Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 800




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 800: Chuyện Về Sau Ai Có Thể Đoán Được Chứ

Trên người Lục Hàn Đình mặc chiếc áo khoác đen, sau khi vào cửa anh cởi áo khoác ngoài ra đưa cho thư ký riêng sau lưng, hiện tại trên người anh là tây trang màu đen được may thủ công, anh tuần sang trọng, anh sải bước đến, ánh mắt mọi người đều tụ tập đến trên người anh.

Lục Hàn Đình cũng tới tham dự cuộc hôn lễ này rồi.

Lệ Yên Nhiên thấy được Lục Hàn Đình, trái tim cô ta nhất thời như con nai nhảy cẵng lên, trong trường hợp đại lão tụ tập ở đây, Lục Hàn Đình là hậu duệ quý tộc đời mới của Đề Đô, anh giống như là một ngôi sao sáng, đang trong độ rực rỡ phong hoa, anh giống như một khối nam châm, hút chặt ánh mắt mọi người.

Trong đám người tự động nhường ra một con đường, cặp mắt sâu như hầm băng kia của Lục Hàn Đình nhàn nhạt quét một vòng, sau đó đi tới nơi đây.

Đám giám đốc bên người Lệ Yên Nhiên nhao nhao gật đầu cảm thán nói: “Mỗi khi thấy Lục thiếu, chúng ta đều thấy mình già rồi, phong vân trên thương trường tương lai đều phải xem Lục thiếu rồi.”

Lệ Quân Mặc mấy năm nay đều ở nước ngoài, ánh mắt của ông cũng rơi trên người Lục Hàn Đình, sau đó ông nhìn về phía Lục Tư Tước: “Đứa con trai này của cậu là đứa giống cậu nhất.”

Lục Tư Tước nhìn Lục Hàn Đình, đứa con trai này cũng rất giống mẹ.

Lục Hàn Đình ra sân luôn trở thành tiêu điểm chú ý toàn trường, dù cho ở đây có hai vị con cưng Đề Đô Lệ Quân Mặc và Lục Tư Tước, nên đây cũng là lý do vì sao Lệ Yên Nhiên sỉ mê Lục Hàn Đình như thế, bởi vì ai cũng biết, tương lai Lục Hàn Đình chính là đề vương thương giới.

Lệ Yên Nhiên có người bố Lệ Quân Mặc như vậy, nếu như lại có thể có người chồng là Lục Hàn Đình, bố chồng là Lục Tư Tước như vậy, vậy cuộc đời cô ta nhất định chính là nghịch thiên.

Cô ta vẫn luôn theo đuổi mục tiêu này.

Lúc này Lục Hàn Đình đã đi tới, đôi mắt hẹp sâu từ trên mặt Lục Tư Tước dời sang mặt Lệ Quân Mặc: “Bác Lệ, đã lâu không gặp ạ.”

Lệ Quân Mặc đưa tay vỗ vỗ vai Lục Hàn Đình: “Hàn Đình, chúa đã lớn như vậy rồi.”

Ánh mắt mến mộ si mê của Lệ Yên Nhiên rơi vào trên gương mặt điễn trai bức người của Lục Hàn Đình: “Anh Hàn Đình, anh tới rồi?”

Nụ cười đọng nơi khóe miệng Lệ Yên Nhiên còn chưa kịp nở rộ đã đông cứng.

Lệ Quân Mặc không có biểu cảm gì lớn, ông cong môi nói: “Tình cảm không thể miễn cưỡng, chuyện thanh niên các cháu đã quyết định không cần báo cho bác biết.”

“Nhưng…” Lệ Quân Mặc nhìn về phía Lục Tư Tước: “Hai nhà Lệ Lục chúng ta là thế giao, bác với bố cháu còn là bạn thân lâu năm, nếu như nói trên người bố cháu có gì đáng giá mà bác hâm mộ, bác đại khái chính là ước ao đứa con trai mà cậu ấy nuôi dạy được như cháu thôi”

Ở trong lòng Lệ Quân Mặc, ông khá coi trọng Lục Hàn Đình, ông sẽ không nhìn lầm người, tương lai thương giới Lục Hàn Đình có thể lật tay thành mây, trở tay thành mưa.

Nếu như có thể giao Yên Nhiên đến tay anh, vậy ông cũng yên lòng.

Lúc này Lục Tư Tước ho khan một tiếng, ông thâm trầm như một lão hồ ly: “A Đình, chuyện về sau ai có thể đoán được chứ.

Trước tiên đừng đắc tội bác Lệ con, miễn cho nếu con muốn cưới con gái bác Lệ, còn phải vượt qua ải cha vợ đấy.”