Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban

Chương 228




Chương 228: Tại Sao Lại Thành Thế Này?

Hạ Nghiên Nghiên thấy anh đăng Weibo: “Lục phu nhân, mong em có thể ở bên anh từ từ lớn lên, trưởng thành một chút rồi lại trưởng thành một chút, sinh nhật vui vẻ nhé…” Hạ Nghiên Nghiên đọc đi đọc lại câu này máy lần, cô ta cảm thấy mắt mình bị đâm đau nhói, cô ta cố gắng trợn to đôi mắt, đến khi đôi mắt đỏ bừng.

Cô ta đã từng thấu qua rất nhiều lời chúc mừng sinh nhật, nhưng chưa bao giờ nhìn thấy như của anh, anh nói rằng anh hy vọng Hạ Tịch Quán sẽ từ từ lớn lên ở bên cạnh anh, và anh mong rằng Hạ Tịch Quán có thể trưởng thành một chút, lớn hơn một chút nữa.

Một người đàn ông như anh có địa vị, có quyền thế tài sản, có thể thỏa mãn mọi tưởng tượng của phụ nữ về đàn ông. Nếu như anh nguyện ý, bờ vai rộng của anh quả thật có thể chắn gió che mưa cho tất cả phụ nữ trên thế giới này.

Hôm nayHạ Tịch Quán sinh nhật lần thứ 20, quả thực  vẫn còn rất trẻ, cô vẫn còn đang lớn.

Cô là Lục phu nhân của anh, cũng là cô gái của anh.

Hạ Nghiên Nghên mở top comments.

“Thần thánh ơi, Hạ Tịch Quán hóa ra là Lục phu nhân!” “Hóa ra là Hạ Tịch Quán gả thay là gả cho Lục Hàn Đình!” “Buổi sáng đốt hải đăng sáng khắp Hà Thành, buổi tối rải mưa sao băng, fan Hạ Tịch Quán quả nhiên không sai, cô ấy có thể xuất bản một cuốn sách, tựa đề là cô dâu gả thay, được chồng cưng chiều lên tận trời!” “Sự thật rồi, tôi đã chứng kiến màn tát mặt ngoạn mục nhất trong lịch sử, mấy bạn nói Lục phu nhân nhận hôi hoa đăng thả trời ơi, xin hỏi mặt có đau không?” “Sớm nay thì fan của Hạ Nghiên Nghiên hí ha hí hửng cho lắm vào, bây giờ đích thân Lục Hàn Đình đã đến tát vào mặt cô ta, cả cộng đồng mạng đều cười nhạo.

Lượt theo dõi trên Weibo của Hạ Nghiên Nghiên từ 18 triệu đã giảm xuống còn 8 triệu, trong khi người hâm mộ của Hạ Tịch Quán có hơn 20 triệu, trực tiếp tăng vọt lên 30 triệu.” Hạ Nghiên Nghiên lướt một chút, rồi lại lướt đến bình luận của fan Hà Tịch Quán tên là “bà nội mới 18” hỏi: “Có người chúc mừng sinh nhật cô không, là cái loại chúc cô từ từ lớn lên ở cạnh anh ta ấy?” Hóc mắt Hạ Nghiên Nghiên nóng bừng, dù đã có hết sức kìm lại nhưng vẫn có từng giọt nước mắt lớn rơi xuống.

Tại sao? Tại sao lại thành như vậy? Cô ta mới là Lục phu nhân! Lục Hàn Đình đưa Hạ Tịch Quán ra khỏi khách sạn Đề Hào, hai người lên chiếc Rolls-Royce Phantom  chuẩn bị về nhà.

Lục Hàn Đình đang lái xe, đôi tay hiện rõ khớp xương knắm chặt vô lăng, cổ tay cứng cáp đeo một chiếc đồng hồ bằng thép quý, lộ ra một đoản nhỏ ống tay áo Sơ mi trắng, cài cúc bạc sáng bóng, sạch sẽ, quyền rũ.

Anh ngắng đầu lên, đôi mắt hẹp sâu thẳm khẽ liếc qua kính chiếu hậu, phía sau có một chiếc xe đang theo sát anh, là Hạ Nghiên Nghiên.

Hạ Nghiên Nghiên lái xe qua đây.

Hạ Tịch Quán ngồi ở ghế phụ, trong tay cầm một cái bánh mứt dâu, cô dùng thìa nhỏ xúc một miếng, không để ý Hạ Nghiên Nghiên phía sau, con ngươi sáng ngời nhìn sang: “Lục tiên sinh, anh có muốn ăn không?” Lục Hàn Đình liếc nhìn lớp kem trên đôi môi đỏ mọng của cô: “Đút anh.” Hôm nay tâm trạng Hạ Tịch Quán rất tốt, cô tự nhiên can tâm tình nguyện phục vụ anh, dáng người mỏng  manh nghiêng qua, cô đưa kem từ thìa nhỏ đến môi anh: “A, há miệng ra.” Lục Hàn Đình há miệng ăn, đồng thời bình tính đánh tay lái nhẹ nhàng, trực tiếp chuyển làn, chiếc Rolls- Royce Phantom chèn vào dòng xe cộ rồi tăng tốc, nhanh chóng rẽ phía trước rồi biến mắt.