Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 2930




Chương 2930:

Lâm Bắt Nhiễm thờ œ lạnh nhạt, cô cứ nhìn Trương Hàn kết thúc như thế nào, các đợi Nhiễm Nhiễm thấy hắn từ phòng người phụ nữ khác đỉ ra, hoặc là biệt anh Hàn của mình đang theo người phụ nữ khác lên giường, Nhiễm Nhiễm sẽ làm như thể nào.

Trương Hàn nhíu mày kiếm, rất rõ ràng đây là lần đầu tiên trong cuộc đời hắn bị người ta bắt dâm như vậy.

Lúc này tâm phúc của hắn thủ hạ tới, ở ngoài cửa nói với Nhiễm Nhiễm: “Nhiễm Nhiễm tiểu thư, chủ tử có chút công việc phải xử lý, bây giờ không có ở đây, chủ tử lát nữa sẽ trở về bên cạnh cô, có chuyện gì cô có thể phân phó tôi.”

Nhiễm Nhiễm tin những lời này: “Tôi không có chuyện gì, chỉ là nhớ anh Hàn thôi, không cần nói cho anh Hàn tôi tìm anh ây đâu, tôi không ¡ muốn quây rây công việc của anh ây, hiện tại tôi về phòng.”

Nhiễm Nhiễm ngoan ngoãn nghe lời trở về phòng mình.

Ngoài cửa yên tĩnh lại.

Trương Hàn cũng chậm rãi buông lỏng miệng Lâm Bát Nhiễm ra, Lâm Bát Nhiễm mắt lạnh nhìn hắn: “Trương. Hàn, tôi thấy Nhiễm Nhiễm là một cô gái tốt, yêu anh thắm thiết, anh đừng phụ cô ây, mau chóng buông ra, tôi có thể Xem như chuyện gì cũng chưa từng xảy rai”

Trương Hàn đưa tay sờ một chút khóe môi mình, sờ ra vết máu, Nhiễm Nhiễm đến lại chẳng dập tắt lửa nóng trong cơ thể hắn.

“Lâm Bắt Nhiễm, bây giờ không có ai quấy, rầy rồi, chúng ta tiếp tục.” Hắn cúi đầu lại hôn lên cô.

Lâm Bát Nhiễm không nghĩ tới dưới tình huống như vậy còn muôn tiếp tục, người đàn ông này thực sự quá cặn bã, nhớ tới nụ hôn của hắn không sạch S= không biết đã hôn bao net? người, nước chua trong cổ họng Lầm Bắt Nhiễm liền không kìm được trào lên.

ẹ.

Lâm Bắt Nhiễm nhịn không được, trực tiệp ói ra.

Trương Hàn đúng lúc tránh ra, Lâm Bát Nhiễm ghé vào đầu giường, nôn mửa không thôi.

Cô dĩ nhiên ói ra.

Hắn hôn cô, cô dĩ nhiên ói ra.

Khuôn mặt tuần tú của Trương Hàn lạnh xuÔng, hắn âm u nhìn Lâm Bất Nhiễm: “Lẫm Bát Nhiễm, có phải em muốn chết hay không?”

Lâm Bát Nhiễm chỉ cảm thấy f toàn, thân khó chịu, cô dùng sức đầy hắn ra, sau đó chạy vào phòng tăm ghé vào trên bôn câu nôn mửa không thôi.

Vừa nôn chính là điên đảo trời đất, cô gần như ói hết cả dịch mật ra.

Trương Hàn đứng ở cửa nhìn cô khó chịu, sắc mặt trăng phau, không giống như là có ý.

Hắn đi lên trước, đưa tay vỗ lưng cô.

Thế nhưng, Lâm Bất Nhiễm theo phản xạ có điều kiện tránh ra, cô ngắng đầu nhìn hắn: “Trương Hàn, tôi đã thê này, anh còn muôn động vào tôi sao?”

7 Tay Trương Hàn \ cứng lại ở giữa ty trung, rất là xâu hồ, hắn xem như đã hiểu cảm giác có lòng tốt lại xem như lòng lang dạ thú là thế nào rôi.

“Lâm Bắt Nhiễm, em luôn là ngỗ nghịch tôi, chọc tôi tức giận như vậy, điêm này không biết Nhiễm Nhiễm đã hơn em gấp bao nhiêu lần.”

“Nếu Nhiễm Nhiễm tốt, vậy anh đi tìm Nhiễm Nhiễm của anh đi, đi nhanh một chút, tôi không muôn thấy anh.”