Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 2314




Chương 2314:

 

Chỗ sâu nhất trong trái tim Diệp Minh trong nháy mắt bị đánh trúng, bên trong tạo nên từng vòng sóng rung động, bắp thịt cả người buộc chặt, cứng rắn giống như một khối sắt: “Băng Băng, em không để ý chuyện của anh và Lý Kỳ nữa ư?”

 

Hà Băng thÌm hừ lạnh một tiếng, đương nhiên chú ý, ngày mai cô sẽ vả mặt con kỹ nữ trà xanh không biết xấu hô kia, đê cho tât cả mọi người thây bộ mặt dối trá của ả.

 

Đáng thương Diệp Minh còn không biết chân tướng, anh rù rì khẽ nói: “Băng Băng, anh biết anh không có tư cách yêu cầu sự tha thứ của em, thế nhưng nếu như em tha thứ cho anh một lần này, về sau anh nhất định sẽ dùng cả đời tới trả, anh sẽ đối tốt với em.”

 

Hà Băng không nói gì, thế nhưng cô dùng hành động thực tế biểu lộ, cô ôm lấy khuôn mặt tuấn tú của Diệp Minh, dùng sức hôn lên đôi môi mỏng của anh, để anh cảm nhận được sự nhiệt tình của cô.

 

Hai bàn tay siết chặt lấy, giữ lấy thắt lưng mềm khóa cô thật chặt trong lòng, Diệp Minh bắt đầu đánh trả.

 

Thê nhưng rât nhanh thân thê to lớn của anh đột nhiên chấn động, nguy rồi, anh lại phát nghiện.

 

Nhanh chóng mở mắt, anh liền đẩy cô gái trong ngực ra.

 

Hà Băng bị ép rời khỏi đôi môi mỏng của anh, trên môi anh còn sáng lên vệt nước, được cô hôn: “Diệp Minh…”

 

Cô khẽ gọi anh một tiếng.

 

Cho tới nay Diệp Minh không hề muốn để cô chứng kiến dáng vẻ bết bát không chịu nổi như thế của anh: “Hà Băng, trời khuya lắm rồi, em nên trở về phòng mình đi.”

 

Ban nãy vân còn rât tôt, đột nhiên lại đẩy cô ra, Hà Băng nghi ngờ nhìn anh: “Diệp Minh, có phải anh lại lên cơn nghiện rồi không?”

 

Lúc lên cơn nghiện ma túy sẽ khiến người ta sống không bằng chết, mắt sâu thẳm kia của Diệp Minh đã trở nên đỏ sậm, anh sợ không khống chế được bản thân làm cô bị thương, cho nên lạnh lùng nói: “Hà Băng, em có phải quên tờ quy ước yêu mà em viết rồi không, em đã nói sẽ không quấn lấy anh, đi nhanh lên đi, anh muốn ngủ.”

 

Diệp Minh vươn tay, muốn xách cô gái từ trên bắp đùi mình xuống.

 

Anh đọc tờ quy ước yêu kia rồi?

 

Hà Băng biêt anh nhật định đã lên cơn nghiện, hơn nữa cô còn biết anh không muốn để cho cô nhìn thấy dáng vẻ này của anh, thế nhưng, buổi tối ba ngày trước kia cô đã thấy qua, cô không hề Sợ.

 

Buổi tối kia anh tại sao không bảo cô đi?

 

A.

 

Hà Băng chau mày, rên một cái tiếng, còn chu môi làm nũng nói: “Diệp Minh, anh làm em đau.”

 

Diệp Minh lúc đầu muốn xách cô xuống, nghe cô kêu đau, động tác anh dừng lại, khẩn trương hỏi: “Đau ở đâu?”

 

Hà Băng cuốn lên ống tay áo của mình, chỉ vào cánh tay mảnh khảnh cho anh Xem: “Anh nhìn đi , anh làm tay em đỏ hết rồi này.”

 

Cô lên án anh.

 

Diệp Minh nhìn một chút, da thịt cô quá mềm, anh ấn một cái đã có vết hồng, anh cảm giác mình ban nãy không có dùng sức.

 

Bây giờ nhìn cánh tay mảnh khảnh cô, còn có gương mặt thanh lệ tuyệt sắc, bởi vì tuổi còn nhỏ, khắp nơi lộ ra một cảm giác cắm ky dụ hoặc, Diệp Minh đã cảm thấy cơn nóng trong cơ thể không ngừng vọt lên, anh hận không thể ở trên người của cô trồng đầy dấu vét anh.