Chương 64: Cô là Hầu Gái
Hạ Tịch Quán thấy Hoa Dung hỏi đến mình thì
đứng dậy: “Giám đốc Hoa, tôi là… hầu gái ở
đây.”
“Hầu gái?” Hoa Dung hơi nghi ngờ.
“Hai người trò chuyện đi, tôi xuống trước.” Hạ
Tịch Quán ra ngoài.
Lục Hàn Đình luôn nhìn bóng dáng nhỏ bé của
Hạ Tịch Quán, Hoa Dung thấy người đàn ông
luôn nhìn cô hầu gái thì nói: “Hàn Đình, đây là
lần đầu tiên em tới U Lan Uyễn, nơi này thật
rộng, anh có thể dẫn em đi dạo không?”
“Muốn dạo U Lan Uyễn thì ra ngoài tìm đại một
người dẫn cô đi.” Lục Hàn Đình nói xong cũng
ra ngoài. Nhớ truyen.one nhé, chúc luôn vui
Chương 64: Cô là Hầu Gái
Hoa Dũng sững lại tại chỗ, cô ta thừa nhận
mình đã sớm phải lòng Lục Hàn Đình, không có
cách nào cả, người đàn ông này quá cuốn hút,
là nhân vật lớn trong một thế hệ thương
nghiệp, anh không thiếu tiền tài danh lợi, lại
thêm vẻ anh tuấn, thành thục, đời sống cá nhân
sạch sẽ, bắt lấy trái tim không biết bao nhiêu
tiểu thư danh giá. Cô Dâu Bị Chiếm Đoạt
Nhưng anh luôn toát ra khí chất cắm dục, giống
như viết người sống chờ gần, không cho bất cứ
người phụ nữ nào có cơ hội tiếp cận.
Cô ta khó khăn lắm mới chờ được lần đi công
tác kia, vội nghe điện thoại của anh nhưng lại bị
Nghiêm Nghị đuổi ra ngoài.
Khi cô ta đang vô cùng chán nản thì Lục Hàn
Đình đột nhiên đón nhận ý tốt của cô ta, còn
dẫn cô ta về U Lan Uyên.
Hoa Dung thật sự mừng như điên, nhưng cũng
cảm thấy rất quái lạ, Lục Hàn Đình luôn đối xử
với cô ta không lạnh không nhạt, hờ hững xa
cách. Bạn đang đọc tại truyen.one
Giống như lúc nãy.
Nhưng nếu cô ta đã có cơ hội tới đây, nhất định
sẽ nắm chặt lấy, cô ta nhất định phải trở thành
người phụ nữ của Lục Hàn Đình.
Hạ Tịch Quán vào nhà ăn, hỏi bác Phúc: “Bác
Phúc à, cần tôi giúp cái gì không?”
**********
Truyen.one xin giới thiệu tới bạn đọc truyện
Này Bác Sĩ Hư Hỏng Em Yêu Anh
**********
Bác Phúc không biết thiếu gia nhà mình làm trò
gì, nhưng ông ta tuyệt đối không dám sai bảo
thiếu phu nhân nhà mình: “Thiếu phu nhân, ở
Chương 64: Cô là Hầu Gái
đây không có việc gì, hay là cô ra phòng khách
xem có gì cần thu dọn không nhé.”
“Được.” Hạ Tịch Quán ra phòng khách.
Bác Phúc lén lút lau trộm mồ hôi lạnh trên trán,
ông ta coi như hiểu ra sao hôm nay thiếu gia lại
dẫn một người phụ nữ về, vì nếu lão phu nhân
ở đây, nhất định sẽ đánh chết thằng cháu này!
Hạ Tịch Quán ra phòng khách, lúc nãy hầu gái
ra vườn hoa hái mấy bông hoa hồng đỏ kiều
diễm, cô quỳ trên thảm lông dê mềm mãi, cắm
hoa hồng vào bình.
Lúc này, có người dùng đồ gì ném “bộp” cái lên
đầu cô.
Hạ Tịch Quán nhanh chóng quay lại, chỉ thấy
Lục Hàn Đình ngồi trên sô phan trong phòng
khách, cầm một tờ báo nhưng không xem mà