm khó cô không, hay là như vậy, tôi giải thích lại cho.”
Bộ dáng nhu nhu nhược nhược, giống như Lê An An bắt nạt cô ta vậy.
Tiền Tuệ nhìn thấy cô ta như vậy, có chút đau lòng, nhưng một người là vãn bối mình yêu thương, một người là con dâu tương lai, bên kia cũng không thể đắc tội, miệng khẽ nhếch lên nhưng vẫn đóng lại.
Phản ứng của bà bị Bao Nhã Đồng xem ở trong mắt, trong lòng thầm mắng một câu!
“Lê tiểu thư, tôi thật sự không phải cố ý đụng chạm tới vết sẹo của cô, tôi chỉ cảm thấy Dịch Thần là người ưu tú như thế, khẳng định người anh thích cũng rất ưu tú, tôi biết tôi không có hi vọng, nhưng là làm thanh mai trúc mã, tôi còn hi vọng anh ấy có thể hạnh phúc.”
Lời nói này thâm sâu xúc động tới sợi dây thần kinh của Tiền Tuệ, cảm động cầm tay cô ta, “Nhã Đồng, cháu thật sự là đứa bé ngoan, An An, dì với cháu cái gì cũng không biết, nếu không nói một chút đi?”
Lê An An không nói gì, nhìn Dịch Thần một cái.
Dịch Thần cầm tay cô, nói khẽ: “An An, không cần miễn cưỡng.”
Bao Nhã Đồng phía đối diện trong lòng càng thêm đắc ý, một người làm công còn đòi tranh giành đàn ông với mình, quả thực không biết gọi là cái gì!
Lê An An nổi lên dũng khí, hai gò má ửng đỏ, “Dì, thật ra cháu cũng học không cao lắm, chỉ mới có năm nhất...”
Năm nhất? Vậy không phải còn quá nhỏ sao...
“Không sao, tuy kém tuổi hơn Thần Thần, nhưng dì cực kì hài lòng rồi.”
“Lê tiểu thư, dù gì cũng là đại học, cô cũng không cần xấu hổ, chúng tôi sẽ không khinh thường cô.”
Tiền Tuệ nhíu mày, hôm nay Nhã Đồng sao vậy, lại làm người gây sự như vậy.
Lê An An một bộ cảm động, “Nhã Đồng, cô thật sự quá tốt, đại học tôi học khẳng định không thể so sánh với đại học nước ngoài được, chỉ là Đại học Đế Đô thôi, tôi cũng cực kì gian nan mới thi vào được, ở trước mặt sinh viên tài cao như cô, khẳng định là không so bằng được.”
Tình ái dào dạt mà Bao Nhã Đồng nghe được càng thêm đắc ý, “Tất nhiên, đại học nước ngoài vẫn là không tồi, chỉ là Lê tiểu thư không cần tự xem nhẹ mình, đầu năm nay người làm công cũng không phải chuyện gì quá khó khăn.”
Dịch Thần cổ quái nhìn cô ta, người làm công? Đường đường là Tổng giám đốc Công ty Mặc Ấn lại bị hình dung thành người làm công, vậy anh đây không phải thành người làm công rồi hả?
Nụ cười trên mặt Tiền Tuệ cũng phai nhạt rất nhiều, cũng biết là cô ta ra nước ngoài từ lâu rồi, đầu óc vẫn thật đẹp, đường đường là Đại học Đế Đô lại kém hơn đại học nước ngoài? Quả nhiên vẫn không thể tìm ra nước ngoài học, Thần Thần tìm cô con dâu này thật đúng là không tệ...
“An An, cháu thật sự lợi hại, vậy mà thi vào được Đại học Đế Đô, vậy cũng không phải là cố gắng đơn giản mà thi vào được, chỉ là làm công vẫn là thôi đi, sinh viên phải lấy học làm chủ, quá vất vả dì sẽ đau lòng.”
“Dì, thật ra cũng không vất vả lắm, thật sự, huống hồ là công ty của bạn cháu, cháu cũng chỉ giúp đỡ một chút.”
Cô cũng không nói láo, công ty Mặc Ấn là công ty của Mặc Khuynh Thành, đến như chức vị của mình, cũng chỉ là làm công cho người khác.
“Quả nhiên là cô gái thiện lương, Thần Thần, sau này con nhất định phải đối xử tốt với An An, nếu không thì mẹ đánh chết con!”
Trong mắt Dịch Thần lóe lên ý cười, thâm tình khẩn thiết nhìn Lê An An, “Con nào dám bắt nạt cô ấy, con yêu thương cô ấy còn không kịp.”
Lê An An thẹn thùng cúi đầu, nội tâm lại có vô số pháo hoa lóe lên.
A a a a a a, anh ấy vậy mà nói thương mình, làm sao bây giờ, mình có nên rụt rè cự tuyệt một chút không, nhưng nghĩ muốn cưa đổ anh, nhất là trong mắt Dịch Thần đều mình!
Lại một trận khoái trá nói chuyện với nhau, thời điểm ra khỏi quán cà phê, trời đã tối hẳn.
“A, xem dì này, đã muộn như thế rồi, chậm trễ thời gian cơm tối của mấy đứa rồi.” Tiền Tuệ vỗ cánh tay của mình, ảo não.
“Dì, dì đừng nói như vậy, cơm tối khi nào ăn cũng được, huống hồ nói chuyện với dì nhiều như vậy, thu hoạch cũng không nhỏ, đúng không, Dịch Thần.” Lê An An đắc ý nhìn Dịch Thần đứng bên cạnh yên lặng không tiếng động, trong lòng cười chậc chậc.
Không nghĩ tới Dịch Thần trước đây đáng yêu như vậy, lúc đi nhà trẻ còn đái dầm, mẹ Dịch Thần còn nói khi nào rảnh thì cho mình xem ảnh trước đây tiếp, chậc chậc, có lẽ đến lúc đó còn có thể lấy một tấm làm lưu niệm, ngẫm lại liền đặc biệt vui vẻ.
Dịch Thần quay đầu không nhìn cô, sợi tóc che đi mang tai có chút đỏ lên, xem ra sau này không nên để cho An An tiếp xúc với mẹ nữa, nếu không thì mấy chuyện hư hỏng trước đây, đảm bảo sẽ bị nói ra toàn bộ.
Tiền Tuệ nhìn thấy anh quẫn bách, khóe mắt tươi cười càng thêm sâu, con trai à, từ sơ trung bắt đầu không nở nụ cười nữa, bà xem ở trong mắt, để ở trong lòng, hiện tại tốt rồi, có An An ở đây, cả người đều đã nhu hòa rất nhiều.
“An An, cháu nhớ thường xuyên tới tìm dì chơi nha, không được thức đêm, nếu là bận học liền từ chức đi, Thần Thần chúng ta cái khác không nhiều lắm, tiền thì vẫn có.”
“Dì, cháu sẽ thường xuyên tới gặp dì, chỉ là tiền của Dịch Thần là của anh ấy, cháu muốn tự mình kiếm tiền rồi tiêu là được.” Huống hồ dù có tiền của Dịch Thần, cũng không biết có đủ cho mình ăn không.
Tiền Tuệ cười càng thêm sâu, tuy ở chung mới có hơn một tiếng đồng hồ, nhưng bà thật sự cực kì thích Lê An An, một mình tự chủ không cần dựa vào người đàn ông nào.
“Được, vợ chồng son hai đứa nhanh đi ăn cơm đi, dì đây, không làm bóng đèn nữa.”