Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 844




Chương 844: Chung Quy Trời Cao Đối Đãi Anh Không Tệ

Đám con gái bên đường nhanh chóng hai mắt phát sáng, bốc lên bong bóng màu hồng, “Trời ạ, người đàn ông kia đẹp trai quá đi mắt.”

Lục Hàn Đình đã quen với những ánh mắt này, anh nhắc chân của đi tới bên cạnh cô bé bán hoa, anh ngồi xổm người xuống, ôn hòa nói: “Bé bán hoa, lấy hét máy đóa hoa này cho chú.”

Cô bé kia mở to mắt nhìn Lục Hàn Đình, giọng nói bập bẹ: “Chú ơi, chú mua hoa hồng nhiều như vậy là muốn tặng bạn gái sao ạ?”

Lục Hàn Đình đưa tay xoa xoa đầu nhỏ của bé gái: “Không phải, chú là mua tặng vợ.”

Hức hức.

Đám con gái si mê bên đường nhanh chóng tiếng than, người đàn ông đẹp trai như vậy vậy mà đã kết hôn rồi, quả nhiên, đàn ông tốt đều là của người khá!

c Tây Uyễn.

Lục Hàn Đình đậu chiếc Rolls-Royce Phantom trên sân cỏ, rất xa anh liền thấy được ở phía trước, khu biệt thự đèn đuốc sáng trưng, công lớn rộng mở, ánh đèn bên trong hắt ra, tiến vào trong tầm mắt đều là ấm áp.

Trên sân cỏ đặt hai cây thông Nô-en rất to, trên cây treo những ngọn đèn nhỏ phát sáng, còn có một bóng người nhỏ nhắn đứng ở nơi đó, là Hạ Tịch Quán.

Tối nay Hạ Tịch Quán mặc một chiếc váy trắng dài, bên ngoài mặc chiếc áo cardigan croptop dệt kim cổ V màu đỏ, suối tóc đen thanh thuần buông dài hệt như tơ lụa trên bờ vai oánh nhuận, từ xa nhìn lại cô còn yêu kiều hơn cả hoa hồng, là dáng vẻ ngây thơ lại thanh tú mà anh yêu tha thiết.

Trên sân cỏ đặt rất nhiều pháo hoa, Hạ Tịch Quán kéo Lão phu nhân và má Ngô từ trong biệt thự ra, cô bắt đầu chia pháo hoa: “Bà nội, má Ngô, đừng chôn mãi trong nhà nữa ạ, phải ra ngoài hít thở không khí nhiều hơn chút chứ, tối nay là Giáng Sinh mà, chúng ta cùng nhau đốt pháo hoa đi ạ.”

Nói rồi Hạ Tịch Quán liền bật lửa, đốt pháo hoa trong tay lão phu nhân và má Ngô.

Lão phu nhân xuất thân từ danh môn, má Ngô là đại nha hoàn, hai người chưa từng chơi pháo hoa, pháo hoa vừa được đốt lên, Lão phu nhân và má Ngô lại càng hoảng sợ, hận không thể vứt pháo hoa trong tay như vứt củ khoai nóng đi, dáng vẻ kia vừa buồn cười lại dễ thương.

Hạ Tịch Quán ở cạnh che miệng khanh khách cười trộm.

Lục Hàn Đình không hề động, đứng ở đây nhìn một màn kia, người cả cuộc đời này anh yêu nhất, đều ở nơi đó.

Có một loại cảm giác trong nháy mắt dâng tràn rồi toàn bộ buồng ngực anh, tim lại càng lúc càng mềm, trong khoảnh khắc ấy trái tim đã hóa thành vũng nước.

Anh nhìn bóng người nhỏ xinh kia của Hạ Tịch Quán, trong tiếng pháo hoa “tí tách” nở rộ, khuôn mặt đẹp như tranh vẽ được ánh pháo đốt sáng, lại phá lệ tiên hoạt sinh động, cô đang cười, cười sảng khoái vui vẻ, tiếng cười ấy như tiếng chuông bạc ngân lên, truyền đến bên tai anh.

Khiến tâm anh động, khiến trái tim anh ngứa ngáy.

Lục Hàn Đình đột nhiên nghĩ, chung quy trời cao đối đãi anh không tệ, vì quần quanh một hồi, ông trời lại đưa cô gái Hạ Tịch Quán này đưa đến bên cạnh anh.

Cô bé nhỏ nằm trong tả, nàng dâu nhỏ mẹ anh hứa sẽ gả, hai mươi năm sau, cô vẫn là đi tới bên người anh, từ cuộc thay gả, trở thành Lục phu nhân của anh.

Cô thuộc về anh.

Hoàn toàn, hoàn hoàn chỉnh chỉnh thuộc về anh.

Là của anh.

Lão phu nhân và má Ngô chỉ lo sợ trong chốc lát rồi cũng tìm được niềm vui khi đốt pháo, các bà cũng đốt cho Hạ Tịch Quán hai cây pháo hoa, già trẻ lớn bé ở nơi đó chơi đùa vui vẻ.

Hạ Tịch Quán cảm thấy hôm nay thật sự rất vui vẻ, cô giơ hai tay lên, múa cây pháo vài vòng, mỉ mắt cong cong dưới ánh sáng chói của pháo hoa đột nhiên đụng phải một đôi mắt thâm thúy sâu hẹp, cô thấy được Lục Hàn Đình, Lục Hàn Đình lúc này đang đứng ở phía trước, ánh mắt đen trầm nóng bỏng chăm chú nhìn cô.